Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Dưới Lớp Ngụy Trang - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-06-12 13:09:14
Lượt xem: 97

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù máy sưởi mở rất cao nhưng tôi lại thấy lạnh đến mức run rẩy.

 

Sau gáy truyền đến một cơn đau nhói rồi tôi hoàn toàn mất đi ý thức.

 

Trước khi hôn mê, tôi lờ mờ cảm nhận được Diệp Hi đỡ lấy tôi, cậu ấy ôm tôi vào lòng, tôi nghe thấy giọng nói lãnh đạm vang lên bên tai mình: "Thật ra tôi cũng không nỡ đối xử thô bạo với chị đâu… Hừ, ai bảo chị cứ khiến tôi tức giận như thế chứ…"

 

34.

 

Lúc tôi tỉnh lại thì đã là hai ngày sau.

 

Nơi tôi đang ở đã không còn là phòng thí nghiệm mà là một căn biệt thự xa lạ.

 

Hôm đó sau khi đèn trong phòng thí nghiệm tắt hết, Diệp Hi đã đánh ngất tôi.

 

Sau đó có lẽ cậu ấy đã tiêm cho tôi một loại thuốc nào đó khiến tôi mê man suốt hai ngày mới tỉnh dậy.

 

Tôi ngủ liên tục hai ngày, đầu óc vẫn còn mơ hồ, tôi đẩy cửa phòng bước ra, lần theo hành lang rộng lớn rồi đi rất lâu nhưng vẫn không thấy bóng dáng Diệp Hi đâu.

 

"Diệp Hi?" Tôi gọi tên cậu ấy, giọng nói có chút ngờ vực.

 

Cả không gian thoáng chốc chìm vào yên lặng.

 

"Xuống lầu, rẽ trái, phòng thứ hai."

 

Giọng nói quen thuộc vang lên, tôi men theo chỉ dẫn đi xuống lầu, liếc nhìn số phòng rồi rồi đẩy cửa bước vào.

 

Căn phòng được trang trí bằng hai màu đen xám giản dị, căn phòng được thiết kế tối giản, không có nội thất dư thừa, cả không gian toát lên vẻ lạnh lẽo và u ám đến lạ kỳ.

 

"Chị à, tôi đang ở trong phòng tắm." Giọng nói của Diệp Hi vang lên từ phía sau cánh cửa, bình thản không có chút cảm xúc nào.

 

Nghe đến hai chữ "phòng tắm" thì bước chân của tôi hơi khựng lại.

 

Nhưng nghĩ đến chuyện nửa thân dưới của Diệp Hi là đuôi rắn nên tôi cũng chẳng thể nhìn thấy thứ gì gọi là xấu hổ cả.

 

Tôi không nghĩ gì nhiều mà đẩy cửa bước vào.

 

35.

 

Phòng tắm cũng giống như phòng ngủ, mang gam màu xám đen thanh đạm.

 

Một bồn tắm lớn chiếm gần nửa diện tích của căn phòng.

 

Hơi nước mờ mịt bao phủ, gương mặt tuấn tú của Diệp Hi mờ ảo trong làn hơi nước bốc cao, mang theo một vẻ yêu kiều như hoa đào nở rộ, nhưng vẻ yêu kiều này không khiến cậu ấy trở nên ẻo lả, mà trái lại là sự kiều diễm không hề yêu tà, sự quyến rũ không hề dung tục.

 

Tấm lưng trắng mịn của cậu ấy tựa vào thành bồn tắm, phần thân trên săn chắc với những đường nét cơ bắp rắn rỏi đẹp đẽ, rất vừa vặn và căng đầy sức mạnh.

 

Suốt một năm qua bận bịu trong phòng thí nghiệm, tôi không để tâm nhiều đến Diệp Hi, bây giờ tôi mới phát hiện, cậu bé ngày nào giờ đã lớn lên xinh đẹp động lòng người đến mức này rồi.

 

Dù từ "xinh đẹp" vốn thường dùng để miêu tả con gái, nhưng đặt vào Diệp Hi lại hoàn toàn không cảm thấy gượng ép.

 

"Chị đến tìm tôi có chuyện gì?" Ánh mắt của Diệp Hi lạnh lẽo xuyên qua làn hơi nước nhìn về phía tôi.

 

"..." Cái nhìn ấy khiến tôi bỗng cảm thấy buồn và hụt hẫng.

