Đóa Hoa Kiêu Ngạo Của Ngài Lục - Ngoại truyện cuối.
Cập nhật lúc: 2025-10-01 03:04:28
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ niệm ba năm ngày cưới, Lục Ngạn bỗng nhiên nhớ về cái đêm khi kết hôn với Tuyết Nhi.
Khi đó than vãn:
“Chưa từng nghĩ ngày sẽ kết hôn với cháu gái của kẻ thù, bây giờ gọi là chú!”
Tuyết Nhi liền đá một cái:
“Chú phục thì đừng cưới em nữa.”
“Ai phục? Em bảo gọi một tiếng ông nội cũng gọi!”
Thật đây từng mắng Hồ Đông nhiều, cái gì mà “ông nội mày”, “thằng chó”, “đồ ủy mị”, “chó Đông”, “đê tiện”... Không từ nào chửi.
…
Sinh nhật 2 tuổi của Lục Tề, cuối cùng Lục Ngạn cũng gặp Hồ Đông một thời gian dài mất tích.
Dáng vẻ hđ tiều tụy đáng sợ, so với lúc tìm thấy Tuyết Nhi khá giống . Lục Ngạn liền nhịn mà thăm hỏi 18 đời tổ tông của mới :
“Chú Đông tâm sự gì ? Là gái đá ?”
“Cút mày !” Hđ cáu gắt.
Hai gần liền ầm ĩ, Tuyết Nhi đưa tay che lỗ tai con trai . Lát , cô dẫn con trai sang chỗ khác và dặn dò:
“Lục Tề, con học theo bố và ông nhé.”
“Dạ!”
…
Không lâu đó, Tuyết Nhi phát hiện m.a.n.g t.h.a.i nữa.
Cô cầm que thử tay, thật sự chỉ một trận, mới lấy dáng lâu thì tin cấn bầu!
Mẹ bầu thường vui buồn bất chợt, ảnh hưởng nhiều bởi hóc môn nên tính khí cũng khác, cô tâm trạng cùng Lục Tề vui đùa, thằng bé thấy cô buồn liền hỏi:
“Mẹ ơi trông mệt ạ?”
“Bố con bắt nạt .”
Vì , Lục Ngạn thằng con hai tuổi c.ắ.n cho hai phát.
“Oắt con!” Lục Ngạn bế bổng Lục Tề lên, vỗ m.ô.n.g thịt tròn mẩy: “Dám phản ?”
“Không cho bố bắt nạt của con!”
Tay nhỏ bấu cơ bắp săn chắc của đàn ông, nhéo mà nhéo . Thằng bé há cái miệng mọc đủ răng gặm lên vai mấy phát, Tuyết Nhi cảnh , sofa nghiêng ngả.
Lục Ngạn bất lực ôm con trai, đ.á.n.h đ.í.t nó nỡ.
Từ lúc thằng bé bắt đầu đến giờ luôn bám Tuyết Nhi, ngày ngày dính chặt lấy cô, xa rời một chút cũng lóc đòi bế, chẳng hề ngoan như giai đoạn đầu. Bởi cho rìa suốt một thời gian dài, ấm ức.
Lục Tề gặm chán chê thì vùng vẫy đòi xuống, thằng bé chạy vù về phía Tuyết Nhi, trèo lên ôm lấy cô.
Ôm cục cưng lòng, Tuyết Nhi liếc mắt chồng:
“Mặt thế? Nhăn nhó khó coi quá . Em tưởng em m.a.n.g t.h.a.i thì sẽ vui.”
“Anh đang em sinh thêm đứa nữa thì vị trí của sẽ ở trong nhà .”
Xếp đầu bây giờ đang là Lục Tề, thứ hai ai khác là Chương Nhiên mới đến .
Càng trưởng thành, Tuyết Nhi càng ít bám lấy như lúc .
Anh ấm ức tới, bên cạnh Tuyết Nhi, mới nghiêng đầu định tựa cô, ánh mắt Lục Tề liền mở to mà .
“Con gì?” Lục Ngạn nhếch mày hỏi.
Lục Tề trả lời mà rúc đầu vô bụng Tuyết Nhi, dùng sức ôm chặt cô.
