13.
Vì cú sốc ăn gà rán quá lớn, cuối cùng cũng chịu siêng năng .
mà dựa tự tu luyện thì thể nào, nên chỉ siêng năng hơn trong việc song tu với Phó Nghiêm Thất thôi.
14.
Dạo Phó Nghiêm Thất gì đó lạ.
Ban ngày thường cởi trần trong nhà, bụng 6 múi với đường nhân ngư hiện rõ mồn một.
Ban đêm ngủ sớm, mặc ít.
Thỉnh thoảng chỉ khoác cái áo choàng tắm, bên trong trống mà ngủ.
Không , càng tiện cho thôi.
Một tuần trôi qua, cuối cùng cũng thể biến thành hình chỉnh .
Còn lén ăn ít đồ vặt mới mua của Phó Nghiêm Thất nữa.
hình như Phó Nghiêm Thất mệt, quầng thâm mắt cũng nặng hơn nhiều.
Đến cả Bạch Ngọc cũng hỏi : “Thất gia, dạo hư ?”
Phó Nghiêm Thất trả lời, chỉ liên tục bỏ kỷ tử tách .
Không chỉ , dạo gần đây cũng ít khi nhốt .
Cơ hội là đây chứ .
Một đêm gió đen trăng mờ, lén lút bò khỏi phòng ngủ.
Vừa đến cửa cầu thang thì đụng ngay Phó Nghiêm Thất đang quấn khăn tắm.
Quỷ thật, đang tắm ?
Phó Nghiêm Thất gọi : “Phó Tiểu Thủy, em định ?”
giật , “roẹt” một phát lăn lông lốc từ cầu thang trượt xuống, đau hết cả .
kịp kêu đau.
vội vàng biến thành , lao thẳng về phía cửa chính.
Ai ngờ cửa khóa chặt.
Phó Nghiêm Thất đang vội vã chạy xuống cầu thang.
“Tiểu Thủy, đừng ? Đừng .”
Giọng gần như là cầu xin.
đầu một cái, giống như sắp vỡ vụn. Nước từ tóc nhỏ xuống, giống như nước mắt .
động lòng, cầm cái ly ném vỡ cửa sổ.
Không ngoảnh , biến thành rắn trườn mất.
15.
Không còn chỗ nào để .
Nghĩ một hồi, đành về nhà cũ trong núi sâu.
Vừa thấy , liền vội vã kéo trong hang động.
“Con đắc tội với ai ?” - bà hỏi.
ngơ ngác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-chua-ran-quyet-dinh-bo-nha-di-bui/chuong-4.html.]
Mẹ , Phó Nghiêm Thất công khai treo thưởng mạng, giá hai trăm ngàn.
Không chứ, lấy mạng thật ?
Mẹ dùng đuôi đưa cho một tấm thẻ ngân hàng.
“Nhà còn an nữa. Con mau trốn . Mấy ông bà bác của con ai cũng mong mang con đổi lấy tiền đấy.”
“Trong thẻ chút tiền, đủ cho con tiêu một thời gian. Nhớ đừng biến thành rắn, treo thưởng bằng hình dáng rắn của con đấy.”
Nói bà ngập ngừng: “Con… con luyện hình ?”
Lần hiếm hoi thể ngẩng đầu, bĩu môi: “Luyện , luyện .”
Mẹ kịp thêm thì thấy giọng của dì hai.
Bà lập tức chui hang, chắn ngoài cho .
Dì hai : “Con gái chị về ?”
“ tin . Hay là thế , chị bảo nó về , chúng chia đôi tiền, cho nó chạy trốn.”
“Dù nó cũng từng chạy thoát mấy mà.”
Mẹ gượng : “Không về , bắt chứ.”
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
Hai khách sáo thêm vài câu, dì hai mới chịu .
định chuồn, thì ông chú ba đến.
Vẫn cùng một chủ đề, thậm chí còn hang kiểm tra.
Bị quát cho một trận mới chịu bỏ .
16.
Rắn kéo đến ngừng.
Mãi đến sáng mới cơ hội bò khỏi hang.
Mẹ rưng rưng dặn dò: “Cẩn thận nhé con. Con luyện thành hình , tự hào về con lắm. Đợi gió yên sóng lặng về nhà, đừng để ai bắt nạt nữa.”
gật đầu rời .
Không dám với bà rằng luyện là nhờ song tu.
Bởi vì cho yêu khác loài. Mẹ bảo đó gọi là “gả xa”.
Đường núi phức tạp.
Ban đầu định khỏi rừng sâu mới biến thành .
Ai ngờ bên cạnh một con chim cứ phiền dứt.
Lông màu mực, giống loài nào.
Tu vi còn bằng , chỉ tiếng .
Nó cứ lải nhải hỏi: “Phó Tiểu Thủy, ngươi là Phó Tiểu Thủy đúng ?”
bảo mà nó vẫn lặp ngừng.
Tức quá, biến thành , nhặt hòn đá ném thẳng nó.
Nghiến răng nghiến lợi: “Đã bảo là mà!”
Con chim nghiêng né , vẫn tiếp tục kêu: “Phó Tiểu Thủy, Phó Tiểu Thủy.”
chỉ thẳng nó: “Còn gọi nữa thì tao thịt mày nấu giả cầy đó.”
Lúc nó mới im re hẳn.