Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

ĐỊNH MỆNH BẮT ĐẦU TỪ MỘT CÁI TÊN - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-06-20 16:19:26
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàn Hoàn định gắp thịt dê cho ta, Chu Thuấn nói: “Nàng không thích ăn thịt dê.”

 

Làm Hoàn Hoàn bối rối không thôi.

 

Ta bảo huynh im miệng, huynh không để ý.

 

Huynh còn nói thêm những món ta thích ăn cho Hoàn Hoàn biết.

 

Cuối cùng, huynh đưa cái đùi thỏ trước mặt mình – thứ ta thích nhất – cho ta.

 

Mà ta chẳng buồn nhận.

 

Quả nhiên, không có thái hậu kìm hãm, ta càng lúc càng lộng hành với Chu Thuấn.

 

Ăn xong, ta kéo tay tỷ tỷ chuẩn bị rời đi.

 

Tỷ ấy đặt chiếc mặt nạ vừa cầm lên bàn Chu Thuấn, hành lễ cáo từ.

 

Ta nhìn chiếc mặt nạ trên bàn, định hỏi Chu Thuấn chuyện gì, thì một nhóm nam nhân trung niên đã tới bắt chuyện với hắn.

 

Ta liếc mắt ra hiệu rồi cùng tỷ tỷ hành lễ rời đi.

 

Ta đưa tỷ về lều của ta.

 

Giữa chừng, tỷ ấy đi lấy một chiếc bọc nhỏ mang đến, bên trong toàn là những thứ kỳ quái.

 

Tỷ đẩy tới trước mặt ta, ta hỏi: “Tất cả cho ta?”

 

Tỷ gật đầu.

 

Rồi lấy từng thứ ra dạy ta cách chơi.

 

Đến khi chúng ta nghiên cứu xong hết, trời đã khuya, nhũ mẫu nhắc chúng ta đi nghỉ, ta và tỷ mới lên giường nằm.

 

Ta hỏi tỷ tỷ, cha và mẹ có khỏe không?

 

Tỷ cầm tay ta, viết trong lòng bàn tay: “Khỏe.”

 

Một lúc sau lại viết: “Nhớ ngươi.”

 

Rồi lại viết tiếp: “Ngươi thì sao?”

 

Ta nói ta rất ổn.

 

Thái hậu đối với ta rất tốt.

 

Người đã rời khỏi Trường Xuân Cung – nơi từng khiến người đau lòng, thỉnh thoảng còn quay lại giúp ta đắp chăn.

 

Phòng bếp nhỏ toàn nấu món ta thích.

 

Người còn may cho ta nhiều bộ y phục đẹp, khắp nơi tìm trâm ngọc thật xinh cho ta.

 

Khi ta bị phạt chép sách, người sẽ cho Chu Thuấn cùng chép với ta.

 

Biết ta cô đơn, người gọi Triệu Dự tới bầu bạn.

 

Triệu Dự đối với ta cũng rất tốt.

 

Nhũ mẫu cũng đối với ta rất tốt.

 

Công công Ninh cũng rất tốt, luôn giúp ta che giấu.

 

Chu Thuấn cũng đối với ta rất tốt…

 

Tỷ xoa đầu ta.

 

Nhưng ta chưa kịp kể hết Chu Thuấn đối xử tốt với ta thế nào, thì đã ngủ mất rồi.

 

Sáng hôm sau tỉnh lại, đã gần trưa.

 

Ta giật mình một chút, rồi lại thở phào — không phải trong cung.

 

Từ lúc ta tỉnh dậy, tỷ cứ nhìn ta chằm chằm.

 

Ta hỏi tỷ nhìn gì vậy.

 

Tỷ viết vào lòng tay ta: “Xinh.”

 

Ơ… chẳng phải chúng ta giống nhau sao?

 

Ta chỉ biết cười cười đáp lại.

 

Lúc dùng bữa, tỷ hỏi ta hôm nay muốn làm gì.

 

Ta nghĩ một lúc, dường như chỉ biết cưỡi ngựa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/dinh-menh-bat-dau-tu-mot-cai-ten/chuong-9.html.]

 

Ta nói hôm nay muốn cưỡi ngựa, tỷ liền nói sẽ dắt ngựa cho ta.

 

Khi ta chỉnh trang xong đi đến lối vào rừng, tỷ đã dắt ngựa đứng sẵn đó, dáng người thẳng tắp.

 

Tỷ vẫy tay gọi ta, rồi đưa dây cương cho ta.

 

Ta nghi hoặc nhận lấy, tỷ viết vào tay ta rằng con ngựa này tên là “Lôi Lịch”, là thiên lý mã do phụ thân huấn luyện riêng cho ta.

 

Ta hỏi: Thiên lý mã thật sự có thể chạy ngàn dặm à?