Khóe môi Lục Ngạn co rút:
“Bà xã, vứt nó ngoài quá.”
Nghe thấy thế, cục cưng chu đôi môi hồng hào mách :
“Mẹ ơi bố vứt con, bố thương con.”
Lục Ngạn bất lực chọc gò má mềm của con trai:
“Vậy con thương bố ?”
“Con thương .” Lục Tề là thẳng thắn.
Lục Ngạn: “...”
Đến cả khi ngủ thì cũng ở giữa và Tuyết Nhi, đây là con trai ? Hay là cầm tinh con kỳ đà?
Bỏ qua nhóc con đang nũng nịu mắt, Lục Ngạn hôn lên trán Tuyết Nhi:
“Anh hy vọng sẽ là con gái.”
“Em cũng mong thế, nếp tẻ cho vui nhà vui cửa.”
Tuyết Nhi tựa đầu vai , đó Lục Tề thấy bố tình cảm thì gây sự chú ý:
“Mẹ ơi con cũng thích em gái.”
“Được , cái xem bố con cố gắng thế nào.”
Cô cũng quyền quyết định giới tính đứa nhỏ, tất cả đều dựa Lục Ngạn.
Trong sự háo hức mong chờ của cả gia đình, Tuyết Nhi khám thai và bác sĩ :
“Chúc mừng Lục thiếu phu nhân, là hai tiểu thiếu gia.”
Khoảnh khắc thấy vợ sắp sinh đôi, mà còn hẳn hai thằng con trai, thế giới của Lục Ngạn như sụp đổ. Anh thẫn thờ tại chỗ lâu mới hỏi :
“Con trai?”
“Vâng.”
“Hai đứa…”
Lục Ngạn bỗng dưng mà Tuyết Nhi, cô nhún vai:
“Cái do em .”
Thật tưởng tượng nổi một Lục Tề đủ để tranh sủng cùng Lục Ngạn, mà giờ Tuyết Nhi còn chuẩn cho đời thêm hai đứa nhóc.
Cha Lục thì vui mừng, đối với họ, chỉ cần cháu, trai gái gì cũng cả, thậm chí cảm thấy con trai sẽ dễ theo nghiệp của Lục Ngạn hơn chút.
Tuyết Nhi thường xuyên thấy Lục Ngạn ngơ ngác xuống lầu, cây cỏ, ngắm hoa lá. Nhìn vẻ mặt là đang đau lòng vì chuyện cô sắp sinh thêm hai thằng con trai.
Cô tiến tới bên cạnh vỗ vỗ vai chú Ngạn:
“Chú , đừng buồn quá mà.”
“Lúc nhỏ Lục Tề b.ú một bên còn một bên để nghịch, bây giờ em sinh hai thằng oắt con thì thế nào đây?”
Tuyết Nhi ngượng ngùng :
“Lớn tuổi vẫn cứ đắn.”
“Ở mặt em vĩnh viễn thể nào đắn .”
Người đàn ông hôn lên môi cô, cô nhéo hông:
“Đừng như nữa nhé, con trai gái cũng là con chú, chú cứ thế em buồn đó.”
“Bé con, tuy thất vọng vì hai đứa nhỏ là con trai nhưng thương chúng . Chỉ là… mong con gái hơn thôi. thấy em còn lúc bé, chắc chắn đáng yêu.”
“Như …” Tuyết Nhi thật cũng một cô công chúa, vì : “Sau chúng sinh thêm một đứa? Nếu là con trai thì do chú .”
“Chờ xem tình hình sức khỏe của em khi sinh hai nhóc .” Một tay Lục Ngạn đặt lên bụng cô, mới bốn tháng mà to . Anh vẫn còn nhớ như in lúc cô sinh đau đớn và chật vật thế nào.
“Ừm…”
Lần thai nghén quá nghiêm trọng như đầu, Tuyết Nhi ăn ngủ , cộng thêm một kinh nghiệm, cô m.a.n.g t.h.a.i mà còn xinh hơn bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/doa-hoa-kieu-ngao-cua-ngai-luc/ngoai-truyen-cuoi.html.]
Chắc là vì hai đứa nhỏ nặng ký, đến khi sinh thì bác sĩ chỉ định sinh mổ.
