còn đang tuổi dậy thì, áo lót chật nên mua cái mới.
Mẹ liền tâm địa , quyến rũ đàn ông.
Chửi là đồ hổ, buồn nôn, sinh viên, gái.
Thậm chí Quý Minh còn tìm ảnh khoe túi hiệu và bữa ăn tại nhà hàng sang chảnh mạng xã hội.
ngẩng đầu lên, nghiêm túc cảm ơn .
“Anh, chúng ... em thể...”
Lời còn dứt thì ngắt ngang.
“Anh một tình yêu thật sự mới đến với , chứ vì những tờ hóa đơn mua sắm.”
“Hứa Nguyệt, thể chờ em. Giúp em, em đừng cảm thấy nợ nần, tất cả là tự nguyện.”
Anh :
“Giúp em cũng là giúp chính . Anh em sống .”
Lần đầu tiên, dùng tiền sinh hoạt để mua bánh kếp ở vỉa hè.
Các bạn sai, thật sự ngon.
Lại còn nhiều và no.
Tối hôm đó, gửi cho một hóa đơn mà Quý Minh giúp thu thập.
Mười phút , duyệt.
thở phào nhẹ nhõm, trái tim đang đập loạn như nhảy khỏi lồng n.g.ự.c cũng dần định .
Niềm vui như trào dâng trong , nhanh chóng nỗi buồn bao phủ.
Tại đối xử với như ?
Những gì , liệu ý nghĩa gì ?
lục ngăn kéo, lấy cây son môi đang giảm giá.
Có hóa đơn nhưng thuộc “hàng cấm” – lén thêm ban đêm để mua nó.
Giờ cầm lấy, nhẹ nhàng thoa lên đôi môi tái nhợt của .
Nhìn gương, cảm giác như sắc mặt cũng tươi tắn hơn một chút.
Cuộc sống của , chắc là cũng thể đổi, ?
sự yên , chỉ kéo dài một tuần, phá vỡ.
Bà phát hiện !
6
Cũng trách dạo quá chủ quan.
Vì mấy ngày liền, tất cả hóa đơn đều duyệt, nên kiểm tra kỹ nữa.
Trên tờ hóa đơn định mệnh , mục cuối cùng ghi là “đồ dùng vệ sinh cá nhân”.
thấy dòng chữ nhỏ bên : “bọt cạo râu”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/duoi-mong-vuot-me-hien/5.html.]
Đó là đồ mua hộ bạn cùng phòng, cô dùng cái cạo lông sẽ đau.
Đầu dây bên , gào lên như điên:
“Hứa Nguyệt, mày đồ rẻ rúng hả! Trên hóa đơn bọt cạo râu là ? Nói ! Mày bạn trai đúng , còn khoe với tao là mày ‘mất zin’ ?!”
“Ha ha, tiền tao cho mày đều mang nuôi trai, mày thật là con đĩ còn thuốc chữa!”
c.h.ế.t lặng, chỉ cầm điện thoại mà một lời.
Những lời dơ bẩn đó, như từng nhát d.a.o bén ngót, c.h.é.m thành từng mảnh.
Mẹ đột nhiên im bặt, chỉ còn tiếng thở phì phò đầy tức giận vang lên từ đầu dây bên .
Điện thoại rung lên một cái, bà gửi cho một bức ảnh.
Là ảnh cùng Quý Minh và Đường Du Nhiên ăn cơm trong một nhà hàng bình dân.
định mời hai họ ăn một bữa, nhưng họ cảnh của , nhất quyết chia tiền.
Bữa đó, ba đứa ăn tới một trăm tệ.
Bốn món ăn, chỉ một món mặn.
Chắc là do hoặc dì lén chụp.
“Mẹ , chuyện đó là...”
Lời giải thích của chặn .
“Hứa Nguyệt, mày là đồ lừa đảo, ăn trộm tiền của tao, là đồ rác rưởi vô liêm sỉ! Dám cầm mồ hôi nước mắt của tao bao trai, hẹn hò với đàn ông ? Mày cho nó ăn no chờ nó đè mày giường ?!”
“Từ giờ trở , mày một xu tiền sinh hoạt nào nữa. Phải trả hết tiền tao cho mày!”
Nói xong, bà cúp máy.
Rồi bắt đầu dội tin nhắn tới tấp cho .
【Mày thật sự hổ, tao mất mặt bao!】
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
【Mày còn học hành cái gì! Đê tiện thế chừng gái lâu !】
Những câu phía thể rõ nữa.
Nước mắt mờ mắt , co trong góc giường, ôm lấy đầu gối, run rẩy.
Nước mắt thấm ướt cả áo, cảm thấy ngày càng khó thở.
Tại thể thoát khỏi sự kiểm soát của ?
Sống, khó đến ?
Chuông điện thoại vang lên, giật rùng một cái.
Là cô cố vấn gọi đến.
Cô nhận một bức thư dài mười nghìn chữ của .
Trong thư, tố cáo đạo đức suy đồi, giả mạo hóa đơn để chiếm đoạt khoản lớn tiền sinh hoạt.
Còn sống buông thả, quan hệ nam nữ phức tạp.