 

Tỷ gật đầu thật mạnh.

 

Ta nói trong hoàng cung đâu có rộng thế, cho ta con ngựa này thật uổng.

 

Tỷ điên cuồng lắc đầu, trông như sắp khóc đến nơi.

 

Sao không nhận lễ của cha lại khiến tỷ muốn khóc vậy?

 

Ta vội nói ta rất thích, lúc nãy chỉ là khách sáo.

 

Ta giơ tay vuốt Lôi Lịch, nó không tránh như ngựa của Chu Thuấn, nhưng cũng chẳng cho mặt mũi, rất kiêu ngạo.

 

Ngựa này cao hơn chút so với con ngựa ta hay cưỡi, lúc ta leo lên chắc trông không được oai phong như mọi lần, khiến ta hơi canh cánh trong lòng.

 

Tỷ giúp ta chỉnh lại tư thế chân.

 

Rồi lui ra vài bước, dùng ánh mắt ra hiệu cho ta chạy thử xem.

 

Nếu ngươi hỏi ta sao hiểu ánh mắt tỷ, ta sẽ bảo — cảm ứng của song sinh đấy!

 

Ngựa tốt thường khó bảo, cứ nhìn con ngựa “liếm cẩu” của Chu Thuấn thì biết.

 

Ta vừa định thúc ngựa thì nó đã bắt đầu quay vòng vòng tại chỗ, không chịu nghe lời.

 

Đúng lúc ấy, một bóng đen bay tới sau lưng ta.

 

Người đó giữ lấy tay ta, kéo căng dây cương — Lôi Lịch lập tức ngoan ngoãn chạy vút đi.

 

Ta nghiêng đầu nhìn, là tỷ tỷ.

 

Ánh mắt tỷ nhìn thẳng, điều khiển ngựa không chút khó khăn.

 

Ta không vui.

 

Cảm giác chẳng khác gì bị cướp tay lái, chẳng còn chút cảm giác “được điều khiển”.

 

23.

 

Trên đường trở về, chúng ta gặp thích khách.

 

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

Giữa chừng Chu Thuấn phát hiện ta phát sốt, ta nói ta không sao, nhưng hắn cứ nhất quyết dừng lại nghỉ ngơi, rồi ngay sau đó liền bị tập kích.

 

Có rất nhiều người, một đám bịt mặt đông nghịt xông tới, không nói lời nào đã đánh.

 

Ban đầu Chu Thuấn vừa đánh vừa bảo vệ ta, nhưng sau đó người vây đánh hắn quá đông, hắn liền giao ta cho ám vệ của mình, bảo họ đưa ta đi.

 

Ta thấy Chu Thuấn vì bảo vệ ta mà bị đánh tới tấp, liền ngoan ngoãn theo ám vệ rời khỏi một đoạn.

 

Ta tranh thủ nhặt một con dao, cầm chặt trong tay, ánh mắt kiên định nhìn ám vệ đó nói:

 

Ta biết võ, huynh đi bảo vệ Chu Thuấn đi.

 

Hắn do dự một chút rồi lao đi như tên bắn.

 

Số người vây đánh Chu Thuấn dần ít lại. Ta vốn ở vòng ngoài, không biết tên nào hét lên: “Bắt con nhỏ kia lại, nó là Thẩm Đường Chu!”

 

Thế là mấy người liền lao về phía ta, ta cầm d.a.o chuẩn bị liều mạng với bọn chúng, vừa giơ d.a.o lên thì bị một tên c.h.é.m bay mất vũ khí.

 

Dao văng khỏi tay làm tay ta đau nhói, ta đau đến kêu lên một tiếng.

 

Chu Thuấn ở đằng xa gọi: “Thẩm Đường Chu!”

 

Giọng đã khàn đến vỡ tiếng.

 

Tên kia vừa định nhào tới bắt ta thì bị một mũi tên b.ắ.n xuyên người, mấy kẻ khác cũng bị b.ắ.n ngã, như thỏ bị Hoàn Hoàn b.ắ.n trong bãi săn.

 

Hoàn Hoàn tới rồi, nàng dẫn theo một nhóm người tới.

 

Nàng nhảy xuống ngựa, lo lắng chạy về phía ta, sờ soạng khắp người ta.

 

Ta bảo không bị thương, bảo nàng mau đi giúp Chu Thuấn.

 

Nàng cầm thương bước được hai bước lại quay lại, đưa tay lau m.á.u trên mặt ta rồi mới quay người sang bên Chu Thuấn.

 

Chẳng bao lâu sau tình hình đã được kiểm soát. Đám thích khách này cũng khá có “đạo đức nghề nghiệp”, nha hoàn và nhũ mẫu đều bị trói lại nhưng không ai bị thương.

Loading...