Cục Cưng Được Cưng Chiều: Mang Theo Không Gian Dẫn Dắt Muôn Dân Phú Quý - Chương 6: Không cho phép nhìn Tiểu Điềm Bảo của hắn, đây chẳng phải là dày vò hay sao?

Cập nhật lúc: 2025-09-17 12:38:53
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nương, nương tử, cái ... thứ , lầm chứ?" Điền Vượng lắp bắp , hai tay bất giác run rẩy.

Điền nương tử cũng trừng lớn mắt, kinh ngạc chằm chằm vật trong hộp: "Ngươi lầm, là thật đó."

Điềm Bảo trong lòng Điền nương tử, cảm nhận tâm trạng của cha gì đó đúng, lập tức chút tò mò.

Rốt cuộc là thứ gì mà thể khiến cha kích động như ?

Nàng gắng sức nghiêng đầu liếc mắt sang.

May mà thị lực của nàng phát triển hơn trẻ sơ sinh bình thường, thoáng cái thấy đó là một chiếc vòng tay bằng vàng, còn thể co duỗi, lớn trẻ nhỏ đều đeo .

Nàng cũng khỏi kinh hãi.

Dạ Miêu

Phải , đây là một sơn thôn nghèo nàn, đừng đến chuyện ai tặng vòng tay vàng quý giá như quà , ngay cả việc trong cả thôn từng thấy vàng cũng là một chuyện khó !

Hơn nữa độ tinh xảo của chiếc vòng vàng , cũng là loại cực phẩm, là gia đình thế nào mới thể hào phóng tặng như ?

Quả nhiên, nàng thấy cha kích động : "Ta lớn đến từng mà đây là đầu tiên thấy vàng đấy!"

Điền nương tử lườm tướng công nhà một cái: "Nhìn cái bộ dạng tiền đồ của ngươi kìa!"

Tiếp đó sắc mặt nàng trầm xuống, vật trong hộp, rơi trầm tư.

"Nương tử, nàng xem chúng nên nhận món quà ?" Điền Vượng nhịn hỏi.

Điền nương tử trầm ngâm một lát đáp: "Nhận! Đã là tặng cho Điềm Bảo nhà chúng thì đương nhiên nhận!"

"Thế nhưng," Điền Vượng khỏi lo lắng: "Vị phu nhân mới chuyển đến tiện tay tặng quà cho Điềm Bảo nhà chúng quý giá như , thể thấy phận của nàng nhất định tầm thường, nhận quà sẽ xảy chuyện gì chứ?"

"Hơn nữa, hôm nay nàng cũng sinh con, chúng đáp lễ chứ? chúng thể lấy thứ gì tặng cho nàng đây?"

Điền nương tử suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đột nhiên ngước mắt tướng công nhà , : "Ngươi ngoài ."

Điền Vượng lập tức ngơ ngác: "Không chứ, nương tử, nàng đuổi ngoài gì?"

Điền nương tử cũng vòng vo, thẳng: "Ta món quà giá trị tương đương để đáp lễ cho nàng nhưng cho ngươi , nên mới bảo ngươi ngoài ."

"Hả..." Điền Vượng lập tức dở dở : "Nương tử, hai chúng cũng là vợ chồng già , nàng chuyện gì mà cho chứ..."

Điền nương tử gì, chỉ trừng mắt một cái.

Tất cả ấm ức và nghi hoặc của Điền Vượng lập tức nuốt ngược bụng, gật đầu dậy, liên tục đồng ý: "Được , ngoài ngay đây."

Đợi Điền Vượng khỏi cửa, Điền nương tử mới nhẹ nhàng đặt Điềm Bảo trong lòng lên giường, hôn lên má nhỏ của nàng một cái, đó dậy cài then cửa.

Điềm Bảo bộ dạng thần bí cẩn thận của , khỏi cảm thấy tò mò, đôi mắt đảo tròn xoe, bóng dáng Điền nương tử tới lui trong phòng.

Chỉ thấy Điền nương tử đến góc phòng, từ trong khe tường móc một chiếc chìa khóa.

Sau đó về, từ gầm giường kéo một chiếc rương lớn.

Chẳng mấy chốc thấy nàng từ trong rương lấy một chiếc hộp nhỏ.

Chiếc hộp trông tuy cũ nhưng so với chiếc hộp mà cô nương mang tới, sự khác biệt về độ tinh xảo cũng lớn lắm.

Điền nương tử chiếc hộp nhỏ đang đóng kín, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng dường như quyết định, liền mở chiếc hộp nhỏ .

Sau đó, Điềm Bảo liền thấy lấy từ trong chiếc hộp nhỏ một miếng ngọc bội phỉ thúy.

Thấy , nàng nhịn mà trừng lớn mắt.

Trời ạ, ơi, lai lịch gì , chỉ là một nông phụ thôi ? Sao thứ như ?

Điền nương tử dường như chú ý tới ánh mắt của Điềm Bảo, bèn qua miếng ngọc bội.

