Gà Máu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:21:50
Lượt xem: 1,014

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

dỗ em, nghiến răng, căng tấm ni-lông chuẩn , gắn chặt miệng hang.

 

Vài phút , giọng trưởng làng tế đàn vang lên đầy ngờ vực: 

 

“Sao m.á.u chảy xuống ?”

 

Cả làng ồn ào bàn tán.

 

10.

 

Chú ba hắng giọng nghiêm mặt quát:

 

“Rốt cuộc là chuyện gì? Ai tổ tiên phật ý, mà tạ tội với tổ tiên !”

 

Cả gian im bặt.

 

“Bây giờ còn thì còn kịp, chúng sẽ cùng xin tổ tiên nương tay cho, nếu bây giờ chịu nhận, đến khi tổ tiên truy tới thì đừng trách chúng vô tâm!” 

 

Chú ba tiếp tục dọa nạt.

 

Chẳng bao lâu , giọng cha run run vang lên:

 

“Có vì… con gà m.á.u cùng quan hệ vợ chồng …?”

 

“Gì cơ?!” 

 

Tiếng kinh ngạc vang lên khắp nơi.

 

Trưởng làng nổi giận mắng: 

 

“Tao thấy mày , dám động đến gà tế tổ ?”

 

Cha cũng lúng túng: 

 

cố ý! chuốc thuốc, kìm , mới thành thế !”

 

“Được !” 

 

Chú ba bước định tình hình.

 

“Giờ thì mau quỳ lạy tổ tiên, van xin tổ tiên tha thứ cho !”

 

“Ừ, ừ, !” 

 

Tiếng mấy cái kính lạy vang lên rầm rầm tế đàn, còn cảm thấy cả mặt đất rung theo.

 

Lúc càng dám buông tay đang đỡ tấm ni-lông.

 

Dòng m.á.u đặc quánh rỉ chặn , ngoài tiếng thở dài thất vọng.

 

Chú ba thở dài: “Thôi , thôi , nếu tổ tiên chịu tha thì cũng đành bó tay.”

 

Cha thút thít: “Ý ông là ? Ông nếu thừa nhận thì sẽ giúp mà!”

 

Chú ba vui mắng: “ giúp cũng ý tổ tiên mới ! Nhìn xem, m.á.u gà chảy xuống chút nào!”

 

“Á!” 

Lại tiếng kêu thất thanh bên ngoài.

 

“Động ! Động !”

 

“Động gì?”

 

“Gà! Gà kìa, bụng nó… nó động!”

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

“Tổ tiên hiện linh !”

 

11.

 

Tiếng cục cục của kế vọng lên bên , em sợ đến bật .

 

Con “gà máu” tưởng c.h.ế.t lâu nay bỗng sống , tiếng phụ nữ than vang lên trong khuôn viên tế đàn.

 

Cảnh tượng khiến dân làng hoảng loạn, chẳng ai còn để ý tới lễ nghi nữa.

 

Tiếng cục cục đầu vẫn dứt, em gái bấu chặt lấy cánh tay vì sợ.

 

“Bây giờ ? Chúng c.h.ế.t ?”- Em gái thì thầm.

 

Ban đầu tính lợi dụng lòng mê tín của dân làng, để họ tưởng tổ tiên nhận m.á.u gà nên bắt cha quỳ xuống tượng mà tạ tội.

 

Một khi cha nhắc đến em gái, sẽ ầm lên, bắt cả làng rằng em gái là tổ tiên che chở.

 

Nhờ , khi lễ xong, thể đưa em gái về nhà với cái danh tổ tiên phù hộ, em gái chắc chắn đường sống.

 

ngờ kế bỗng sống dậy. 

 

Điều đó phá vỡ toan tính của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-mau/chuong-4.html.]

Nếu làng bây giờ, dân làng sợ hãi và phẫn nộ sẽ trút mũi giáo lên em gái, một đứa vô lực thể chống cự.

 

Khi đó sẽ thể bảo vệ em gái nữa.

 

vỗ nhẹ tay em gái:

 

“Đợi khi cái thứ đó biến , chuồn. Giờ bọn họ chắc rảnh tìm tụi .”

 

Trước đây ở rìa làng vẫn trực canh để ngăn đào tẩu.