Lục Ngạn ở bên ngoài chờ, cả quá trình đối với khác gì địa ngục. Mồ hôi toát đầy hai lòng bàn tay và lưng.
Cho dù đối mặt với tình cảnh bao nhiêu , vẫn sợ. Sợ nếu Tuyết Nhi xảy bất trắc, chính cũng chịu nổi.
Sau gần hai tiếng chờ đợi, cuối cùng Lục Ngạn cũng chào đón thêm hai chú kỳ đà, lượt là Lục Quân và Lục Trì. Trước cất công đưa ba cái tên con trai để vợ chọn, giờ , sinh cả ba thằng con trai!
Anh cảm thấy tương lai của sẽ đám oắt giành mất vợ…
Khi Tuyết Nhi tỉnh dậy, câu đầu tiên mà Lục Ngạn với cô là:
“Bà xã, vất vả cho em . Sau em đừng quên .”
“...”
Cái đàn ông , cứ sợ cô bỏ rơi.
Tuyết Nhi mệt bơ phờ cả , còn sức chuyện, chỉ thể dùng ánh mắt hiệu cho Lục Ngạn ôm con lên để cô .
Có hộ tá bên cạnh hỗ trợ, Tuyết Nhi cuối cùng cũng thấy mặt con.
Y chang chú khỉ nhỏ, khác Lục Tề hồi mới sinh là bao, lớn lên sẽ giống ai nữa?
…
Ba đứa con trai của Tuyết Nhi giống y đúc bố chúng nó, khác chút nào. Khi Lục Ngạn đưa ảnh hồi bé cho cô xem, đặt cạnh ảnh của Lục Tề, thật sự là… như một khuôn mà , cần xét nghiệm cũng con ai.
Tiệc thôi nôi, mỗi một đứa chọn các loại đồ chơi khác .
Ngày Lục Tề cầm súng, đến lượt Lục Quân thì lấy tiền, còn Lục Trì chọn… còng tay.
Khoảnh khắc con trai út cầm thứ đó, Lục Ngạn kìm mà bật :
“Nếu Lục Trì quân hàm cao thì chẳng nhà chúng càng lên trời?”
“Ba đời xã hội đen, ai cho con trong nhà nước hả?”
“...”
Vậy tại thằng bé chọn còng tay? Cái tương lai mới !
…
Cặp sinh đôi tròn một tuổi rưỡi thì Tuyết Nhi mang thai.
Đó là kết quả của một hôm cô nghịch ngợm mở cửa phòng tắm và trêu:
“Chú, em tắm chung với chú.”
“Ý em là tắm tinh?” Người đàn ông chút liêm sỉ nắm lấy tay cô, kéo cô tắm cùng .
Lục Tề gần đây thích chơi với con gái của Lục Vân Dao, suốt ngày sang bên đó nên nhiều thời gian cùng vợ hơn.
Lần mang thai, cả Tuyết Nhi và Lục Ngạn đều ngờ , vì họ vốn đang sử dụng biện pháp phòng tránh.
Hai điều kiện kinh tế quá đủ đầy, tình hình sức khỏe của Tuyết Nhi nên họ quyết định sẽ sinh nốt đứa cuối.
Lục Ngạn hít sâu một , ngửa mặt trời mà gào:
“Con gái! Mẹ kiếp, ông thấy ? Con gái! Con gái! Con gái!”
Người đàn ông thèm con gái đến phát điên …
Tuyết Nhi dở dở , phát hiện Lục Tề 4 tuổi ở bên cạnh cũng đang động tác y chang như bố nó:
“Em gái! Em gái! Em gái!”
“Cũng may Lục Quân và Lục Trì còn nhỏ gì, nếu , thấy cảnh sẽ tủi phát đó.”
Lục Ngạn :
“Biết chúng nó cũng sẽ hành động giống Lục Tề thì ? Em xem và con em đều mong đứa nhỏ trong bụng em là con gái .”
“Em cũng mong mà.”
Vì để chứng minh cho khao khát của , Lục Ngạn còn bày tỏ:
“Nếu thật sự là con gái thì sẽ ăn chay một năm! Tăng tiền từ thiện ở các nơi lên 20% và trợ cấp thêm cho nhân viên cảnh khó khăn!”
