Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Dưới Lớp Ngụy Trang - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-06-12 13:09:27
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm nhân viên mà làm đến mức này, lại còn làm rất khí phách, tôi thật sự… được mở mang tầm mắt rồi…

 

"Tôi không làm chuyện gì thương thiên hại lý cả, dù sao thì không phải chị đã dạy tôi, làm người nguyên tắc cơ bản nhất là không được vì tư lợi mà xâm phạm đến lợi ích của người khác sao?"

 

Diệp Hi: "Mỗi lời chị từng nói, tôi đều luôn khắc ghi trong lòng."

 

"Chỉ là không biết, trong lòng chị, rốt cuộc tôi là gì nữa?"

 

Tôi: "…"

 

Cậu ấy chăm chú nhìn nét mặt của tôi hồi lâu, hình như cậu ấy cảm thấy cực kỳ thất vọng, cậu ấy nghiêng đầu đi rồi không nhìn tôi nữa.

 

"Chẳng phải chị muốn lấy thứ đó để sinh con cho tôi sao, tôi đã nghĩ kỹ rồi, vẫn nên để chị đích thân thực hiện thì tốt hơn."

 

Diệp Hi chống hai tay lên thành bồn tắm, sóng nước gợn lăn tăn, cậu ấy chậm rãi đứng dậy.

 

Tôi nhìn động tác này của cậu ấy có chút khác thường, thái dương của tôi giật giật liên hồi.

 

Trong lòng căng thẳng, tôi vội vàng quay lưng lại.

 

Phía sau vang lên tiếng nước lay động cùng với tiếng cười nhẹ của Diệp Hi.

 

"Quả thật chị rất thông minh, vậy mà chị đã đoán được tôi có thay đổi rồi."

 

38.

 

Tôi chỉ lặng lẽ quay lưng lại nhưng không nói lời nào.

 

Chẳng mấy chốc, có tiếng bước chân truyền đến, hơi thở của Diệp Hi ngày càng gần hơn.

 

Tôi dứt khoát nhắm mắt lại: "Đừng lại gần, cậu mặc quần áo vào chưa!"

 

"Quần áo sao…" Giọng nói của cậu ấy không rõ buồn vui.

 

"Lạ thật, trước kia chị đâu có nhắc tôi mặc quần áo?"

 

Tôi vội vàng nói: "Trước kia không giống bây giờ!"

 

"Hửm?" Cậu ấy thản nhiên nói: "Không giống chỗ nào?"

 

"…" Tôi hơi giận dữ: "…Diệp Hi, cậu nhất định phải khiến tôi nói ra những lời khó nghe mới vừa lòng hay sao?"

 

"…" Tiếng bước chân của cậu ấy dừng lại.

 

Chốc lát sau, có tiếng sột soạt rất khẽ vang lên: "Tôi còn tưởng lúc nào chị cũng điềm đạm giữ ý tứ chứ, không ngờ mới trêu chọc chị một chút mà chị đã không chịu nổi rồi."

 

Tôi: "…"

 

Cậu ấy lại tiến đến gần, hai tay ôm lấy eo tôi, cằm nhẹ nhàng tựa lên đỉnh đầu tôi: "Chị, tôi đã thành công biến hóa ra đôi chân rồi, bây giờ tôi có thể bước đến gần chị hơn một bước rồi."

 

Cậu ấy còn khẽ hôn lên vành tai tôi, mờ ám để lại một nụ hôn nơi cổ của tôi.

 

Rắn là loài động vật m.á.u lạnh, thân nhiệt của Diệp Hi vốn luôn thấp, thế nhưng tôi lại cảm thấy mỗi nơi cậu ấy chạm vào đều nóng bỏng đến thiêu đốt.

 

Diệp Hi của hiện tại khiến tôi cảm thấy vô cùng xa lạ.

 

Toàn thân tôi cứng đờ, tôi không dám nhúc nhích.

 

"Chị từng nói chúng ta có cấu tạo khác nhau, bây giờ ở một mức độ nào đó thì cũng xem như giống nhau rồi."

 

39.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/duoi-lop-nguy-trang/chuong-11.html.]

Đương nhiên tôi hiểu rõ cái khác nhau mà cậu ấy nói là gì, không phải giữa con người với nhau mà là giữa hai giống loài với nhau.