 

vụ ‘gà giả c.h.ế.t sống , đoán họ tạm thời dám rời nhà, đây chính là cơ hội thoát của hai em chúng .

 

12.

 

Không qua bao lâu, tiếng cục cục đầu dần yếu .

 

trong lòng chẳng hề nhẹ nhõm..

 

Không thấy bước chân rời nghĩa là thứ đó khỏi.

 

Nó vẫn treo lơ lửng ngay đầu chúng , thể đang chăm chú tế đàn, nếu bọn manh động ngoài, điều chờ đón thể sẽ là cái chết.

 

ở mãi trong hang cũng cách

 

Dù tiết kiệm nhưng nước và thức ăn chúng mang theo cũng sắp cạn.

 

Cửa hang các khe thoát khí nhỏ thông sang làng, nhưng thời gian dài ở trong, vẫn chóng mặt và buồn nôn.

 

“Tốt thôi, liều một xem .” 

 

em gái, quyết định liều lĩnh đến cùng.

 

Em gái do dự gật đầu. 

 

Chúng rón rén lùi , để dòng m.á.u đặc quánh nhỏ xuống dần. Khi m.á.u rút bớt, chúng cùng kéo tượng .

 

Khi chui khỏi hang, một cơn khí tanh mặn lạnh lẽo ùa mặt. 

 

lặng một lúc để quen với ánh sáng, quanh.

 

Chỉ một cái liếc thôi hét lên, suýt ngã chổng vó hang.

 

Mẹ kế tế đàn, vì c.h.ế.t lâu nên mặt mày sần sùi, nhiều chỗ đổi sắc.

 

bụng bà vẫn phập phồng đều đều, như còn sống. Quan trọng hơn, ánh mắt bà thật rùng rợn, nhắm thẳng , phối với tiếng cục cục trong cổ họng, tạo nên một cảm giác quái dị và đáng sợ tả nổi.

 

vội che mắt em gái bằng một tay, kéo em bò lên.

 

“Nhị Nha ngoan, đừng mở mắt, theo .”

 

Chúng men theo đường mòn rừng băng về phía bắc, dần dần thấy ngôi nhà làng nhỏ bé co khuất lùm cây.

 

Chỉ cần khỏi đây, băng lên quốc lộ, gặp ở làng khác thể nhờ chở lên huyện là đường sống .

 

lúc đó, từ phía vang lên một giọng lạnh lẽo:

 

“Các định bỏ trốn ?”

 

13.

 

Ai ngờ chuyện xảy như , dân làng hoảng hoặc thu ở nhà tránh nạn, mà chia thành từng tốp ba năm tuần khắp núi.

 

“May mà chú ba xảy chuyện như , dân làng hoang mang, sẽ kẻ đào tẩu, tăng cường tuần tra, tuyệt đối để ai chạy thoát.”

 

Chú ba, ngoài trưởng làng , là bậc trưởng lão kính nể nhất.

 

và em trói chặt, áp giải đến miếu làng nơi họp bàn.

 

Cùng đưa đến còn cha , đánh thâm tím mặt mày, hai chân gãy đến nỗi nổi.

 

Vừa thấy chúng , ông như gặp kẻ thù lớn nhất.

 

“Ném hết chúng cho thú rừng ăn ! Nếu chúng trốn, cũng đến nỗi lấy mất trinh để gà máu, cũng đến nỗi như bây giờ!”

 

Dân làng chiều theo lời ông , mà còn đá mạnh một cái ông .

 

“Nếu mày mê lươn lẹo chịu sự thật, thì khiến tổ tiên tức giận?”

 

Trước mặt dân làng, cha còn vẻ kiêu căng như đối với và em gái.

 

Ông quỳ sụp, lẩm bẩm vái lạy xin .

 

“Được , hết tạm nhốt hai đứa nhỏ , cho ăn đủ chín ngày thuốc, lo dẹp cái thứ tế đàn, đó lôi hai đứa đến để dâng lên tổ tiên chuộc tội!”

 

Dân làng dĩ nhiên cần suy nghĩ, lệnh mà .

 

chẳng tưởng tượng , cứ mỗi chú ba nhắc tới “tổ tiên” thì nét mặt ông kỳ lạ.

 

Không nét mặt tôn kính khi về tổ tiên, mà là vẻ nghiến răng nghiến lợi… như khi nhắc tới kẻ thù đội trời chung.

 

Loading...