GIA ĐÌNH TÔI TRỌNG NỮ KHINH NAM - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-27 04:29:13
Lượt xem: 366

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

chỉ từ ngày hôm đó, ba bắt đầu nghiêm khắc với .

 

cầm cái xẻng lật, tay run lẩy bẩy chảo dầu.

 

Ba ngay lưng, liên tục giục đập trứng chảo.

 

dám.

 

còn chẳng dám tới gần nữa là.

 

Tiếng chảo dầu xèo xèo trong tai chẳng khác gì tiếng b.o.m nổ.

 

Mỗi bong bóng dầu vỡ , căng thẳng, chỉ lùi khỏi bếp thật nhanh.

 

Làm dám tiến lên?

 

"Đập ! Đập mép chảo là !"

 

Ba gào lên: "Chiên cái trứng thôi mà cũng , còn gì nữa?"

 

"Thứ , thứ cũng xong, gả mắng c.h.ế.t ?"

 

"Đến lúc đó, trách cô, mà sẽ ba dạy con, hả?"

 

"Hức... Ba ơi... Con dám..."

 

Tiếng gào của ba càng lúc càng to, tiếng dầu sôi mặt cũng vang lên dữ dội.

 

gần như sụp đổ, bật nức nở.

 

hiểu vì bỗng nhiên bắt học nấu cơm, học giặt đồ.

 

Rõ ràng từng , con nít cần mấy chuyện .

 

Rõ ràng cũng từng , trẻ con nên tránh xa máy giặt và bếp núc.

 

Vậy tại ba bắt ép ?

 

thật sự mà!

 

"Khóc! Suốt ngày chỉ ! Lúc ba bằng tuổi con, chăn trâu cắt cỏ ! Con thì cái gì cũng , mặt mũi mà hả?"

 

Thấy vẫn chịu bước lên, thêm mùi khét từ chảo bốc lên, ba vung tay tát nhẹ lên trán , tự .

 

động tác của ông cũng loạng choạng chẳng kém gì .

 

Xử lý xong nồi dầu hỏng, căn bếp trông như b.o.m oanh tạc.

 

lúc , dắt học về.

 

Họ , tay xách rau củ tươi.

 

mở cửa bước , cả hai lập tức biến sắc.

 

Anh lao , gào thét khắp nhà, gọi tên vang trời.

 

Ban đầu còn cố nhịn.

 

thấy gương mặt lo lắng của , nước mắt tuôn trào như vỡ đê.

 

"Anh ơi! Hức hức hức! Anh ơi!"

 

la: "Em ! Ba đánh em!"

 

"Ông đánh em! Hức hức... Anh ơi..."

 

"Trương Văn Đào!"

 

Thấy tay chân chi chít vết bỏng dầu, hiểu ngay chuyện gì xảy .

 

Không một lời, đá văng giày cao gót, lao tới túm cổ áo ba tát thẳng một cái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/gia-dinh-toi-trong-nu-khinh-nam/2.html.]

Không đợi ba kịp phản ứng, cái tát thứ hai liền theo .

 

Trong tiếng của , hai lao giằng co.

 

Mẹ đè ba xuống đất, gương mặt ông bà cấu đến tóe máu.

 

"Ngụy Hiểu Văn, bà điên hả!"

 

Ba gào lên: "Bị dầu b.ắ.n tí thôi mà quá! Có đứa con gái nào tám tuổi học việc nhà ? Bà cưng chiều Trương Tử Đồng tới mức cái gì cũng cho , sợ mai gả chê ?"

 

"Nhắc tới nhà chồng là tức điên lên!"

 

Chỉ cần ba nhắc đến từ đó, như nổi điên:

 

" nuôi nổi là nghèo rớt mồng tơi mà dạy con gái ô sin, trâu ngựa cho nhà chồng?"

 

"Ông ngốc là ông sinh ghét phụ nữ, thấy con gái là ngứa mắt?"

 

"Con bé mới tám tuổi! Mới cao hơn mặt bếp một cái đầu! Mà ông bắt nó bếp nấu ăn! Ông còn là cha ?!"

 

Mẹ mắng đến mức kiêng nể gì, giọng bà là đang căm giận tột độ.

 

Ba càng càng tức: " ghét nó? đang giúp nó đấy!"

 

"Có như bà chiều con gái quá mức, nên trò trống gì? là cha mà quản thì tới lúc lớn mười ngón tay chạm nước lạnh, cho thúi mặt, bảo ba dạy, nuôi thành phế vật!"

 

"Ngụy Hiểu Văn! Cưng con gái quá mức khác gì g.i.ế.c nó, bà hiểu !"

 

Nói tới đây, ba giận dữ đẩy dậy.

 

Ông đá mạnh bàn mặt.

 

Tấm kính bàn vỡ nát rơi xuống nền đá.

 

giật run rẩy, tiếng ngưng tiếp tục vang lên.

 

Thấy lóc, ba sang nổi giận, bước tới định lôi .

 

lao tới, húc ba một cú chắn mặt .

 

"Ông dám đụng em thử xem!"

 

Anh gào lên: "Cái gì mà cưng chiều, cái gì mà nuông chiều? Ba mấy câu đó mà thấy hổ ?"

 

"Đừng tưởng hiểu ông đang nghĩ gì! Nói là 'dạy dỗ' Tử Đồng, thật là ông đào tạo một con hầu nhỏ, từ bé hầu hạ ông – đại gia , lớn lên gả tiếng nuôi con gái!"

 

"Ông nghĩ đến ông!"

 

"Rồi đến cả thằng con rể tương lai còn xuất hiện, còn cách mười mấy năm nữa, mà ông nó lên tiếng !"

 

" cảm thấy hổ vì trong dòng m.á.u của ông!"

 

"Ông xứng ba !"

 

"Ông càng xứng gọi Tử Đồng là con gái!"

 

"Ông! Hai đứa bây!!"

 

Bị hai cặp mắt giống hệt trừng trừng , ba tức đến nghẹn thở, suýt nữa lăn ngất.

 

Ông ôm ngực, thở dốc, trông như thấy chuyện thể chấp nhận.

 

Đôi mắt ông lạnh băng, như là băng vỡ:

 

"Trương Tư Vịnh!"

 

"Mẹ con hiểu ba đành, chẳng lẽ con cũng hiểu ba ?"

 

"Ba là vì ai!"

 

"Vì ai?"

 

Loading...