 

Tôi mở mắt ra, quả nhiên nhìn thấy được phần thân trên rắn rỏi của Diệp Hi, cùng với… đôi chân dài thẳng tắp của cậu ấy.

 

Tôi hít sâu một hơi, cố trấn tĩnh bản thân: "Cậu hóa ra đôi chân từ khi nào?"

 

"Trước kia thì không được nhưng gần đây thì đã có thể hóa ra được rồi."

 

Tôi sững người: "Ý của cậu là gì? Cậu đã làm gì hả?"

 

Diệp Hi ngừng lại một chút, đôi tay lại ôm tôi chặt hơn, mùi sữa tắm dịu nhẹ thoang thoảng toát ra từ trên người cậu ấy.

 

"Chuyện này để sau rồi tôi sẽ nói cho chị biết, hôm nay chị đã tiếp nhận quá nhiều thông tin rồi, tôi sợ chị nhất thời không tiếp thu nổi."

 

Cậu ấy nhìn tôi thật sâu, sau đó bỗng nhiên cậu ấy bế ngang tôi lên.

 

Tôi kinh hãi, tay chân luống cuống vòng qua cổ cậu ấy, đồng thời còn phải cẩn thận không làm rơi khăn tắm trên người cậu ấy.

 

Nếu rơi rồi thì sẽ càng thêm xấu hổ.

 

Cậu ấy lại bế tôi rất vững, đẩy cửa đi về phía phòng ngủ.

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟

Nghĩ đến câu nói "chị sinh con cho tôi" mà cậu ấy nói ban nãy, nỗi hoảng sợ như tơ nhện bủa vây trong lòng tôi, khiến cả da đầu tôi tên dại.

 

Tôi khẽ quát: "Diệp Hi! Cậu muốn làm gì hả?"

 

Cậu ấy cong môi cười rồi buông tôi xuống giường: "Chỉ muốn ngủ trưa với chị thôi, sao nào, chị nghĩ là tôi định làm gì?"

 

Cậu ấy nằm xuống bên tôi rồi lại kéo tôi vào lòng, mặt tôi áp vào lồng n.g.ự.c mát lạnh của cậu ấy.

 

"Quả nhiên, chân người vẫn không tiện bằng đuôi rắn, đuôi rắn còn có thể quấn lấy cả người chị, chân người thì chẳng làm được gì cả."

 

Tôi ngẩn người.

 

Cậu ấy lại dịch người, mặt chạm vào mặt tôi, hơi thở của chúng tôi hòa lẫn vào nhau, thậm chí tôi còn có thể đếm được từng sợi lông mi rậm rạp của cậu ấy.

 

"Rắn trời sinh đã thích chiếm hữu lấy những thứ mình yêu thích, tôi cũng không ngoại lệ."

 

"Nhưng chị à, tôi vẫn muốn đợi đến khi chị cam tâm tình nguyện."

 

"Chỉ là… thời hạn này, tôi hy vọng sẽ là trước mùa xuân."

 

40.

 

Bây giờ đang là đầu tháng hai, cách thời kỳ giao phối vào của tháng tư còn chưa đầy hai tháng.

 

Muốn tôi trong hai tháng phải nảy sinh tình cảm với Diệp Hi, rồi bằng lòng phát triển đến mức thân mật như thế thì…

 

Đối với tôi, đúng là quá khó khăn.

 

Nhưng sớm muộn gì kỳ phát tình của Diệp Hi cũng sẽ đến, nếu không khống chế thì…

 

Tôi không thể vừa từ chối cậu ấy, lại vừa đề nghị cậu ấy đi tìm người phụ nữ khác.

 

Cho nên tôi đề nghị Diệp Hi cho tôi một phòng riêng và một ít dụng cụ thí nghiệm để tôi nghiên cứu thuốc ức chế kỳ phát tình của cậu ấy.

 

Nghe tôi nói như vậy, Diệp Hi chỉ khoanh tay, ánh mắt thản nhiên không chút biểu cảm.

 

Cậu ấy thờ ơ nói: "Thay vì chị dồn tâm huyết vào việc bào chế thuốc này cho tôi, chi bằng nghĩ cách nghiên cứu chất ức chế virus AU thì hơn."

 

Tôi trầm mặc hồi lâu: "Tôi không phải chuyên gia về virus, lĩnh vực này không phải thế mạnh của tôi."

 

 

Loading...