GIA ĐÌNH TÔI TRỌNG NỮ KHINH NAM - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-27 04:28:59
Lượt xem: 202
Ba luôn thiên vị .
Lần chuyển đến nhà mới, hứa sẽ cho một căn phòng riêng.
Ba tỏ vui, trọng nữ khinh nam.
Mẹ lạnh: “ đối xử với con gái thì là trọng nữ khinh nam ? Vậy thì đúng là ông chẳng chút hiểu nào!”
—---
Từ nhỏ đến lớn, họ hàng đều thiên vị , thích trai .
Vì bàn học riêng, đồ chơi riêng, một tủ đầy váy vóc thuộc về .
Còn trai thì cái gì cũng sơ sài, thể dùng tạm là sẽ mua cái mới.
Bà nội thường chọc trán , hút hết vận may của trai, còn bảo cứ thiên vị như thế thì cẩn thận đẩy xuống sông c.h.ế.t đuối, chẳng trông cậy gì chuyện dưỡng già.
Mỗi họ , trai đều bực bội trợn mắt, nhanh chóng nắm tay kéo , để thêm.
Còn thì mặt lạnh tanh, đến lông mày cũng chẳng động đậy.
Thấy chúng thích ở nhà ông bà nội, dần dần cũng ít đưa đến đó.
họ cằn nhằn thì còn ba lải nhải.
Lần chuyển nhà, hứa cho một căn phòng nhỏ thuộc về riêng .
vui mừng nhảy nhót trong phòng ngủ, vui vì từ nay cần ngủ chen giữa ba nữa.
ngờ ba hài lòng.
Khi còn đang hớn hở, ông kéo ban công, chất vấn vì đổi bố trí, căn phòng đó vốn dĩ ông định phòng việc, lên kế hoạch từ .
Mẹ ngạc nhiên: “Anh cần gì phòng việc, sách , chỉ thích xem video, phòng việc chỉ để trưng ?”
“ nhà ai mà chẳng chứ!”
Thấy trả lời đúng trọng tâm, ba sốt ruột: “Em xem nhà nào mà phòng việc, nhà nào mà chừa cho đàn ông một nơi để giữ thể diện?”
“Em là để chẳng chỗ nào trong nhà cả, ngoài phòng ngủ là phòng khách, ngay cả hút thuốc cũng ban công!”
“Ý em là vì giữ thể diện mà hy sinh con gái, để con bé trong nhà chẳng nổi một căn phòng riêng đúng ?”
Sắc mặt ngày càng kỳ lạ: “Anh đang tiếng đấy ? Anh còn là một cha , xứng đáng cha ?”
“Nhìn cái cách như phun phân , nhất đừng mấy thứ vớ vẩn đó mặt con bé Tử Đồng, nếu khách sáo !”
“Cô!”
Bị dằn mặt, ba tức đến mức nên lời.
Ông giũ tàn thuốc, cam tâm gọi trai – lúc đó đang chạy nhảy trong phòng khách – hỏi ý kiến về phòng việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/gia-dinh-toi-trong-nu-khinh-nam/1.html.]
Anh trai toe toét: “Hả, ba hỏi con á?”
“Con , nhưng con nghĩ em gái cần phòng ngủ hơn để tránh xa ba.”
“Sao thế?”
Ba khó hiểu: “Em gái con cần tránh xa ba ? Ba đối xử với nó ? Sao con giống y con, thiên vị em gái, ba đối xử với con tệ lắm hả?”
“Ba gì lung tung .”
Anh chạy đến nắm tay : “Con chỉ thấy ba mặc đồ, mỗi cái quần sịp mà lòng vòng, như lưu manh .”
“Em gái thấy ba thế là đau mắt đấy, còn dễ mọc mụn mắt nữa.”
Nói xong, tít mắt kéo chạy , chẳng buồn quan tâm tiếng ba gào thét rung trời phía .
sợ, nắm c.h.ặ.t t.a.y , lí nhí hỏi nên xin ba .
Anh xoa đầu : “Cái ăn đó còn xin em, em vô tội xin gì.”
“Với , nếu thật cần xin thì để cái tát của em xin , liên quan gì tới em.”
“Còn nữa…”
Bàn tay đang xoa đầu đột nhiên chuyển sang véo má :
“Đừng lúc nào cũng thấy áy náy ? Mấy lời ba thì tai lọt tai , cái gì mà trọng nữ khinh nam, cái gì mà thiên vị, là vớ vẩn!”
“Thương em thì ! Anh với vui lòng là , mắc mớ gì tới họ!”
Không kiềm tính nóng, chống nạnh chửi một tràng dài ba ngàn chữ trùng lặp, ngoài mấy từ “ – – em – họ” thì đều cần che tiếng.
chớp mắt, ngậm cây kem mua, hiểu đang chửi ai, nhưng thương , sẽ luôn bảo vệ .
Thế nên run run bắt chước giọng điệu của hét lớn:
“Đmm... đồ khốn nạn c.h.ế.t cả nhà mày !”
Anh trai: “…”
Anh trai: “Là sai, Tử Đồng , đừng chửi nữa, câu đó tụi cũng dính vô luôn đấy.”
: “Ồ.”
Chuyện căn phòng ngủ coi như khép trong lòng .
với hai lớn, thì .
Ba cứ chăm chăm thiên vị , hễ chuyện gì thì đều nghĩ tới , quên mất những còn .
hiểu vì ông những lời với .
Cũng hiểu tại việc một căn phòng riêng là chuyện quá đáng trong mắt ba.