CÚN CON CỦA TÔI - 3

Cập nhật lúc: 2025-05-01 08:28:57
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4

Hơi thở của cậu ta phả vào mặt tôi, một cảm giác ngứa ngáy khó hiểu.

 

Tôi nắm chặt tay, suy nghĩ về người vừa chạy đi không xa.

 

Tim tôi đập mạnh.

 

Điện thoại vang lên đúng lúc—

 

[Quan Nguyệt: … Cái quái gì vậy.]

 

[Bị thuốc rồi, tôi cứu mỹ nhân đấy.]

 

[Quan Nguyệt: Cậu không định có ý đồ với thằng nhóc này đấy chứ? Cậu vốn lăng nhăng nhưng đừng làm vậy, Tạ Kiều Lạc là con trai út nhà họ Tạ.]

 

Cô ấy im lặng một lúc rồi tiếp tục gửi tin nhắn tiếp theo.

 

[Quan Nguyệt: Nói thật nhé, cậu nghĩ cậu là anh hùng trong mắt thằng nhóc này à?]

Hoài nek

 

[Chắc không đâu, nhưng cậu ấy đẹp trai mà.]

 

[Quan Nguyệt: Cậu lại đụng vào cái sở thích yêu thích hoa trong chậu rồi đúng không?]

 

Cảm giác thách thức bắt đầu dâng trào trong lồng n.g.ự.c tôi.

 

Nhạc trong quán bar ầm ĩ, mọi người nhảy múa trong sàn nhảy.

 

Tôi vuốt tay, nơi đó vẫn còn dư âm cảm giác của Tạ Kiều Lạc.

 

Tóc của cậu ta hơi cứng, chạm vào tôi có chút ngứa.

 

Nhưng… khuôn mặt cậu ta lại quá mềm mại.

 

Tôi bật cười.

 

[Cậu làm sao mà biết được.]

 

Tạ Kiều Lạc.

 

Tôi khẽ lẩm bẩm cái tên ấy trong lòng.

 

Chờ mà xem.

 

5

Tạ Kiều Lạc nhanh hơn tôi nghĩ.

 

Thực tế, câu nói "Em là vợ của anh" trong quán bar có lẽ là một lời tiên đoán—

 

Cậu ấy thật sự đến tỏ tình với tôi.

 

Cậu ta đứng dưới ánh mặt trời, cầm bó hoa trong tay.

 

Khi thấy tôi đến, cậu ta hưng phấn nói:

 

"Đàn anh!"

 

Cậu ta vẫy tay với tôi, rồi đưa hoa cho tôi.

 

Cậu ta nhìn tôi, ánh sáng trong đôi mắt nhấp nháy.

 

Giống như lần đầu tỏ tình, cậu ta hơi ngại ngùng:

 

"Đàn anh… cho em xin số liên lạc có được không?"

 

Tay cậu ta vì căng thẳng mà nắm chặt, đến mức hơi tái nhợt.

 

Tôi hơi buồn cười:

 

"Chúng ta chỉ gặp nhau một lần."

 

"Chưa nghe qua biệt danh của tôi sao?"

 

Cậu ta có vẻ do dự:

 

"Không sao đâu, đàn anh, em tin anh không phải người như thế."

 

"Và em..."

 

Tạ Kiều Lạc ngập ngừng.

 

Không tin sao? Những lời đồn bên ngoài đều là thật.

 

"Thích tôi à~ học đệ."

 

Tôi nheo mắt, mỉa mai đáp lại:

 

"Nhưng tôi không thích cậu."

 

Tạ Kiều Lạc ngơ ngác, mắt mở to, như muốn nói gì đó.

 

Nhưng tôi lại cắt lời:

 

"Cậu không thể đối phó với tôi, sao lại xin số liên lạc?"

 

Tôi đưa tay vỗ lên mặt cậu ta:

 

"Hmm? Thằng nhóc vô dụng."

 

Tôi làm rơi bó hoa xuống đất.

 

Quay lại cười với Quan Nguyệt.

