Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đời mấy anh hùng qua được ải hồng nhan - Chương 17. Duyên phận lạ kỳ

Cập nhật lúc: 2025-06-07 10:48:19
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến phủ đệ thì mới biết đó là một nơi nhà cao cửa rộng.

Ta mang theo sự nghi ngờ xuống xe, người hầu được dạy dỗ nghiêm chỉnh lập tức nghênh đón, đưa áo choàng, nâng lò sưởi tay.

Bà nội được đưa vào y quán trong phủ, bé gái đi theo qua đó.

Mà ta thì được dẫn tới một tòa lầu nhỏ ưu nhã yên tĩnh mới lạ, đồ đạc trong đó xa hoa tinh xảo, có đủ mọi thứ.

Hai tiểu tỳ mang vẻ mặt tươi cười, cung kính tiến lên hầu hạ.

Đêm đó, ta nằm trong mền gấm phù dung ấm áp, nghĩ đến nát óc cũng không nghĩ ra được ta và ai lại có tiền duyên phú quý đầy trời như vậy.

Nghĩ mãi không ra, ta bèn quyết định không nghĩ nữa.

Tạm thời cho là ông trời lại lần nữa cưng chiều bọn ta.

Bắt đầu từ ngày đó, ta trải qua cuộc sống dễ chịu hơn ở phủ Thượng thư gấp trăm lần.

Không nói đến mỗi ngày cơm ngon áo đẹp, chỗ nào cũng có người hầu hạ.

Điểm tâm khó mua nhất trong Kinh Thành, trâm vòng trang sức đắt nhất trong Như Ý phường, thậm chí là sách tranh vừa mới ra cũng đến nước mặt ta như nước chảy.

Bà nội đã khỏe hơn, ở trong sân nhỏ yên tĩnh phía sau, có đại phu chuyên môn chăm sóc.

Bé gái đã tăng cân rất nhiều, ngày nào cũng dồi dào sức sống, khi thì ăn điểm tâm, khi thì chơi xích đu, nói rằng cuối cùng cũng được sống cuộc sống như mơ.

Ta hỏi:

 

- Muội không bện giỏ trúc nữa sao?

Muội ấy cong môi lên:

 

- Đã trải qua cuộc sống thế này rồi, ai còn muốn bện cái đó nữa? Chờ ngày nào đó chủ nhân quay về, phát hiện ra tìm nhầm người lại quay về nghề cũ sau cũng không muộn.

Ta suy nghĩ một lúc, cảm thấy có lý.

Đã vào nơi này ở gần một tháng, ta vẫn chưa từng nhìn thấy chủ nhân của căn nhà này lấy một lần.

Ta từng hỏi quản gia, ông ấy cười ha ha nói chủ nhân có việc bận ở bên ngoài, đợi xong việc rồi sẽ đến, ta cứ yên tâm ở là được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/doi-may-anh-hung-qua-duoc-ai-hong-nhan/chuong-17-duyen-phan-la-ky.html.]

 

Hôm giao thừa, ta ở trong phòng có đốt địa long, cùng hai bà cháu ăn bữa cơm tất niên đầy đủ, bé gái ăn no rồi thì buồn ngủ, cùng bà nội quay về viện ngủ từ sớm.

Ta lên giường nằm một lúc, chỉ cảm thấy trong n.g.ự.c khô nóng bèn choàng áo gấm viền lông, tùy ý đi lại trong sân.

Qua cửa sổ điêu khắc của hành lang dài, ta thấy hai người đại phu của phủ từ xa xa bước nhanh đi tới hậu viện.

Ta cố ý đuổi theo.

Vốn cho rằng hậu viện không còn đường đi nữa, đi xuyên qua thùy hoa môn, lại thông đến một tòa nhà lớn rộng rãi khác.

Có lẽ bởi vì là đêm giao thừa nên trong sân không có ai.

Hai người đại phu đi vào một căn phòng, ta nhìn vào trong từ cửa sổ mở một nửa.

Trên chiếc sập dài chính giữa phòng là một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi.

Hắn khoác áo lông cáo, lộ ra một bên cánh tay dính máu, sắc mặt hơi tái nhợt, lại không che giấu được ngũ quan sắc bén tuấn lãng.

Là người đàn ông hôm đó ta ướt người ôm lấy!

Ta vô cùng kinh ngạc.

Hai tòa nhà lớn kề sát nhau, ở giữa có lối đi xuyên qua, đại phu trong phủ lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ người đàn ông có tiền duyên với ta chính là chàng ư?

Người đàn ông đột nhiên ngước mắt nhìn về phía cửa sổ.

Lông mi dài của chàng chớp chớp, thấp giọng ra lệnh cho người trong phòng lui ra ngoài, im lặng một lúc rồi lên tiếng nói:

 

- Vào đây đi.

Ta ngẩn ra, buột miệng nói qua cánh cửa sổ:

 

- Ngài gọi ta sao?

Người đàn ông cong khóe môi lên một cách khó nhận ra:

- Ừm, ta gọi nàng đó.

Ta mang theo trái tim đang đập ầm ầm, chậm rãi đi vào trong.

Loading...