Nhà ta ở phương Nam, ở cửa có cầu có sông, từ nhỏ ta đã bơi giỏi.
Váy gấm Vân Nam trên người khi hút nước thì sẽ trong suốt lại dán sát vào người, ta không có cách nào bảo đảm được sẽ có người bằng lòng cởi áo choàng cho ta.
Ta ướt sững bò lên bờ, đường cong lộ ra giống như khỏa thân.
Đang thấy may mắn vì chỗ này không có ai, vừa ngước mắt lên thì thấy dưới cái cây bên phải là một người đàn ông đang đứng.
Khuôn mặt người đàn ông trắng trẻo lạnh lùng tuấn tú, ngũ quan sắc bén rõ ràng, đôi mắt thâm thúy u ám giống như giếng cổ, toàn thân được bao phủ bởi một chiếc áo choàng xanh dương thêu hoa văn phức tạp, rõ ràng là không có biểu cảm gì nhưng lại khiến người ta không khỏi sinh lòng sợ hãi.
Có cánh hoa màu trắng rải rác trên vai chàng ta, dường như chàng ta đã đứng ở đó rất lâu rồi.
Ta kinh ngạc kêu lên, hoảng loạn dùng hai tay ôm lấy cơ thể, nhưng che được phía trên lại không che được bên dưới.
Lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng người nói chuyện và tiếng bước chân hỗn loạn.
Đầu óc hỗn loạn của ta nảy ra một suy nghĩ, ta lảo đảo hai bước, ngã vào lòng người đàn ông, quần áo ướt đẫm thấm ướt áo choàng của hắn.
- Tiểu thư có ý gì đây?
Giọng nói lạnh lùng không gợn sóng truyền đến từ trên đỉnh đầu.
Ta e lệ nói:
- Tiểu thư ta đây không muốn qua cầu nữa, ta muốn trèo lên người của chàng cơ.
Dâm loàn lẳng lơ dù sao cũng tốt hơn tội danh vì đố kỵ sinh hận mà đẩy người ta rơi xuống nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/doi-may-anh-hung-qua-duoc-ai-hong-nhan/chuong-12-ky-ngo.html.]
Mất mặt trước mặt một người dù sao cũng đỡ hơn mất mặt trước mặt mọi người.
Bộ não không linh hoạt lắm của ta dưới tình thế cấp bách chỉ có thể nghĩ ra được cách như vậy.
Lông mi dài của người đàn ông lặng lẽ chớp một cái.
Không từ chối, cũng không có hành động gì.
Trong lòng ta đang thấp thỏm thì trước mắt chợt tối sầm lại, hơi thở mạnh mẽ của người đàn ông bao bọc lấy, cơ thể được lồng trong áo choàng, che chắn cực kỳ kín kẽ.
Cùng lúc đó, một đám người đi vòng ra từ sau ngọn núi giả.
Chu Quân Tử đi dầu, trong tay cầm một chiếc áo choàng, vẻ mặt vội vã, mơ hồ có chút hoảng loạn.
An Thế tử đi theo sát phía sau, nhìn xung quanh.
Khoảnh khắc nhìn thấy người đàn ông, mọi người giống như bị đóng đinh, bỗng dưng ngừng lại.
Đầu ta nhỏ nước nhô ra từ trong n.g.ự.c người đàn ông, cùng Chu Quân Tử bốn mắt nhìn nhau.
Hắn hơi mím môi, mặt ngươi trắng bệch.
Bạch Tố Liên ướt sũng cả người được Chu Quân Tử ôm lấy, được xem như là đã phá vỡ ngăn cách giữa nam và nữ, phủ Thượng thư vì bày tỏ thành ý mà lập tức hạ sính lễ tới cửa cầu hôn.
Hai nhà cũng được xem như là môn đăng hộ đối, hôn sự nhanh chóng được định ra, tam thư lục lễ, chỉ đợi ngày tốt.
Mà ta, cuối cùng cũng rơi vào kết cục mất hết thanh danh, bị đuổi ra khỏi phủ Thượng thư.