Cảm thấy đủ, Lục Ngạn bắt đầu ăn chay từ ngày Tuyết Nhi tin mang thai, ngày nào cũng khấn cầu khi ngủ.
Trước đây Lục gia đầu tư ít các hạng mục thiện nguyện, bây giờ Lục Ngạn càng sức hơn nữa, giống như một tên cuồng việc .
Thậm chí vươn tay lên đến Đế Thành và Bắc Thành, tiếng lành nhất thời vang xa.
Ngày khám thai để xem giới tình của đứa trẻ, Lục Ngạn ngừng run rẩy. Anh còn uống t.h.u.ố.c an thần.
Tuyết Nhi thật sự lo lắng cho :
“Ông xã, thế?”
Trên trán Lục Ngạn toát mồ hôi, Lục Tề ở bên cạnh tinh ý đưa khăn giấy cho , :
“Bố ơi đừng sợ.”
Lục Ngạn thở một dài, đây thể là cuối Tuyết Nhi sinh con , thể ích kỷ để vợ sinh mãi . Vì thật lòng mong một cô công chúa để cân bằng , chứ nhà dương khí quá thịnh, chịu nổi.
Bác sĩ cẩn thận siêu âm cho Tuyết Nhi kiểm tra kỹ thật kỹ mới dám với Lục Ngạn:
“Ngài Lục, chúc mừng ngài, là một tiểu công chúa.”
Lục Ngạn bật dậy, đó sang ôm lấy Lục Tề, hôn tới tấp mặt con trai:
“Ngạn con, Tiểu Tề, con thấy gì ? Là con gái! Là em gái của con kìa!”
Nhóc Lục Tề cũng sung sướng, bất chấp bình thường hai bố con luôn giành giật Tuyết Nhi, giờ khắc vô cùng đồng lòng mà hoan hô.
Tuyết Nhi che miệng , bản cô cũng hạnh phúc khi họ sắp con gái.
…
Lục Ngạn phân biệt đối xử, mà thời điểm Tuyết Nhi m.a.n.g t.h.a.i con gái, con còn đời, cũng vung tiền gấp ba mua luôn khu biệt thự bên cạnh, đập xây dựng một khu trò chơi tên con.
Hơn nữa, miễn phí một năm vé cổng cho trẻ em 5 tuổi!
Đây chính là đãi ngộ mà ba trai của bé con thể .
Lục Thiên Tuyết chào đời sở hữu 20% tài sản của Lục Ngạn, 80% còn trong tay vợ . Về phần mấy thằng con trai thì cứ đợi lớn lên hãy tính.
Đối với vấn đề , Tuyết Nhi cảm thấy :
“Chồng , thiên vị quá.”
“Không thiên vị, con trai nếu bản lĩnh thì sẽ cho chúng nó thứ khác xứng đáng hơn.” Lục Ngạn đem bộ việc về nhà , chăm bẵm Tuyết Nhi còn hơn chăm em bé.
“Tuyết Nhi, bảo bối, chờ nổi ngày thấy tiểu công chúa đời.”
“Thế, ăn chay một năm thật ?”
“ .” Lục Ngạn gật đầu: “Anh thì , nếu , đến lúc sinh lòi thêm một thằng cu nữa chắc chịu nổi cú sốc .”
Thỉnh thoảng những đứa trẻ khi khám thì là con gái nhưng sinh mới bác sĩ nhầm lẫn, tuyệt đối thể thất hứa .
Cảm ơn trời cao chiếu cố!
…
Lục Thiên Tuyết chào đời mùa đông tuyết rơi dày.
Con bé giống như là món quà trời cao ban tặng, da trắng nõn đáng yêu, từ lúc mới sinh thì giống như tên.
Khoảnh khắc Lục Ngạn đưa ngón trỏ cho con gái nắm lấy, mắt đỏ hoe như sắp .
Tuyết Nhi dáng vẻ hạnh phúc của , trong lòng mềm nhũn .
Hy vọng mãi mãi về , gia đình sáu của họ sẽ luôn êm ấm...
.
.
HOÀN. .