Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

GẢ CHO LỤC THIẾU GIA ĐÃ XUẤT GIA, BA GÃ TRÚC MÃ PHÁT ĐIÊN VÌ HỐI HẬN - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-05-26 07:44:18
Lượt xem: 7,930

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chuyện hôm nay là do cô mà ra. Không thể để chủ tịch Khương biết được. Cô biết phải làm thế nào rồi đấy. Nếu để ông ấy biết, tôi sẽ không xuất hiện trong lễ cưới đâu.”

 

Giọng đe dọa vang lên bên tai, tôi bật cười chua chát.

 

Anh ta sắp được như ý rồi. Nếu anh ta yêu Phương Tình Nhu đến vậy — thì cứ việc ở bên nhau đi.

 

Lúc ông ngoại đến, tôi đã chỉnh trang lại vẻ ngoài.

 

Ánh mắt ông quét qua đám người kia đầy không hài lòng. Tôi cúi đầu, đi sát theo ông vào công ty.

 

Tháng vừa rồi, để nhanh chóng tiếp quản công việc, tôi gần như ăn ngủ tại công ty mỗi ngày.

 

Buổi tiệc tối công bố đối tượng liên hôn nhanh chóng đến.

 

Sau một tháng không thấy mặt, ba người Quý Hoài Chi cuối cùng cũng xuất hiện.

 

“Lâu vậy mới thấy quản lý Quý, tôi còn tưởng anh ấy đã nhảy việc rồi cơ đấy.”

 

“Nếu thật sự nhảy việc, tôi khuyên anh nên chuẩn bị sớm thì hơn. Anh có biết đơn hàng lớn nhất tháng trước với lợi nhuận cả trăm triệu là do ai ký không? Chính là cậu ấy. Tuổi còn trẻ mà đã có năng lực như vậy. Nếu không có cậu ta, công ty này mà rơi vào tay con nhóc từ trên núi về kia, coi như xong đời!”

 

Tôi cười nhạt một tiếng, vừa hay bị Triệu Tri Diễn bắt gặp, hắn lập tức lên tiếng cảnh cáo:

 

“Cô đừng có giở trò nữa. Tháng này bọn tôi phải mất bao công sức mới dỗ được anh Quý trở lại.”

 

“Nếu cô còn làm tổn thương Nhu Nhu thêm lần nào nữa, hậu quả thế nào tôi không đảm bảo đâu.”

 

Tôi liếc nhìn ánh mắt như đã “biết trước kịch bản” của Quý Hoài Chi, trong lòng dâng lên một cơn buồn nôn. Tôi viện cớ đi vệ sinh.

 

Không ngờ vừa bước vào, liền chạm mặt Phương Tình Nhu.

 

Cô ta nhìn thấy tôi, nhẹ nhàng mỉm cười. Rồi đột nhiên cúi gập người xuống, bắt đầu rên rỉ.

 

Tôi còn chưa kịp phản ứng thì — “bốp” một tiếng vang lên.

 

Má trái tôi nóng rát, Quý Hoài Chi giận dữ trừng mắt nhìn tôi:

 

“Tôi biết ngay cô không có lòng tốt với Nhu Nhu mà!”

 

“Anh Hoài Chi… con, con của chúng ta…”

 

Thân dưới của Nhu Nhu lập tức loang ra một mảng đỏ.

 

Tống Tư Niên mắt đỏ bừng, vung thêm một bạt tai:

 

“Con đàn bà độc ác này! Anh Quý, đừng cưới cô ta nữa! Loại người như thế sớm muộn gì cũng hại c.h.ế.t anh thôi!”

 

Triệu Tri Diễn không thèm liếc nhìn tôi, vội vàng kéo hai người kia đang nổi điên:

 

“Mau đưa Nhu Nhu đến bệnh viện, chuyện khác để sau!”

 

Trước khi rời đi, Quý Hoài Chi ngoái đầu lại, nhìn tôi lần cuối:

 

“Tôi cho cô cơ hội cuối cùng. Nếu cô không thể chấp nhận Nhu Nhu, thì giữa chúng ta coi như chấm dứt.”

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-luc-thieu-gia-da-xuat-gia-ba-ga-thanh-mai-phat-dien-vi-hoi-han/chuong-3.html.]

“Cô có thể đi tìm người đàn ông khác, nhưng đừng trách tôi không nhắc trước — người khác không có năng lực và cũng chẳng có nguyên tắc như tôi. Nếu cô gặp phải kẻ độc ác, e là đến xương cũng không còn.”

