Con Lừa Hoang Trên Núi - Chương 5 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:19:14
Lượt xem: 2,306

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thím bầu bì rên rỉ: “Cha, đừng ép Quế Sinh nữa, cũng vì gia đình.”

 

Ông nội thở dài: “Vào trong nghỉ . Quế Sinh trông mong nữa , để hai chúng g.i.ế.c yêu tinh heo thôi.”

 

Bà nội cau mày: “Yêu tinh heo béo to thế , hai già chúng mà đánh nổi?”

 

Ông nội thì thầm kế hoạch: “Đợi tối, chuốc nó say mới giết.”

 

Bà nội gật đầu: “Được.”

 

Tối đến, chú mua về hai mươi con heo nái, nhốt chuồng. 

 

Ông chủ Chu thấy heo thì mắt sáng lóa, còn sờ mó chúng.

 

Chú nịnh nọt: “Ông chủ Chu, hai mươi con của làng, mai còn mua tiếp các làng khác, bảo đảm đủ một trăm con.”

 

Ông chủ Chu , răng càng giống răng heo hơn.

 

Ông đuổi nhà tự chuồng heo.

 

9

 

Chẳng mấy chốc ông bước , mặt đỏ ửng, tà ác. 

 

Mùi mỡ heo hôi hám bám lấy ông khi ông qua gian đông.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Trên bàn nhà một cái chậu sắt đựng cám trộn rượu, bốc mùi nồng nặc. 

 

Ông thấy thì mắt sáng lên, đổ xuống ăn như heo.

 

ông nội : “Ông chủ Chu, ăn chậm , ăn xong dẫn ông vớt lừa.”

 

ông như , cứ cúi đầu ăn.

 

Chú hỏi ông nội: “Cha, lừa ? Con xem .”

 

Ông nội hừ nhẹ, nhưng lên tiếng.

 

Bà nội bảo: “Quế Sinh, ở nhà chăm Tiểu Tú , với cha sẽ ngoài.”

 

Chú cố chấp : “Không, con cũng .”

 

Ông nội lườm một cái, giọng nghiêm

 

“Ở nhà! Nếu mày dám ngoài, tao sẽ bẻ gãy chân mày.”

 

Chú sợ quá dám gì.

 

Ông chủ Chu ăn xong, bụng phình to, hỏi: “Còn ?”

 

Bà nội kho lấy thêm một thùng cám lẫn nước rửa cơm, mùi hôi. 

 

Ông vẫn ăn ngấu nghiến, bụng căng to hơn, áo bung thêm hai cúc.

 

Ông nội mỉm : “Ông chủ Chu, thôi, dẫn ông đào xác lừa.”

 

Ông vất vả lết dậy, thở như heo kêu.

 

Ông dẫn cả nhà núi men theo ánh trăng rọi. Đến chân núi, ông chủ Chu đẫm mồ hôi, ở phía cùng.

 

khẽ liếc ông ánh trăng, bóng của ông là của một con heo mập đang thẳng bằng hai chân

 

sợ chết, ôm chặt lấy bà nội. 

 

Bà nội dấu im lặng.

 

Ông hỏi: “Còn xa ?”

 

Ông nội đáp: “Gần tới .”

 

Chúng vòng quanh chân núi mãi, đến bờ một con sông thì ông nội dừng , chỉ: 

 

“Con lừa sông.”

 

Ông chủ Chu trợn mắt , hét lên: 

 

“Lão già, ông ném lừa xuống sông? Mau kéo nó lên!”

 

Ông lăng mạ ông nội xô ông xuống nước bắt ông vớt xác lừa.

 

Ông nội và bà nội .

 

Bà nội : “Ông chủ Chu, chúng già , thể xuống nước. Hay ông xuống , chúng canh giữ bờ.”

 

Ông giẫy nảy: “Không! bơi.”

 

Ông nội mỉa mai: “Nói nhăng xằng bậy gì đấy, heo còn bơi đấy.”

 

Ông bỗng lao , túm c.h.ặ.t t.a.y ông nội , quăng ông nội xuống sông. 

 

Bà nội bám chặt buông. 

 

Ông mập khoẻ, một cú đá văng bà nội sang một bên, quăng ông nội ùm xuống nước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-lua-hoang-tren-nui/chuong-5-het.html.]

