Gà Máu - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:21:25
Lượt xem: 1,045

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm đó, em gái chui phòng , ôm chặt lấy .

 

Không một tiếng động, nhưng cảm nhận rõ lồng n.g.ự.c ướt đẫm, em gái , lâu, thương tâm.

 

Từ khi em gái sinh , chịu nổi những trận đòn dã man của cha, bỏ trốn khỏi làng trong một đêm tối.

 

Cha đem tất cả tội đổ lên đầu em gái, cho rằng chính em gái là “ chổi” khắc mệnh, sinh khiến bỏ .

 

Ông bao giờ nghĩ đến của .

 

Trong mắt ông, đàn ông là trời, đàn ông bao giờ sai.

 

, chỉ thể là em gái — một đứa “của nợ”.

 

, ông hờ hững với em gái, mặc kệ em sống chết.

 

từng nhà quỳ lạy, xin các dì các thím trong thời gian cho con b.ú cho em chút sữa, lén lấy gạo trong nhà nấu cháo loãng, nuôi em gái khôn lớn từng chút một.

 

Tình cảm giữa chúng sâu nặng, chẳng ai thể sánh bằng.

 

vỗ nhẹ lưng em gái, thì thầm:

 

“Chúng bỏ trốn .”

 

Em ngẩng đầu, đôi mắt sưng đỏ vì lâu.

 

Cuối cùng, em gái tuyệt vọng lắc đầu.

 

“Chạy thoát … Cha ngày nào cũng canh chừng em, cho dù chạy cũng sẽ bắt về.”

 

“Tụi chạy khỏi làng. Chúng … tế đàn!”

 

7

 

Trong cái làng rách nát , nơi duy nhất thể gọi là nguy nga chính là tế đàn của làng.

 

Mấy trăm năm qua, bất kể ai trong làng phát tài, việc đầu tiên luôn là tu sửa tế đàn.

 

Giờ đây tế đàn sâu trong núi, rộng lớn uy nghi.

 

Nếu chúng ẩn trong đó vài ngày, chắc chắn ai phát hiện .

 

và em gái lập tức hành động, vội vã nhét hết đồ khô trong bếp bao tải.

 

Vừa , thấy kế chắn ngay cửa, ánh mắt độc ác dán chặt lên chúng .

 

“Cục… cục cục… Cuối cùng tụi mày cũng nhà chứa nổi tụi mày nữa hả? Cút ! Từ nay chỗ chỉ tao với con tao thôi!”

 

May mà bà chẳng định cản trở, ngược còn mừng rỡ vì hai đứa “kẻ thù” tưởng tượng sắp biến mất, sẽ còn tranh giành tài sản với bà .

 

và em gái thở phào, lập tức lưng chạy khỏi nhà.

 

Không dám nghỉ chân, cứ thế miết, mãi đến khi tới bên tế đàn mới mệt rã rời, dựa tượng  thú bằng đá quanh đàn thở dốc.

 

“Đi, trong thôi.”

 

Chỗ thường cử hành tế lễ là một đại điện, từ đó tỏa bốn con đường nhỏ.

 

dẫn em gái bất kỳ đường nào.

 

nắm tay em gái, dừng tế đài.

 

“Lại đây, cùng đẩy bức tượng .”

 

Hai em gom hết sức, mới nhích pho tượng tổ tiên làng một chút, để lộ hố đen bên .

 

Bao năm tế lễ, m.á.u gà m.á.u đều đổ xuống nơi đó, khiến cái hố tỏa mùi tanh nồng nặc đến mức chúng suýt nôn.

 

cắn răng chịu đựng, hiệu cho em gái:

 

“Chui xuống, trốn kỹ, đừng ngoài.”

 

Em gái mở to mắt :

 

“Thế còn ?”

 

“Anh đặt tượng về chỗ cũ. Dù gì bọn họ cũng sẽ chọn đàn ông gà máu, an hơn. Yên tâm.”

 

Em gái lắc đầu kịch liệt:

 

“Không ! Nếu cha phát hiện , sẽ đánh c.h.ế.t mất!”

 

“Nếu , em cũng . Em thà c.h.ế.t cùng còn hơn!”

 

Cuối cùng, đành bất lực, theo em gái cùng chui hố, dùng sức đẩy tượng trở chỗ cũ.

 

Trong hố tối om, chẳng gì.