Nàng : "Tiểu Điềm Bảo, con cũng xem đồ ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/cuc-cung-duoc-cung-chieu-mang-theo-khong-gian-dan-dat-muon-dan-phu-quy/chuong-6-khong-cho-phep-nhin-tieu-diem-bao-cua-han-day-chang-phai-la-day-vo-hay-sao.html.]

Điềm Bảo chép chép đôi môi nhỏ hồng hào mềm mại, dáng vẻ mềm mại đáng yêu.

Điền nương tử lập tức cảm thấy miếng ngọc bội phỉ thúy trong tay còn thơm nữa.

Nàng vội vàng đặt ngọc bội hộp, nhanh chóng kéo then cửa , nóng lòng ôm lấy tiểu Điềm Bảo giường.

Nàng ha hả : "Đồ đến mấy cũng quý bằng Điềm Bảo của nhà !"

Nói , nàng hôn chùn chụt lên má tiểu Điềm Bảo hai cái, lúc mới cất cao giọng gọi ngoài: "Đương gia, ngươi !"

Điền Vượng vẫn luôn chờ ở bên ngoài, thấy nương tử nhà gọi thì lập tức đẩy cửa bước .

Lại thấy trong phòng đổi, chỉ là giường thêm một chiếc hộp tinh xảo.

Vẻ ngoài chút cũ, kiểu dáng cũng giống nhưng trông độ tinh xảo cũng khác mấy so với chiếc hộp cô nương mang tới.

Mắt khỏi sáng lên, kinh ngạc hỏi: "Nương tử, chiếc hộp của nàng từ ?"

Nói đoạn, cầm lên định mở .

"Không xem!" Điền nương tử đột nhiên quát .

Điền Vượng giật nảy , tay run lên, suýt nữa rơi chiếc hộp xuống đất.

May mà tay mắt lanh lẹ đỡ .

Hắn tủi : "Nương tử, nàng dọa c.h.ế.t , trong hộp thứ gì mà xem ?"

"Của hồi môn của thì mà xem?" Điền nương tử lườm một cái, tiếp: "Ngươi mau mang chiếc hộp đáp lễ cho vị phu nhân ở đầu thôn , để cho những nhà giàu sang đó , chúng tuy là nhà quê nhưng cũng lễ nghĩa, chiếm hời của khác."

"Được!" Điền Vượng lập tức đáp lời, cầm hộp xoay rời .

Điền nương tử đột nhiên ở phía lớn tiếng dặn dò: "Không xem trộm đấy! Nếu phát hiện ngươi xem trộm, sẽ phạt ngươi một tháng gặp Tiểu Điềm Bảo của chúng !"

Sống lưng Điền Vượng lập tức cứng đờ.

Ôi trời ơi, nương tử nhà tinh ranh thế chứ?

Hình phạt cũng quá nặng , bắt một tháng gặp Tiểu Điềm Bảo của , đây chẳng là dày vò ?

Hắn vội vàng đầu , gượng vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Nương tử yên tâm, tuyệt đối sẽ xem trộm!"

Thấy Điền Vượng đảm bảo như , Điền nương tử mới yên lòng.

nam nhân của thì hiểu, phàm là chuyện hứa thì sẽ bao giờ nuốt lời.

Điền Vượng quả thật cũng xem trộm, bưng chiếc hộp ngoài.

Đưa chiếc hộp cho cô nương đang chờ bên ngoài, Điền Vượng ngại ngùng : "Xin , để cô nương đợi lâu . Món quà của phu nhân nhà ngươi, và nương tử nhà mặt Điềm Bảo nhận lấy, cũng xin phu nhân nhà ngươi nhận món quà đáp lễ của chúng ."

Thược Dược vốn nghĩ, nơi thâm sơn cùng cốc , quà đáp lễ chắc chắn cũng là những thứ đáng tiền, nào ngờ thấy chiếc hộp Điền Vượng đưa cho, tuy cũ nhưng chế tác tinh xảo, trong lòng khỏi thầm kinh ngạc.

Loại hộp là vật đặc chế trong hoàng cung ? Đương nhiên, đôi khi Hoàng thượng ban thưởng lễ vật cho công thần cũng sẽ dùng loại hộp để đựng.

Ở bên ngoài thể thấy cũng là chuyện bình thường.

nếu ở trong chốn khỉ ho cò gáy cũng thể thấy loại hộp , thì chút quá bất thường .

Thược Dược kỳ quái liếc Điền Vượng, cũng nhiều, cầm lấy chiếc hộp, lễ phép một tiếng cảm ơn xoay rời .

Dân làng tuy tò mò nhưng cũng hỏi nhiều, tiếp tục vui vẻ ăn uống.

Nào ngờ, cô nương chân , chân hai khác tới.

Dân làng thấy hai đến, tiếng vốn đang rôm rả đột nhiên đều im bặt, chén rượu đưa đến bên miệng cũng quên uống.

Tất cả đồng loạt ngây mới tới, ai nấy đều cho là lầm, nhịn dụi dụi mắt, mở to mắt tiếp.

 

Loading...