Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Dẫu Gần Nhưng Chẳng Với Tới - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-03-31 00:50:10
Lượt xem: 3,105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ chớp mắt, nửa tháng trôi qua.

 

Dường như để xua bóng do Thịnh Quân mang đến, lễ phong Thái tử của Tam hoàng tử Thịnh Huy tổ chức vô cùng hoành tráng, gần như nửa kinh thành dân chúng đều đến dự.

 

Thịnh Huy quỳ xuống nhận chỉ với vẻ mặt cung kính, lão hoàng đế hiền từ đỡ dậy, diễn một vở kịch phụ tử tình thâm vô cùng mỹ.

 

Ngay khi nghi lễ sắp tất, Thịnh Huy theo hoàng đế, định gì đó thì từ bên sườn bỗng một mũi tên bay vụt , cắm thẳng n.g.ự.c .

 

Hắn cứ thế ngã xuống, rõ sống chết.

 

Chỉ trong chớp mắt, cả khán trường chấn động.

 

Hoàng đế giật lùi hai bước, khuôn mặt già nua run rẩy vì sợ hãi: “Thích khách! Người , hộ giá!”

 

Giữa đám đông, Thịnh Quân thong thả bước lên đài cao, như thể đang dạo chơi nhàn nhã.

 

Hắn đối diện với ánh mắt hoảng hốt tột cùng của hoàng đế già, khẽ : “Thanh đao , phụ hoàng dùng bao năm, dù cùn cũng nên dễ dàng vứt bỏ chỉ vì lời gièm pha của Thịnh Huy chứ?”

 

Vừa trông thấy còn sống, sắc mặt hoàng đế già lập tức trắng bệch: “Thịnh Quân…”

 

“Nhìn thấy còn sống, phụ hoàng thất vọng ?”

 

Thịnh Quân tiến gần hơn, ánh mắt sắc bén như dao:

 

 “Phụ hoàng sống an nhàn lâu quá, quên mất ngôi vị của giành như thế nào ? Lâm gia trung liệt cả đời, rốt cuộc kết cục thế , chỉ vì phụ hoàng sợ đời dị nghị rằng ngai vàng nhờ trốn lưng một nữ nhân mà , đúng ?”

 

Lời cuối cùng lớn lên, đôi mắt tràn đầy oán hận thẳng khuôn mặt đẫm mồ hôi lạnh của hoàng đế già: “Mẫu mà giữ vững thành, còn thì ? An nhàn trong hoàng cung, tàn sát cả gia tộc nàng, kìm giữ viện quân, để nàng c.h.ế.t thây. Một chút đức độ của minh quân cũng !”

 

Hoàng đế lời nào.

 

Thực tế, ngay khoảnh khắc thấy Thịnh Quân còn sống bước , ông hiểu rằng đại thế mất.

 

“Ngươi nổi danh là kẻ điên, ngay cả trẫm cũng ngươi lừa dối… nhưng ngươi bí mật liên kết với cựu bộ của Lâm gia. Thịnh Quân, nếu ngươi thực sự ngôi vị , trẫm nhường cho ngươi là , cần gì bày mưu tính kế như ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/dau-gan-nhung-chang-voi-toi/chuong-15.html.]

Thịnh Quân lạnh một tiếng.

 

“Thịnh Trường Phong, hiểu ? Ta sớm ở địa ngục , ngai vàng cũng chẳng . mẫu cả đời trong sạch, nàng thanh bạch, ghi danh sử sách.”

 

Trước mặt nửa kinh thành, nỗi oan của Linh gia cuối cùng cũng rửa sạch, trở thành chân lý thể đổi.

 

Hoàng đế già thoái vị nhường ngôi, từ đó về sống ẩn dật ngoài.

 

Tia Nắng Sau Mưa

Thịnh Quân vẻ hài lòng lắm: “Đêm nay lẻn phòng , g.i.ế.c quách thì ?”

 

“Đừng kích động!”

 

Ta giật ôm chặt eo : “Chuyện ngày đó vẫn lắng xuống, nếu c.h.ế.t ngay bây giờ, nhất định tránh khỏi nghi ngờ đổ lên đầu ngươi.”

 

Hắn thở dài: “Vậy thì chỉ thể bán Thịnh Huy Nam Phong Quán thôi.”

 

Thịnh Huy mạng lớn, mũi tên hôm đó b.ắ.n trúng chỗ hiểm nhưng vẫn lấy mạng . Thịnh Quân bèn sai ngày ngày ép uống thuốc, dưỡng thương thật , đó trực tiếp đem bán kỹ viện.

 

Ta chân thành : “ trông gì hấp dẫn, chắc chẳng ai chọn .”

 

Thịnh Quân cúi đầu hôn lên cổ , thờ ơ đáp: “Vậy thì tăng giá.”

 

Dẫu , hai tháng , lão hoàng đế vẫn qua đời.

 

Có kẻ xì xào bàn tán Thịnh Quân là gây cái c.h.ế.t , nhưng cuộc thanh trừng, quan viên triều đình hoặc là về phe , hoặc vốn chẳng mặn mà gì với vị hoàng đế tiền nhiệm, thế nên những lời đồn đại chẳng mấy chốc lắng xuống.

 

Sau khi đăng cơ, Thịnh Quân tiếp kiến quần thần tại ngự thư phòng.

 

Bàn bạc đủ chuyện, cuối cùng đến vấn đề của .

 

Lão thừa tướng nghiêm mặt : “Người từng hầu hạ Hoàng thượng, phong phi tần dĩ nhiên thành vấn đề. ngôi vị hoàng hậu cần một bậc mẫu nghi thiên hạ, mà vị công chúa từng dưỡng nam sủng, hành vi phóng túng, quả thực đủ đức hạnh…”

 

“Dưỡng nam sủng?”

 

Thịnh Quân cúi đầu , chậm rãi ngước mắt lên: “ trẫm chính là nam sủng mà nàng nuôi dưỡng. Nếu nàng xứng hoàng hậu, chẳng trẫm cũng xứng hoàng đế ?”

Loading...