 

Sau đó, tôi bước đi.

 

Quan Nguyệt nhìn lại, Tạ Kiều Lạc đứng nhìn bó hoa vỡ vụn trên đất.

 

Cô ấy trêu chọc:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.net.vn/cun-con-cua-toi/3.html.]

"Cậu không phải thích rồi đấy chứ?"

 

Tôi cười nhẹ:

 

"Tôi không thích loại vô dụng như vậy."

 

Giọng của tôi đủ lớn, để Tạ Kiều Lạc nghe thấy.

 

"Sao vậy, muốn tự mình dạy dỗ sao?"

 

Tôi nhướn mày:

 

"Không được à?"

 

Quan Nguyệt nhìn tôi, giả vờ ngây thơ:

 

"Hmm~ Ai biết cậu ấy có đồng ý không nhỉ?"

 

Tôi nhìn lại lần nữa.

 

Tạ Kiều Lạc đang cúi xuống nhặt những cánh hoa vỡ trên đất.

 

Tôi cười:

 

"Sẽ đồng ý đấy."

 

6

Những ngày sau đó, Tạ Kiều Lạc đến quán bar của tôi nhiều hơn.

 

Cậu ta từ áo hoodie chuyển sang mặc áo sơ mi trắng.

 

Quan Nguyệt ngạc nhiên:

 

"Đúng như cậu nói."

 

Tôi nheo mắt nhìn cô ấy:

 

"Cậu không hiểu đâu."

 

Khi tỏ tình, trong mắt Tạ Kiều Lạc là sự yêu thích thuần khiết.

 

Quan Nguyệt bổ sung:

 

"Thật sự rất thuần khiết."

 

Khi chúng tôi trò chuyện, Tạ Kiều Lạc ngồi ở quầy bar.

 

Khi có thời gian rảnh, tôi thường pha rượu, và lúc nào cũng thấy cậu ấy.

 

Tạ Kiều Lạc ngồi nghiêng về phía quầy bar:

 

"Một ly Alexander."

 

Tôi nhướn mày cười:

 

"Lần này học bài rồi hả?"

 

Cậu ta có chút ngượng ngùng, như thể bị tôi vạch trần tâm tư.

 

Cậu ta đã đến nhiều lần, nhưng đây là lần thứ hai dám ngồi xuống quầy bar.

 

Lần đầu tiên cậu ta đến, nói một câu:

 

"Mang tất cả đồ uống ngon nhất của các cậu ra cho tôi."

 

Tôi cười:

 

"Ngon sao?"

 

Cậu ta bỗng nhiên đỏ mặt, nhận ra mình nói sai.

 

...

 

Tôi bắt đầu pha chế, không lâu sau, ly Alexander trắng đã được đặt trước mặt cậu ta.

 

Cậu ta cúi đầu, như thể đang buông xuôi:

 

"Học thuộc rồi."

 

"Nhưng không học được bao nhiêu."

7

Tôi cau mày, có chút hứng thú:

 

"Tạ Kiều Lạc, để tôi dạy cậu."

 

Tôi vươn tay, tháo hai cúc áo sơ mi kín mít của cậu ta, để lộ ra chút da thịt trước ngực.

 

"Cậu đang ở quán bar, không phải đi họp báo."

 

"Hãy thể hiện tự nhiên hơn, gợi cảm hơn chút đi."

 

Tôi hạ giọng, nhẹ nhàng:

 

"Ừm hử?"

 

Tôi lùi ra, châm một điếu thuốc.

 

Ánh lửa phản chiếu vào mắt tôi.

 

Khói thuốc lượn lờ, làm tôi không còn nhìn rõ gương mặt trước mặt.

 

Có một người tiến đến gọi đồ uống, tôi vừa định bước tới thì bất ngờ bị kéo lấy cổ tay.

 

Tạ Kiều Lạc nhìn tôi, rồi tự tay cởi thêm vài cúc áo nữa:

 

"Vậy thì anh dạy em đi."

 

"Học trưởng, hôn là như thế nào?"

 

Loading...