Sau khi Chu Quân Tử một lần nữa nhậm chức thì làm việc quyết đoán, giải quyết mấy vụ án một cách đẹp mắt gọn gàng, nhất thời danh tiếng rất tốt.
Người nhà của Bạch Tố Liên, ngoại trừ Bạch Thái phó thì đều đã được thả ra.
Nghe nói Bạch Tố Liên đã mấy lần đến Chu phủ cầu kiến, Chu Quân Tử lại chưa từng gặp nàng ta lấy một lần.
Một ngày nọ Hoàng Anh Hùng nói, ta có thể tùy ý đi lại trong Kinh Thành.
Ta vui lắm, cũng không hỏi nguyên nhân, cùng bé gái đi dạo mấy ngày liền trong các cửa hàng mà trước kia ngay cả cửa cũng không dám bước vào.
Hôm đó, ta đứng trên đường chờ bé gái mua kẹo hồ lô, đột nhiên bị người ta đẩy vào góc đường.
Chu Quân Tử mang đôi mắt đỏ hồng nhìn ta chằm chằm.
Ta kinh ngạc kêu lên:
- Biểu ca, chàng làm gì vậy?
Hai cánh tay hắn chống vào hai bên người ta, trong đôi mắt là tâm tình quay cuồng.
Cắn răng nói ra từng chữ:
- Hồng Nhan, ta muốn tự tiến cử chuyện giường chiếu.
Ta trừng to mắt:
- Tự tiến cử gì cơ?
Hắn nhìn ta chằm chằm một lúc rồi nhắm mắt lại, giọng nói khàn khàn không trả lời ta mà nói một hơi dài:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/doi-may-anh-hung-qua-duoc-ai-hong-nhan/chuong-25-tu-tien-cu.html.]
- Ta tự biết mình thích nàng, lại lo lắng quy tắc lễ pháp, xem sự yêu thương nhớ nhung của nàng là nước lũ mãnh thú, ta tự cho mình siêu phàm, tự cho mình là quân tử, là Liễu Hạ Huệ, nhưng không ai biết được, ta đối xử lạnh nhạt với nàng nhưng đêm nào cũng nằm mơ thấy nàng, mơ thấy mình cùng nàng… điên long đảo phượng. Dã thú trong lòng ta ngày càng xao động thì chỉ dám càng rời xa nàng, thậm chí là nói những lời trái với lòng mình. Nhưng mà, Hồng Nhan à, ta hối hận rồi.
Chu Quân Tử nghẹn ngào:
- Ta đã đọc nhiều sách như vậy, nhưng lại chưa bao giờ thản nhiên đối diện với trái tim mình. Thì ra ta chưa bao giờ thích Bạch Tố Liên, chỉ cảm thấy nàng ta là người thê tử hoàn mỹ nhất, tưởng lầm đó là thích. Khi nàng ta đề nghị hòa ly với ta, ta thật sự đã thở phào nhẹ nhõm.
- Ta nhìn thấy nàng và Hoàng Anh Hùng ở bên nhau mà chỉ cảm thấy trời đất sụp đổ. Ta hàng đêm khó ngủ, ân hận vì lúc đầu đã làm sai, ta không thể chấp nhận việc nữ nhân trước kia trong mắt chỉ có ta mà bây giờ lại được người khác ôm vào lòng.
- Hồng Nhan, nàng vẫn chưa thành hôn với hắn phải không? Mặc kệ hắn có thân phận gì, mặc kệ hắn sẽ đối phó với ta như thế nào, ta chỉ cần giành lại nàng mà thôi.
Hắn nói liền một mạch, n.g.ự.c hơi phập phồng, trong mắt tràn đầy sự ẩn nhẫn và si mê.
Ta cúi đầu im lặng hồi lâu rồi ngẩng đầu nói:
- Nhưng biểu ca, lòng ta thích Hoàng Anh Hùng.
Ánh mắt Chu Quân Tử run lên.
Ta thẹn đỏ mặt cười nhạt:
- Ai ai cũng nói ta là mỹ nhân ngốc, ta cũng cảm thấy thế, cho nên từ nhỏ đến lớn, ta luôn đi từng bước một theo con đường người khác sắp xếp. Nhưng lại chưa từng hỏi chính mình có thích không? Có bằng lòng không?
- Ta có lẽ đã từng ngưỡng mộ huynh, nhưng mối quan hệ rắc rối khó chịu giữa ta và huynh trong mấy năm nay đã khiến chút tình cảm đó sớm tan thành mây khói rồi.
- Sau khi Hoàng Anh Hùng xuất hiện, ta dường như đã thay đổi cách sống. Chàng ấy khiến ta chú ý đến bản thân nhiều hơn, thích chính mình hơn, đúng vậy, ta rất thích chính mình khi ở cùng chàng ấy.
- Ta luôn nghĩ đến chàng ấy, lúc chàng ấy không ở bên thì nhớ, lúc ở bên cũng nhớ, cứ giống như, ta và chàng ấy vốn nên là một thể.
- Biểu ca, ta nghĩ, đây mới thật sự là thích một người.