04.
thích bà Tề, giống như hồi nhỏ thích một con búp bê xí, bằng rơm, lông xù xù, tim, sự sống.
Có đôi khi đầu , sẽ thấy khóe mắt bà Tề rớm nước mắt, luôn nắm tay bà an ủi: "Đừng sợ, ở đây. Sinh tử cũng chỉ thôi. Bà còn con trai chứ thì chẳng gì cả, những công việc hèn hạ chỉ để tích góp thêm chút tiền dưỡng già.
sẽ để bà chịu khổ , mười sáu tuổi mất , chăm sóc với bà giống như với ruột . Phụ nữ cả đời , chỉ chịu tội. Lấy chồng chịu tội, sinh con chịu tội, già cũng chịu tội, chi bằng c.h.ế.t cho xong."
Bà Tề mở to mắt , mơ hồ chút kinh hoàng.
bà Tề sợ , thích bà sợ , thể khiến khác sợ hãi cũng là một loại bản lĩnh, huống chi đây chỉ một bà lão thể chuyện, bà thể sống sót đều là nhờ sự chăm sóc của .
Không , bà là một đống thịt thối từ lâu . thật lòng thích bà , hầu hạ bà cho đến chết.
Nếu gặp Dương Thụy Xuân, lẽ cuộc đời sẽ cứ thế mà trôi qua một cách bình yên.
Chàng trai hai mươi mấy tuổi với khuôn mặt bẽn lẽn gõ cửa: "Chào chị, chúng em là studio Tóc Quyến Rũ, hôm nay chương trình khuyến mãi, cắt tóc miễn phí tận nhà cho cư dân trong khu phố."
Chàng trai cao ráo, trắng trẻo, lông mày rậm, mắt to, giống hệt Lê Minh - mà từng thích. mở cửa cho .
Cậu cắt tóc cho bà Tề , cắt xuống một nhát, dái tai của bà Tề chảy máu. Cậu kinh hãi qua, mặt , giả vờ thấy.
Cuối cùng, nhiệt tình gội đầu, massage, cắt tóc cho , tay nghề còn non nớt nhưng giọng dịu dàng:
"Chị ơi, chị thật với chị. Bây giờ những già tự ở nhà hầu như đều gửi viện dưỡng lão hết , mà chị vẫn tự chăm sóc."
Cậu còn dè dặt, lễ phép như nữa mà gọi “chị” liến thoắng, giống như một em trai ngây thơ gì.
liếc bà Tề một cái, : " với quan hệ mà."
"Hai sống trong căn nhà lớn thế ? Chị ơi, chị đến hai mươi tám tuổi , kết hôn ? Chị xem, đổi kiểu tóc trông khí chất hơn hẳn."
Những lời đó như qua não, trực tiếp từ cổ họng tuôn : "Mẹ chỉ là con gái, kết hôn, đợi tiễn mới nghĩ đến chuyện của bản ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/gia-khong-noi-nuong-tua/chuong-3.html.]
Dương Thụy Xuân chằm chằm trong gương, cũng , ánh mắt hai quấn quýt trong gương, : "Chị ơi, chị thật ."
Giọng của , giống như một dòng suối róc rách ngừng, dần dần, lặng lẽ nhấn chìm .
Lời dối giống như giăng tơ, một khi bắt đầu thì liên tục dệt nên.
Dương Thụy Xuân và một nhóm học viên tóc thuê phòng 103, việc gì là chạy lên lầu, mang cho một ít dầu xả hoặc tinh dầu khuyến mãi, cứ cách vài ngày cắt tóc mái cho bà Tề.
Một lọn tóc cắt nham nhở như chó gặm, đó là kiểu tóc mái Pháp thịnh hành nhất năm nay.
bắt đầu thuận lý thành chương giữ ăn cơm, dù thì cắt tóc cũng cần trả tiền.
Khi ở đây, đối xử với bà Tề đặc biệt dịu dàng như một con gái thật sự, cũng dùng vải buộc bà nữa.
Thỉnh thoảng bà ngã vật xuống, Dương Thụy Xuân phản ứng còn nhanh hơn , lập tức lao tới đỡ bà . Hai chúng như thấy nước mắt của bà Tề, vang một trận.
Khi rửa bát, Dương Thụy Xuân nắm lấy tay : "Chị ơi, chị nấu ăn ngon thật, ai cưới chị thật phúc."
bà Tề nửa đổ vật ghế sofa, Dương Thụy Xuân, ngượng ngùng . Một gia đình ba như thế thật hảo.
Canh mê hồn của Dương Thụy Xuân ngày càng mạnh, hôn như nam chính trong phim thần tượng, khen trẻ, khen , khen dáng chuẩn, khen đảm đang... Chưa từng ai khen như , yêu Dương Thụy Xuân.
Chính cho một đàn ông giường nên như thế nào, khám phá và ca ngợi , khiến hiểu rằng chuyện nam nữ là thô lỗ, man rợ, ghê tởm, mà là tình yêu và vẻ dịu dàng.
Ở tuổi ba mươi, như một hòa thượng quen ăn chay đột nhiên ăn mặn, say mê điên cuồng bám lấy .
cầu xin lên đây bầu bạn với , nấu cơm cho , ngủ cùng , học theo những phụ nữ trong phim đen mà chút tôn nghiêm để chiều chuộng .
cầu xin lời ngon tiếng ngọt cho , hệt như một kẻ ngốc thường xuyên điểm đột nhiên phát hiện đề thi cuộc đời sai, trách .