Còn , từ họ, dường như thấy bóng dáng của cha . Những bậc phụ mẫu thương yêu con cái đời đều chung dáng vẻ dịu dàng như thế.
Điều duy nhất khiến chúng dở dở là họ, giống như bao ông bà khác, cưng chiều Phúc nhi và Bảo nhi đến tận trời. Cứ như thể sợ nhét miệng thì tan, đặt tay thì rơi.
nghĩ, nếu cha còn sống, họ nhất định cũng sẽ cưng chiều ngoại tôn như thế.
Điều đó gì ? Trẻ lớn lên trong tình yêu thương, giữa những đáng mến và thuộc, thì thể hư hỏng ?
Ta cũng bắt đầu một việc buôn bán, khi chút tích lũy, dành một phần tiền mở một ngôi nhà lớn, nhận nuôi những đứa trẻ nơi nương tựa.
Từ chúng, như thấy chính của năm xưa.
Ta từng trải qua giông bão, may mắn gặp những bụng giúp đỡ, mới thể chờ đợi ngày mây tan trăng sáng.
Giờ đây, cũng trở thành che ô cho khác.
Những đứa trẻ còn phiêu bạt khắp nơi, bán bán , lừa chốn luyện độc, chịu cảnh đói rét...
Chúng cơm nóng để ăn, giường ấm để ngủ, sách để học, kiên nhẫn chỉ dẫn, dạy chúng phân biệt đúng sai, truyền cho chúng những kỹ năng sinh tồn...
Chúng sẽ trở thành những con trách nhiệm và lòng trắc ẩn, trở thành cầm ô, che mưa cho những khác.
*
Từ khi đến nhà họ Tô, vẫn ít mai mối đến ngỏ ý Tô Chiêu lấy vợ.
Thậm chí còn lời đàm tiếu rằng là kẻ danh phận, tự bám lấy.
Trong mắt họ, nguyên phối của Tô Chiêu mất, đột nhiên xuất hiện, họ công nhận .
Ta chẳng bận tâm, những lời như thế thể tổn thương.
Tô Chiêu đề nghị tổ chức hôn lễ một nữa.
Hắn , như sẽ thê tử, sẽ còn đến phiền.
Như , những để ý đến cũng sẽ hỏi han gì thêm.
Phải, cũng để mắt đến.
Ta gật đầu đồng ý.
Sau đó mới , từ ngày trở về, Tô Chiêu âm thầm chuẩn hỷ phục cho .
Khi thấy chiếc khăn trùm đầu là , nhưng so với bộ hỷ phục tinh xảo thì kém xa, khóe mắt khỏi cay cay.
Ta vuốt ve đôi chim uyên ương khăn trùm đầu:
"Chỗ ... hình như giống với những phần khác?"
Ta thấy Tô Chiêu ngập ngừng :
"Ta thêu đó. Ta một truyền thuyết kể rằng, nếu khăn trùm đầu của tân nương do tân lang dồn hết chân tình mà thêu nên, sẽ nhận lời chúc phúc từ Nguyệt Lão. Tâm càng chân thành, hôn nhân sẽ càng mỹ mãn."
"Chàng tin những điều ? Sao gọi thêu?"
"Tâm nàng bằng tâm ?"
Nước mắt lập tức tuôn trào, Tô Chiêu giật hoảng hốt.
Ta cũng lấy một túi thơm xí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/doc-su-van-cam/16-ngoai-truyen-2.html.]
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Hắn vui mừng treo lên thắt lưng, rằng đây là túi thơm nhất thiên hạ.
Ta nhà để đưa dâu, vốn định xuất giá từ chính viện, giản dị là .
một ngày hôn lễ, từ Trường An tới.
Hướng Quỳ - nữ quan đầu tiên của Đại Hạ, tri kỷ của .
Hướng Xuyên - Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân của Đại Hạ, phu quân của Hướng Quỳ.
Bùi Dực - hoàng đế Đại Hạ, lấy danh nghĩa Vân Tinh, trưởng của .
Thái hậu Đại Hạ - dưỡng mẫu của .
Họ đến treo một tấm biển lên tòa phủ xa hoa nhất trong thành, khắc bốn chữ "Vân Phủ", đề danh "Bùi Dực".
Cả thành chấn động.
Không chấn động ?
Nhà ai mà tấm biển do chính tay hoàng đế đề?
Nhà ai mà là Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân và nữ quan đầu tiên của Đại Hạ?
Huống hồ còn vị trưởng xuất thần bí mà chắc chắn tầm thường, và cả dưỡng mẫu cao quý...
Ta đưa Vân Phủ, Thái hậu đích chải tóc cho .
"Một chải tới đuôi, hai chải răng long đầu bạc, ba chải con cháu đầy đàn, bốn chải phú quý trọn đời."
Bà , đôi mắt ngân ngấn lệ:
"Phụ mẫu con trời linh, thấy con hôm nay thế , nhất định sẽ vô cùng mãn nguyện."
Bà rút cây trâm ngọc đầu xuống, cắm búi tóc của , :
"Đây là món quà thành của , do mẫu con tặng. Nay truyền cho con, mong con phu thê hòa thuận, hạnh phúc an yên."
Ta mỉm , khẽ cảm tạ: "Đa tạ dưỡng mẫu."
Bà xoa đầu , ánh mắt thoáng chút cảm khái:
"Đứa trẻ thật phúc."
Khi bước cửa, Bùi Dực tiến , những khác đều lặng lẽ lui .
Giờ đây, trong từng cử chỉ của ngài đều toát lên vẻ trầm , cao quý khó ai sánh kịp.
Ta khoác bộ hỷ phục do ngài chuẩn , còn sang trọng hơn cả bộ Tô Chiêu dành cho .
Ánh mắt ngài dừng bộ hỷ phục của , dường như ngập tràn niềm vui, lặng lẽ cúi xuống chỉnh tà váy cho .
Cuối cùng, ngài lấy từ trong n.g.ự.c một chiếc vòng tay quen thuộc, chính là chiếc vòng từng hai trả .
"Vân nhi, đeo lấy nó. Kiếp , chỉ là trưởng của ."
Ta vươn tay, khẽ gọi: "Huynh."
"Muội cũng thuận theo ý khác đấy." Huynh mỉm , nhẹ nhàng đeo chiếc vòng cổ tay .
Ta rời khỏi Vân Phủ, theo là đoàn sính lễ mười dặm hồng trang. Đến Vân Cẩm Thư viện, đón Tô Chiêu, vòng quanh thành một lượt, trở Vân Phủ.