Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KroxNriOP
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian trôi vèo vèo.
Tôi ngồi lì trong xe gần nửa tiếng đồng hồ, vẫn bặt vô âm tín.
Lòng tôi nguội tanh, nén cơn đau tức ngực, nhắn trợ lý thảo cho tôi cái đơn ly hôn, rồi gửi về nhà.
8
Vừa đặt chân đến công ty, tôi tống khứ hết mọi thứ liên quan đến Ứng Loan ra khỏi đầu, vùi mình vào công việc.
Xong xuôi mọi việc buổi sáng, tôi vui vẻ mua trà sữa cho cả team.
Thằng thực tập sinh mới toanh Tưởng La là đứa nhanh nhảu nhất, lao ra chộp lấy ly trà sữa, còn cố tình cọ cọ vào tay tôi.
"Chúc mừng chị nha, ly trà sữa hôm nay ngọt lịm luôn á..."
Tôi khó chịu rụt tay lại, nhíu mày định nói gì đó thì bất ngờ đụng phải ánh mắt sau cánh cửa kính.
Ứng Loan bảnh bao trong bộ vest chỉn chu, đứng lặng lẽ trong bóng râm hành lang, tay ôm hộp cơm giữ nhiệt.
Mắt anh sâu thăm thẳm, mặt không cảm xúc.
Không biết anh đã đứng đó được bao lâu rồi.
Tôi hơi giật mình: "Ứng, Ứng Loan? Sao anh lại đến đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/cui-minh-yeu-em/chuong-5.html.]
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Ánh mắt Ứng Loan rời khỏi Tưởng La, hướng thẳng về phía tôi, khóe môi khẽ nhếch lên, tạo thành một nụ cười khiến sống lưng tôi lạnh toát.
"Bà xã, anh mang cơm trưa cho em."
Cách anh gọi hai tiếng "bà xã" vừa rõ ràng, vừa rành mạch, lại còn cố tình nhấn mạnh.
Cả văn phòng đang yên tĩnh bỗng xôn xao hẳn lên.
Tôi hít một hơi sâu.
Trong ký ức của tôi, mỗi khi anh gọi "bà xã" là y như rằng sẽ có ánh đèn mờ ảo trong phòng ngủ.
Dưới ánh đèn ấy, mắt Ứng Loan đỏ hoe, vùi mặt vào hõm vai tôi.
Tóc ướt đẫm mồ hôi khẽ cọ vào cằm.
Hơi thở mỗi lúc một dồn dập.
Rồi anh sẽ khẽ thì thầm, giọng khàn đặc đầy dục vọng.
Còn hôm nay, anh lại gọi tôi như thế giữa chốn đông người, điều mà trước đây anh luôn né tránh.
Một luồng điện chạy dọc sống lưng tôi, tim tôi đập thình thịch.
Ứng Loan hôm nay có gì đó rất lạ.
Tưởng La nhướn mày, khóe miệng nở một nụ cười đầy ẩn ý: "Ra là Ứng tổng, chị ấy toàn nhắc đến anh thôi đó..."