Đồ Tể Chia Thịt - Chương 6 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:25:50
Lượt xem: 1,392

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà nội : "Vậy đây?"

 

Bà nội : "Gã đồ tể họ Trần trộm xác của cả hai đứa nó ?"

 

Bà nội dứt lời, liền thấy tiếng gõ cửa.

 

Tim lập tức như treo lên đến cổ họng.

 

giật bật dậy, thể giả vờ nữa, bà nội ôm chầm lấy , bịt miệng .

 

Ông nội hiệu cho chúng đừng lên tiếng, bên ngoài vọng giọng của chú họ : "Chú, mở cửa, con là Xuân Long đây, con đến chúc Tết chú ."

 

Giọng của chú họ vô cùng quái dị, dựng hết cả tóc gáy.

 

Ông nội liếc bà nội, bà nội : "Xuân Long, chú mày nhà."

 

Chú họ đột nhiên phá lên, chú : "Thím, thím dối thế, con nãy rõ ràng thấy chú họ con nhà , con theo suốt đường mà."

 

Lại là tiếng gõ cửa, chú họ : "Chú, mở cửa , bên ngoài lạnh lắm, con sắp c.h.ế.t cóng ."

 

Ông nội cau mày, ông đột nhiên đập mạnh xuống bàn một cái, hất cái bát ở đầu giường xuống đất, ông nội mắng: "Cút! Tổ tiên nhà họ Lưu tích đức, sinh cái thứ như mày, hình , hèn gì bố mày lên thành phố, mang mày theo, đồ xui xẻo."

 

Ông nội mắng: "Cút ngay, mày còn cút là tao dọn lên thành phố, để một mày ở làng, cho bắt nạt."

 

Bên ngoài còn động tĩnh gì, một lúc lâu chú họ mới lên tiếng: "Chú, chú đừng giận, con đây."

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Ông nội : "Cút!"

 

Trán ông nội lấm tấm mồ hôi lạnh, bà nội : "Đi ?"

 

Mắt ông nội mở trừng trừng, ông : "Không ."

 

Cả đêm đó, chúng đều ngủ.

 

Đợi đến khi trời sáng, gà gáy, ông nội mới dám mở cửa.

 

thấy cửa vết cào, chắc là do chú họ để lúc đập cửa.

 

Ông nội : "Không thể để Xuân Long, Trần Vĩnh tiếp tục hại ."

 

Bà nội : "Chúng thôi, lên thành phố."

 

Ông nội : "Chúng lên thành phố, dân làng sẽ gặp họa, bà gọi đến đây ."

 

Ông nội dứt lời, liền thấy thím Trương thở hồng hộc chạy tới, thím : "Trưởng làng, ông mau đến nhà gã đồ tể họ Trần xem , gã c.h.ế.t . Thằng Sáng nhà , tối qua thấy Xuân Long đến nhà gã, g.i.ế.c gã ."

 

Ông nội : "Bà gọi hết dân làng đến đây, tìm gỗ dựng giàn lên, đem xác gã đồ tể họ Trần thiêu, thiêu ngay lập tức."

 

Ông nội xong, liền về phía nhà gã đồ tể họ Trần.

 

và bà nội từng nhà thông báo, cuối cùng cũng tập hợp gần trăm hộ gia đình trong làng .

 

Củi khô chất cao, xác của gã đồ tể họ Trần đặt lên đống củi, ông nội châm lửa, ngọn lửa dữ thiêu đốt, xác của gã đồ tể họ Trần phát tiếng nổ lách tách.

 

Trong khí, lan tỏa một mùi hôi thối rữa.

 

10

 

Ông nội : "Không thể để thằng Xuân Long, thằng Trần Vĩnh hại nữa.Tối nay tất cả đừng ngủ, dụ bọn nó đến nhà , phóng hỏa đốt."

 

Người trong làng đều ngơ ngác .

 

Một trong đó lên tiếng: "Trưởng làng, thằng Xuân Long là cháu ông, Trần Vĩnh thù oán với ông, chứ liên quan gì đến chúng ."

 

" đấy."

 

"Chúng đều là dân thường, ai mà dám bắt xác c.h.ế.t."

 

" thế, chúng dám ."

 

Ông nội hắng giọng hai tiếng, ông : "Các tự sờ lên lương tâm mà xem, ngày thường bắt nạt thằng Xuân Long ? Thằng Trần Vĩnh là kẻ độc ác, nó sẽ tha cho bất kỳ ai ."

 

Ông nội dứt lời, một tiếng "RẦM", cái vại dưa muối nhà lão Trần đồ tể đổ kềnh đất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/do-te-chia-thit/chuong-6-het.html.]