 

Tôi im lặng hồi lâu, mãi mới nhớ ra lý do mình đến đây nên vội vàng dời ánh mắt khỏi khuôn mặt và thân trên của cậu ấy.

 

"...Chị muốn biết, chuyện ở phòng thí nghiệm rốt cuộc là thế nào? Em trốn ra bằng cách nào?"

 

"Phòng thí nghiệm sao?" Diệp Hi khẽ nhếch môi cười, từng lời nói khiến người ta chấn động.

 

"Tất nhiên là tôi dùng virus xâm nhập vào hệ thống an ninh của phòng thí nghiệm rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/duoi-lop-nguy-trang/chuong-10.html.]

 

???

 

Tôi c.h.ế.t lặng, khó tin hỏi lại: "Từ khi nào mà em học được kỹ thuật tin học để làm hacker vậy hả?"

 

36.

 

"Chẳng lẽ chị quên rồi sao? Chính chị đã cho tôi máy tính mà." Diệp Hi nhìn tôi.

 

"Từ lúc cầm được thứ đó, tôi đã rất tò mò không hiểu tại sao một bảng mạch nhỏ xíu lại có thể thu thập đủ mọi loại thông tin, gần như chẳng có chuyện gì trên đời mà nó không biết."

 

"Người ta nói hứng thú là người thầy tốt nhất, tôi có hứng thú, tất nhiên tôi sẽ bỏ công ra nghiên cứu."

 

"..." Nhớ lại mọi chuyện trong quá khứ, tôi bất chợt rùng mình, cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng…

 

"Em nói là, em học máy tính trong vòng một năm sao, từ nhập môn đến thành thạo, cuối cùng còn phá vỡ hệ thống bảo mật của viện nghiên cứu và trốn thoát ra ngoài thành công sao?!"

 

Diệp Hi gật đầu: "Còn tại sao tôi không để chị biết thì..."

 

Ánh mắt của cậu ấy khẽ lóe lên, ẩn giấu một tầng ý lạnh: "Vì tôi biết chị không thích tôi thông minh quá mức, để an toàn nên tôi không thể để chị phát hiện."

 

Tôi bỗng nhớ đến bài kiểm tra IQ mà Diệp Hi thực hiện khi mới bảy tháng tuổi, kết quả là 120 điểm.

 

Mặc dù 120 đã là chỉ số rất cao nhưng vẫn chưa thể đủ để làm những chuyện phi thường như thế này.

 

"Diệp Hi, nếu chị đoán không nhầm thì bài kiểm tra IQ năm lúc em bảy tháng tuổi là em cố tình làm giả đúng không?"

 

Diệp Hi im lặng một lúc rồi nói: "Đúng."

 

"..." Tôi hít sâu một hơi lạnh.

 

Tôi chưa từng nghĩ một đứa trẻ bảy tháng tuổi lại có thể sở hữu tâm cơ sâu xa đến mức này.

 

Thể năng vượt trội, cơ thể chứa chất lạ không rõ nguồn gốc và chỉ số thông minh không biết đã cao đến mức nào…

 

Chưa từng có giây phút nào mà tôi lại cảm thấy sợ hãi Diệp Hi như lúc này.

 

37.

 

"Nhưng nếu tôi không làm giả thì chị sẽ chịu buông tha cho tôi sao?" Ánh mắt của cậu ấy đầy vẻ thú vị.

 

"…"

 

Cậu ấy nói đúng, chuyện này tôi không thể phản bác lại được.

 

Nếu biết cậu ấy là kiểu người âm hiểm xảo quyệt như thế, tôi tuyệt đối sẽ không… để cậu ấy tiếp tục tồn tại.

 

Không muốn tiếp tục dây dưa ở chủ đề này nữa nên tôi chủ động đổi hướng câu chuyện.

 

"Vậy còn căn nhà này, cậu lấy gì để mua nó?"

 

"Làm lập trình viên, làm hacker, giúp một ông chủ thiết kế game, phát triển phần mềm, rảnh rỗi thì thiết kế tường lửa cho vài công ty."

 

Tôi khó hiểu: "Họ tin tưởng cậu đến thế à?"

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟

"Đương nhiên phải có chút thủ đoạn rồi, tôi đã xâm nhập máy tính của ông chủ đó, uy h.i.ế.p ông ta rằng chỉ cần cho tôi một công việc vừa ý thì tôi sẽ tha cho ông ta và cả công ty của ông ta."

 

"Cho nên dù họ không tin nhưng cũng không còn cách nào khác."

 

Tôi: "…"

 

 

Loading...