 

“Nghĩ kỹ xem cô muốn xin lỗi thế nào đi. Chỉ cần Nhu Nhu chưa tha thứ, thì lễ cưới của chúng ta cứ tạm hoãn vô thời hạn.”

 

Tôi không bỏ qua được nụ cười đắc ý trong mắt Phương Tình Nhu.

 

Tôi cũng mỉm cười — chợt nhớ ra, hôm nay chính là ngày công bố lễ cưới.

 

Tôi chỉnh lại lớp trang điểm, quay lại buổi tiệc.

 

Khi tôi bước vào, ánh mắt của mọi người nhìn tôi đầy kỳ lạ.

 

“Vừa rồi tôi thấy quản lý Quý bế một cô gái rời đi, hôm nay chẳng phải chủ tịch định công bố ngày cưới sao?”

 

“Tôi thấy không thành đâu. Quản lý Quý cả tháng nay không thèm tới công ty. Biết đâu người thừa kế đã bị thay rồi.”

 

Mãi đến khi ông ngoại bước lên sân khấu, ánh mắt mọi người mới đồng loạt đổ dồn về phía ông.

 

Ông ngoại nghiêm túc tuyên bố:

 

“Hôm nay, tôi có một tin vô cùng quan trọng muốn công bố tại đây — cháu gái tôi đã quyết định kết hôn với trưởng nam nhà họ Lục, Lục Xuyên.”

 

“Phụt—”

 

Có người không nhịn được khẽ bật cười, ghé tai thì thầm với người bên cạnh:

 

“Tôi thấy Chủ tịch Khương chắc là điên rồi, Lục Xuyên chẳng phải từng xuất gia làm hòa thượng sao? Nghe nói do tai nạn xe nên… không còn được như trước nữa.”

 

“Nếu không có tai nạn đó, anh ta đúng là hàng hot trong giới, nhưng giờ thì tiếc thật. Dù gia thế có tốt mấy mà không sinh được con nối dõi, e là đám họ hàng bên dưới sẽ lập tức nhảy vào tranh giành.”

 

“Còn quản lý Quý thì năng lực rõ ràng hơn người, mấy năm nay giúp công ty tạo ra không biết bao nhiêu lợi nhuận. Nếu hôn sự này không thành, chắc chắn anh ta sẽ rời đi, thậm chí có khi còn tự mở công ty cạnh tranh. Chủ tịch thật sự nỡ buông tay một nhân tài như thế sao?”

 

Ông ngoại sớm đã nghe thấy tiếng xì xào phía dưới, ông chỉ nhẹ nhàng ho một tiếng —

 

Không khí ngay lập tức yên ắng lại.

 

“Chắc mọi người cũng biết,” ông ngoại nghiêm giọng, “trong công ty từ trước đến nay luôn có một quy tắc ngầm: đời tư tình cảm có thể rối ren thế nào cũng được, nhưng tuyệt đối không được ảnh hưởng đến công việc.”

 

“Quy tắc này không chỉ áp dụng với người thừa kế của tôi, mà với bất kỳ ai trong công ty cũng vậy. Một khi bị tôi phát hiện, cho dù có cống hiến nhiều đến đâu, tôi cũng sẽ để bộ phận nhân sự xử lý theo đúng quy trình.”

 

“Lễ cưới sẽ được tổ chức đúng ngày này tháng sau. Nếu mọi người có thời gian, hoan nghênh đến chung vui.”

 

Cùng lúc đó, tại bệnh viện, Phương Tình Nhu vừa hoàn thành ca phẫu thuật, đang được Quý Hoài Chi ôm vào lòng, dịu dàng an ủi:

 

“Đừng lo, con nhất định sẽ có lại. Chờ anh thừa kế được công ty, ổn định lại mọi thứ, chúng ta sẽ sinh hẳn năm đứa.”

 

Đúng lúc này, Triệu Tri Diễn hốt hoảng đẩy cửa xông vào. Quý Hoài Chi cau mày không vui:

 

“Làm gì mà hốt hoảng vậy? Nhu Nhu vừa mới phẫu thuật xong, cần nghỉ ngơi yên tĩnh.”

 

Triệu Tri Diễn không thèm nhìn lấy Nhu Nhu một cái, sắc mặt trắng bệch:

 

“Anh Quý… vừa rồi phòng nhân sự gọi đến — chúng ta bị đuổi việc rồi.”

 

“Sao cơ?! Anh chẳng phải sắp kết hôn với Khương Ngôn Tịch à? Sao đến anh mà cũng bị đuổi luôn?!”

Loading...