Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

GÃ CON NUÔI VÔ ƠN - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-06-16 01:43:06
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

2.

Trần Khải là đứa trẻ vùng núi mà tôi và chồng tôi đã tài trợ sau khi phát đạt, bởi vì chồng tôi trước đây cũng từng bước ra từ vùng núi, năm đó được người ta giúp đỡ, anh ấy luôn mang ơn trong lòng, quyết định truyền đi tấm lòng nhân ái đó.

Chúng tôi đã đến vùng núi một chuyến, khi đó chồng tôi đã để mắt đến Trần Khải, vì Trần Khải quá giống anh ấy hồi nhỏ, quần áo thì lấm lem, nhưng đôi mắt lại to tròn sáng ngời. Còn tôi vốn dĩ lại để ý đến một bé gái, bé gái đó sống nương tựa vào bà, ở trong chuồng trâu của thôn, vừa nhìn thấy bé là tôi đã xót xa vô cùng.

Lúc đó trưởng thôn đã kín đáo khuyên chúng tôi, hay là tài trợ cho bé gái kia đi.

Chúng tôi vốn dĩ đã đồng ý rồi, kết quả ngày hôm sau, bé gái đó mất tích.

Cả thôn đều phái người đi tìm, còn chúng tôi vì thủ tục rườm rà, buổi chiều lại phải lập tức quay về thành phố, thế là đành làm thủ tục tài trợ cho Trần Khải.

Ngày chúng tôi đi, Trần Khải cứ nhìn chằm chằm vào Nhạc Đình đang được tôi nắm tay, khi ánh mắt chạm nhau, Trần Khải nở một nụ cười tươi rói: “Chào tạm biệt chú dì, chào tạm biệt em gái nhỏ!”

Nhạc Đình về xe lẩm bẩm nói ánh mắt của Trần Khải kỳ lạ thật, lúc đó tôi xoa đầu con bé, nói Trần Khải là một đứa trẻ đáng thương, có lẽ là ghen tị với cuộc sống của con thôi, con lớn rồi cũng phải giúp đỡ người khác nhé.

Nhưng tôi nào biết, Trần Khải không phải là ghen tị, mà là muốn chiếm đoạt tất cả!

Tôi đã từng rất yêu quý đứa trẻ Trần Khải này, nó thông minh, ngọt miệng, mỗi lần nhận được tiền đều sẽ viết thiệp cảm ơn cho chúng tôi, vô số lần bày tỏ muốn đến thành phố lớn kiếm tiền báo đáp chúng tôi.

Nhưng ấn tượng không tốt về nó, là sau khi nó thi Cao Khảo.

Tôi và chồng tôi đã tài trợ cho Trần Khải hơn mười năm, năm đầu tiên Trần Khải thi trượt đại học, đã liên tiếp viết cho tôi ba bức thư tình cảm chân thành, nói là hy vọng được đến thành phố học thêm, cậu ta muốn vào một trường đại học tốt.

Tôi nhìn điểm số thấp đến thảm hại của cậu ta, cứ tưởng là do điều kiện giáo dục vùng núi không tốt, thế là đón cậu ta đến thành phố, cho cậu ta đăng ký một lớp luyện thi cấp tốc đắt đỏ, năm thứ hai cùng thi Cao Khảo với con gái tôi.

Năm đó, con gái tôi Nhạc Đình thi đỗ vào trường đại học trọng điểm của thành phố, còn Trần Khải tuy rằng cũng có trường để học, nhưng chỉ thi đỗ vào một trường.

Tôi giận dữ đến chỗ lớp luyện thi đòi một lời giải thích, lại từ chỗ giáo viên lớp luyện thi biết được Trần Khải lên lớp căn bản không nghe giảng, chỉ lo tán gái trong lớp, thậm chí còn làm ảnh hưởng đến mấy cô bé học sinh giỏi của lớp luyện thi, khiến mấy bé đó thi cũng không ra gì.

Khi tôi truy hỏi Trần Khải thì cậu ta nói thầy giáo đang nói dối, vì nhà cậu ta nghèo, thầy giáo coi thường cậu ta nên mới bịa đặt chuyện nói xấu cậu ta, bạn học cũng coi thường cậu ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-con-nuoi-vo-on/chuong-2.html.]

Vẻ mặt đáng thương của Trần Khải, lại khiến tôi mềm lòng.

Lúc đó tôi không biết, cậu ta đã rất giỏi nói dối rồi.

3.

Ngày đầu tiên cắt thẻ của bọn họ, sóng yên biển lặng.

Ngày thứ hai cắt thẻ, Đình Đình mua rất nhiều quà tặng đắt tiền gửi đến công ty cho tôi, nói là do Trần Khải chọn, nhìn qua thì thấy cũng dụng tâm lắm.

Thủ đoạn lấy lòng của trẻ con chỉ đơn giản vậy thôi sao? Tôi nhận đồ, nhưng không trả lời tin nhắn của con bé.

Ngày thứ ba cắt thẻ, Trần Khải cuối cùng cũng không nhịn được nữa, gửi tin nhắn cho tôi, nói là muốn gặp tôi một lần.

Tôi chờ đúng là chờ cái này đây.

Tôi đến chỗ Trần Khải đặt, đây là một nhà hàng Tây cao cấp nhất thành phố, cậu ta còn biết tôi thích ăn đồ Tây.

Khi tôi đến thì Trần Khải và Nhạc Đình đã ngồi đó rồi, hai người tay nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau, tôi giống như là kẻ xấu muốn chia rẽ đôi uyên ương vậy.

Thấy tôi đến, Trần Khải vội vàng đứng dậy, dì ơi dì à ngọt xớt, định hỏi han ân cần.

Tôi không để ý đến cậu ta, đi thẳng vào chủ đề: “Hai đứa tìm tôi có chuyện gì?”

Trần Khải cũng thẳng thắn, mở miệng nói: “Dì ơi, chuyện của con và Đình Đình chắc dì cũng đã nghe rồi, nhưng con thật lòng thích Đình Đình, muốn cho em ấy một gia đình hạnh phúc.”

Tôi cười: “Hai đứa thật sự muốn kết hôn?”

“Dạ vâng, tuy rằng con biết gia cảnh con nghèo khó, so với con gái của dì thì con không xứng.”

Sao đến cả đàn ông nói chuyện cũng “trà xanh” thế?

Nhạc Đình mắt đỏ hoe, vội vàng mở miệng: “Mẹ, mẹ cũng đâu phải là không biết Trần Khải ngày một ngày hai, anh ấy là người tốt, con thật sự thích anh ấy! Con muốn kết hôn với Trần Khải.”

Loading...