Trần Vĩnh từ trong vại dưa muối bò , đều hét toáng lên, chạy tán loạn khắp nơi.

 

Thân thể Trần Vĩnh thối rữa, như một cái xác sống, bốc mùi hôi thối.

 

Ông nội hét lớn: "Đừng chạy nữa, tất cả đồng lòng ."

 

Ông nội rút một thanh củi đang cháy khỏi đống lửa, ông vung vẩy bó đuốc về phía Trần Vĩnh, những khác đều nép sang một bên, bà nội bế cũng trốn .

 

Từ miệng Trần Vĩnh phát tiếng gầm gào, âm thanh của vô cùng chói tai, nhưng tài nào đang gì.

 

Lưỡi của còn nữa.

 

Trần Vĩnh lao về phía ông nội , ông lùi né, nhưng đ.â.m sầm cột, bó đuốc trong tay ông cũng rơi xuống đất, hét lên một tiếng: "Ông ơi!"

 

Bà nội ôm chặt lấy , nước mắt bà đảo quanh trong hốc mắt.

 

Ông nội nhặt cái rìu đất lên, bổ về phía Trần Vĩnh, nhát rìu c.h.é.m trúng vai , từ chỗ đó rỉ thứ mủ nước sền sệt, trông ghê tởm vô cùng.

 

Hắn há toang cái miệng định c.ắ.n ông nội, lao qua giúp ông, nhưng còn quá nhỏ, căn bản chẳng giúp gì.

 

Đột nhiên, chú họ từ đằng ôm ghì lấy Trần Vĩnh, chú lôi Trần Vĩnh đến bên đống lửa, bất ngờ dùng sức, cả hai cùng ngã nhào đống lửa.

 

Trong đống lửa phát tiếng nổ lách tách, thấy khuôn mặt đầy vết đốm tử thi của chú họ thoáng hiện một nụ .

 

Ông nội sững sờ tại chỗ, lâu vẫn hồn.

 

Mãi đến khi và bà nội đến bên cạnh, mới thấy ông nội .

 

Người trong làng, thấy chú họ và cả Trần Vĩnh thiêu rụi trong biển lửa, ai nấy đều lộ vẻ vui mừng.

 

"Lần thì yên tâm ."

 

"Phải đấy."

 

"Mấy kẻ thối nát trong làng c.h.ế.t hết ."

 

Ông nội trừng mắt lườm kẻ đó, gầm lên: "Mày c.h.ử.i ai là đồ thối nát?"

 

Đây là đầu tiên thấy ông nội nổi giận đến thế, ông lao đ.á.n.h cái .

 

Người trong làng vội xúm can ngăn.

 

Ngày qua ngày, chuyện cũng qua .

 

Ông nội lấy mấy bộ quần áo mà chú họ để đem đốt, chôn trong đất.

 

Năm 13 tuổi, bố về đón chúng lên thành phố sống.

 

Ông nội sống c.h.ế.t cũng chịu , ông nhất quyết trông coi căn nhà của chú họ, ông bảo: "Tao hối hận."

 

đoán là ông nội hối hận vì hôm đó mắng chú họ, những lời mắng đó quá cay nghiệt.

 

Bà nội thấy ông nội chịu lên thành phố, bà cũng chịu .

 

Hai ông bà cứ thế ở quê, còn thì theo bố lên thành phố.

 

Sống ở thành phố, thường xuyên gặp ác mộng, mơ thấy những chuyện xảy hồi nhỏ.

 

Lại mười lăm năm nữa trôi qua, về quê tảo mộ, ông nội và bà nội vẫn sống trong căn nhà của chú họ. Hai ông bà già trông thấy, bố nhất quyết đòi đưa ông bà lên thành phố, ông nội : "Tao lên thành phố cũng , nhưng đưa cả thằng Xuân Long ."

 

Bố nghĩ ông nội mắc bệnh tuổi già, bắt đầu lú lẫn .

 

Ngoài miệng thì : "Vâng, đưa cả chú Xuân Long ."

 

Nhà ở thành phố một căn 3 phòng ngủ 1 phòng khách, ông bà nội đến, bèn thuê một căn hộ ở tầng . Tối hôm đó sang nhà ông bà ăn cơm, thấy bàn bày 4 bộ bát đũa, bộ bát đũa thừa là để dành cho chú họ .

 

quen , định gắp thức ăn, ông nội liền : "Đợi chú họ mày bàn , hẵng ăn."

 

mỉm : "Vâng, đợi chú họ con."

 

ở chỗ khuất sáng, bàn ăn 3 chúng .

 

dứt lời, liền thấy một bóng xuất hiện, hình dáng của bóng đó... chính là chú họ ...

 

(HẾT)

Loading...