 

Mùi tanh hôi dày đặc trong gian chật hẹp khiến gần như ngạt thở.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-mau/chuong-3.html.]

nắm c.h.ặ.t t.a.y em gái, thì thầm run run:

 

“Ráng chịu đựng… tiếp, sẽ dẫn em gặp .”

 

chẳng bỏ ?”

 

lắc đầu, cổ nghẹn :

 

“Mẹ đang ở đây… ngay chỗ .”

 

8.

 

Dân làng bao giờ cho phép ngoài trốn thoát khỏi đây, dù chỉ là một phụ nữ yếu ớt chẳng hại ai.

 

Họ sợ bí mật đen tối dùng sống lễ tế sẽ lộ ngoài.

 

Mọi đồng thanh bỏ mãi về.

 

rõ, bà bắt về, tra tấn sống trong tế đàn cho đến chết, để gương cảnh cáo những khác trong làng.

 

Chính vì vùng vẫy tế đàn, đá lung lay pho tượng, mà mới phát hiện tượng một cái hang đủ chỗ cho lớn chui qua.

 

Lúc đó còn nhỏ, chỉ dám lợi dụng lúc lớn sơ ý mà lẻn , kéo t.h.i t.h.ể tan tành hang chôn cất.

 

Dân làng thấy xác còn, những thương xót, mà còn hồ hởi mở tiệc ăn mừng, đó là tổ tiên linh ứng.

 

Khi em còn trong tã, trí nhớ.

 

nhắc tới , em gái thật lòng tin rằng bỏ trốn khỏi vùng núi hoang .

 

Em gái luôn mong ở ngoài núi sẽ nhớ tới em và dẫn nhiều đưa chúng .

 

nỡ thật cho em , vì khi còn sống thì cần giữ lấy chút hy vọng.

 

bây giờ chuyện khác .

 

dẫn em gái thẳng đến một nấm mồ đất nhỏ.

 

“Đây là ,” thì thầm.

 

“Hơn mười năm , dốc hết sức một , đạp cho chúng con đường sinh tồn hôm nay.”

 

Em gái nghẹn lâu.

 

Hai em chúng canh giữ bên mộ , ai dám uống một ngụm nước ăn một hạt gạo.

 

Thời gian trôi dần, cơn đói cồn cào khiến đầu óc cuồng.

 

Chẳng bao lâu , tiếng ồn ào bên ngoài cũng vọng tới, hạn Thanh Minh đến, nghi lễ bắt đầu.

 

9.

 

kéo em gái cẩn thận tiến đến miệng hang; giờ tiếng cục cục của kế rõ đến rợn .

 

“Còn đó gì? Còn mau g.i.ế.c gà m.á.u để tế tổ?” 

 

Tiếng quát của chú Ba vọng từ phía .

 

Cha lưỡng lự: “Hay… tìm Nhị Nha thử xem, lấy Nhị Nha .”

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Trưởng làng vội vàng đáp: “Đến giờ còn đổi ? Khi mày tế xong, tổ tiên phù hộ cho mày phát tài, loại đàn bà nào mày xin ?”

 

ý đó!” 

 

Cha cố biện minh, nhưng hết kiên nhẫn, chỉ hối thúc: 

 

“Nhanh , để lỡ giờ thì ai chịu trách nhiệm?”

 

Mẹ kế lúc đant sợ hãi, hoảng loạn kêu: 

 

“Các định gì? Chẳng g.i.ế.c gà ? Sao trói ?”

 

“Thả ! Các g.i.ế.c ? Đó là phạm tội, chịu tội đấy!”

 

ai bênh vực bà , reo hò, vui mừng như đang chứng kiến một mạng dâng hiến.

 

“Giao ước máu! Tế — tổ tiên!” 

 

Tiếng hô của chú ba vang lên.

 

Bước tiếp theo là nhỏ m.á.u của “gà” một chum rượu, để cả làng cùng uống, như dự tiệc với tổ tiên.

 

“Cạn!” 

 

Khi lệnh, dân làng cùng giơ chén uống cạn, đặt vết thương của “gà” hướng về phía tượng để m.á.u chảy theo máng khắc.

 

Dòng m.á.u đặc quánh nhỏ xuống đầu chúng .

 

Mặt em gái trắng bệch, suýt bật tiếng kêu.

 

Loading...