Hóa , Hoàng đế sủng ái Công chúa đến là vì ả tìm lão Đạo sĩ chuyên tâm luyện đan Trường Sinh cho ông .
Ta nhướng mày, nếu thì thật là trời cũng giúp . Kẻ gây nỗi oan khuất cho , ngoài Công chúa và Đạo sĩ, còn Hoàng đế bức màn . Công chúa đền mạng vẫn đủ, lão Hoàng đế cũng trả giá.
Ta nheo mắt suy tính. Chợt gia nhân báo Tống Lâm Lan về phủ. Nghe , lão Đạo sĩ vội vã cáo lui bằng cửa .
Ta lập tức một bức thư ngắn, sai mật giao cho trưởng.
Lúc dùng bữa, Tống Lâm Lan tìm đến phòng . Ta xem xem kẻ liệu nhận linh hồn bên trong lớp vỏ bọc là ai . Ta học theo điệu bộ của Công chúa, dựng ngược chân mày . Tống Lâm Lan lập tức hoảng hốt, đôi mày tuấn tú cau , buông lời ngon ngọt dỗ dành.
Hắn quả nhiên nhận . Nhìn bộ dạng khúm núm của lúc , tự chủ mà liên tưởng đến thái độ lạnh lùng dành cho . Dù lúc quỷ thấy nhiều vẻ nịnh bợ của , nhưng khi thực sự trở xác, cảm giác vẫn khác biệt. Lúc chỉ thấy vẻ hèn hạ, giờ đây còn thấy nhiều hơn thế. Trong đôi mắt đen sâu thẳm , ngoài lớp vỏ bọc sủng ái giả tạo, là một tầng sát ý nồng đậm. Hắn cam tâm, cam tâm quỳ lụy chân "".
Hắn liếc mắt hiệu cho Xuân Noãn bưng tới một bát canh t.h.u.ố.c.
"Đây là t.h.u.ố.c an thần dày công tìm cho nàng." Hắn , nhưng nụ thâm độc như rắn rết. Bát độc d.ư.ợ.c đó, đang đợi uống xuống.
Ta nhận lấy, xoay tay đưa bát t.h.u.ố.c cho , giả vờ nũng nịu: "Nóng quá, thử giúp ."
Hắn nén vẻ khó coi mặt, nhắm mắt đưa chân uống một ngụm nhỏ: "Không , giờ hết nóng ."
Bát t.h.u.ố.c đưa về tay . Ta cầm lấy, nhăn mặt: "Đắng quá, uống."
Nói , đặt bát t.h.u.ố.c xuống bàn, dậy rời : "Ta mệt , chuyện gì mai hãy ."
Tống Lâm Lan nghiến răng kèn kẹt.
Đêm đó, ngủ thư phòng.
A Mộc lướt thám thính về báo với rằng đang mượn rượu giải sầu. A Mộc bát t.h.u.ố.c bàn, cầm lên nháy mắt với : "Để thêm chút gia vị cho ."
A Mộc đem bộ bát độc d.ư.ợ.c đổ vò rượu của Tống Lâm Lan. Hắn gì, dốc sạch bụng.
Đạo sĩ khi dặn chúng , chỉ khi nguyên chủ dương khí suy kiệt, thể yếu nhược, chúng mới thể câu hồn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/dac-linh-quy/chap-15.html.]
Vì , ban ngày sức hành hạ Tống Lâm Lan. Hắn tưởng là Công chúa nên dù gì cũng . Ta mắng nhiếc, đ.á.n.h đập, sai chạy đông chạy tây, dám hé răng oán thán nửa lời. Chỉ cần biến sắc, liền đe dọa sẽ báo cáo với “Phụ hoàng”.
Tống Lâm Lan ngoài mặt phục tùng nhưng trong lòng hận đến thấu xương. Đêm đến uống rượu giải khuây, nuốt trọn độc d.ư.ợ.c do chính tay chuẩn .
Cuối cùng, thể gục ngã, thở thoi thóp, còn tiều tụy hơn cả Công chúa khi xưa.
Ta Tống Lâm Lan, rằng thời cơ đến.
20.
Huynh trưởng gửi mật thư phản hồi, kèm theo vài viên đan d.ư.ợ.c. Đọc xong thư, bí mật gọi lão Đạo sĩ , giả vờ nhức đầu để lão vẽ thêm bùa.
Lão vẫn thói sư t.ử ngoạm mồi, nẫng thêm một chiếc vòng vàng của .
Ta lạnh, hỏi lão đan d.ư.ợ.c dâng lên Hoàng đế tháng chuẩn xong . Lão đắc ý vỗ vỗ túi hương bên hông: "Người cứ yên tâm."
Thấy , hiệu cho A Mộc đang treo xà nhà. Lão Đạo sĩ lưng , A Mộc liền lướt theo, nhân lúc lão sơ hở tráo đan d.ư.ợ.c của trưởng .
Ngày hôm , tin truyền tới: Hoàng đế băng hà vì bạo bệnh. Đạo sĩ tống đại lao, ngày c.h.ế.t còn xa.
Nghe tin, đang đốt bức thư của trưởng. Lão Hoàng đế tham quyền cố vị, mộng tưởng trường sinh, mà Thái t.ử thì sớm ý định chính biến, gia đình thuộc phe Thái t.ử. Bức thư của trưởng chính là tín hiệu khởi binh.
Tống Lâm Lan vội vã cung, lúc trở về sắc mặt đại biến. Hoàng đế mất, Thái t.ử đăng cơ. Vị "Công chúa" như dù sủng ái đến cũng chẳng còn chỗ dựa. Hắn thèm diễn kịch nữa, bản tính lộ rõ, sai thu giữ hết tranh ảnh, châu báu trong phòng , còn cắt xén chi tiêu.
ngờ, đang đợi ở ngay thư phòng. Chiếc gương Bát Quái chiếu tới, Tống Lâm Lan mặt cắt còn giọt m.á.u, định đầu bỏ chạy. Xuân Noãn nhanh tay dán lá bùa lên trán , lập tức chôn chân một chỗ. Sợi tàn hồn câu ngoài.
A Mộc nương thế trở về xác của chính , gầm lên: "Trả xác cho !"
Trạm Én Đêm
"Loại dã quỷ chiếm tổ chim khách như ngươi, hãy chờ mà Súc Sinh Đạo !"
Kẻ kinh hãi tột độ, vẫn còn giả vờ cầu xin : "Công chúa, nàng định gì? Ta là phu quân của nàng mà, nàng đối xử với như ?"
"Công chúa?" Ta bật , "Ngươi còn , là Tô Quy, Công chúa của ngươi. Còn ngươi, ngươi cũng chẳng Tống Lâm Lan, chỉ là một con quỷ thối tha mượn xác mà thôi! Xuống Địa phủ mà kêu oan !"