Ông nội già , nước lạnh thấu xương, ông gào lên: 

 

“Kêu ! Giết yêu tinh heo!”

 

và bà nội chạy gọi dân làng, còn con yêu tinh hoảng hốt, nhảy nhót, liếc quanh rượt về phía bà nội.

 

10

 

Ngọn núi quen thuộc, men theo đường nhỏ chạy vội về làng, gọi dậy.

 

Dân làng hốt hoảng cầm cuốc xẻng, gậy gộc, đuốc theo lên núi. 

 

Cả chú thím cũng chạy theo.

 

Yêu tinh heo thấy dân làng tới, gào:

 

“Vớt lừa lên cho tao, tao trả tiền!”

 

Ông nội còn ở sông, kiệt sức, gào lên:

 

“Con heo tinh hại , mau g.i.ế.c nó !”

 

Dân làng cầm gậy gộc, đuốc trong tay nhưng khi thấy hình dạng của nó thì ai cũng run sợ, chẳng dám tới gần.

 

lúc đó, yêu tinh heo đảo tròng mắt, rút từ túi hai thỏi vàng ném xuống.

 

Dân làng nhặt lên, soi kỹ, đúng là vàng thật.

 

Trong đám đông vang lên những tiếng xì xào bàn tán.

 

Ông cố hết sức bò từ sông lên, bà nội đỡ lấy, ông thều thào:

 

“Đừng để nó lừa! Nó là yêu tinh hại , g.i.ế.c nó !”

 

Giọng ông nội yếu ớt, ướt sũng nước sông.

 

Yêu tinh heo khùng khục, rút thêm mấy cục vàng , hô lên:

 

“Vớt lừa lên cho tao, tao sẽ cho thêm vàng!”

 

Cả đám ngẩn , , trong tay vẫn nắm chặt dây thừng và cuốc.

 

Vài trai tráng trẻ bước lên mấy bước, mắt lóe sáng tham lam.

 

Thấy , yêu tinh heo hoảng loạn, lắp bắp:

 

“Các ngươi… các ngươi định gì? Mau vớt lừa lên, tao trả thêm vàng!”

 

dân làng ào lên, đè chặt nó xuống, lấy dây trói gô .

 

Có kẻ kề d.a.o lên cổ nó, dọa:

 

“Vàng ? Không thì giết!”

 

Nó sợ c.h.ế.t khiếp, lóc cầu xin, moi vàng hết.

 

Song dân làng tin rằng nó vẫn còn giấu, liền đánh đập túi bụi.

 

Mặt mũi nó bầm tím, kêu la thảm thiết, nhưng dân làng tha, treo ngược nó lên cây ở đầu làng.

 

Từ đó, bất cứ ai ngang qua đều thể tra hỏi, vơ vét vàng từ nó.

 

Lấy bao nhiêu vàng thì tùy bản lĩnh từng , nhưng một điều kiện là để nó chết.

 

Mỗi qua đầu làng, đều tiếng rên gào ai oán của nó.

 

Ông nội đôi chân nước lạnh hủy hoại, tập tễnh, nhưng vẫn dắt lên núi cúng tế lừa hoang.

 

Xác lừa chôn ở đó.

 

Ông nội khấn: “Nếu mày báo mộng, cả nhà tao yêu tinh heo hại c.h.ế.t .”

 

Nói xong ông nội rưới rượu xuống mộ lừa.

 

Nửa năm trôi qua, yêu tinh heo chết.

 

Dân làng ngạc nhiên, chẳng ai nhận tay.

 

nhờ vàng, cuộc sống nhà ngày càng khấm khá.

 

Nhà nào cũng nuôi heo béo, hai mươi con ban đầu nhà nuôi giờ thành bảy mươi.

 

Chú thím thì thành phố mua nhà, mở quán ăn.

 

Ông nội ở nhà mổ heo, bán thịt, cũng sống sung túc.

 

Chỉ là mỗi ngang qua đầu làng, vẫn còn tiếng kêu thảm thiết của yêu tinh heo.

 

Lâu ngày, dân làng đốn luôn cái cây, xây miếu thổ địa ngay đó.

 

Thế nhưng tiếng kêu vẫn còn vang vọng, hơn nữa, dần phát hiện, dân làng đều bám mùi hôi heo, nồng nặc khó chịu…

 

(Hết)

 

Loading...