Gió Mùa Thổi Qua Băng Nguyên - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-22 03:20:53
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng khách mở đèn, chỉ có ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào.

Anh ấy thả tay , đưa lưng về phía ánh sáng, mình đứng trong bóng tối.

Bầu khí ngập tràn mưa gió.

Anh cứ đứng đó mấy phút mới chậm ̃i xoay người.

Trên mặt có cảm xúc rõ ̀ng, nhưng trong đôi mắt đầy vẻ kiềm chế, gần như khiến máu huyết ngưng đọng.

"Quý Vận Thư."

Giọng khàn khàn: "Lời nói, em lọt câu nào cả, rời khỏi dự án của Lục thị .”

siết chặt tay: "Không thể nào, đây là chuyện sự nghiệp của em."

"Sự nghiệp? Em tiếc dùng quan hệ với giáo sư Hoffman, rốt cuộc là vì sự nghiệp của em muốn ̣o cơ hội ở cạnh Lục Chỉ?"

Trong lòng run elen.

"Chuyện này mâu thuẫn! Anh cũng nhìn thấy năng lực của em rồi, em..."

"Anh từng nghi ngờ năng lực của em."

Anh ấy ngắt lời , về trước một bước, cho gian để né tránh.

"Em nói cho biết, trong khoảng thời gian theo đuổi , em đạt được cái gì? Nghe được câu thích em? Một lần hẹn hò chính thức? Hay dù chỉ là một chút thôi, một sự thiên vị chứa đựng bất kỳ toan tính thiệt hơn nào?"

Cổ họng như nghẹn , thể thốt một chữ nào.

Tất cả thứ, sự chất vấn thẳng thừng của trai, đều trở nên yếu ớt vô lực.

"Em thể đợi! Em sẽ khiến đổi."

"Thay đổi?"

Sự đau lòng trong mắt trai sắc bén đ.â.m vào khiến có chỗ trốn.

"Em xem, em bắt đầu đấy."

"Bắt đầu tìm lý do bào chữa cho , bắt đầu gửi gắm hy vọng một tương lai hư ảo thật."

"Tiếp theo sẽ là gì đây? Em sẽ bắt đầu nghĩ rằng "Có do đủ , đủ giá trị, nên mới đối xử với như "?"

"Em sẽ từng bước hạ thấp giới hạn của , sửa đổi các nguyên tắc của bản , chỉ để đổi lấy một chút phản hồi ít ỏi từ ."

"Tình yêu nên là như ."

Giọng nhẹ nhàng, mang theo một cảm giác bất lực.

"Anh chỉ hy vọng em hãy suy nghĩ thật kỹ."

"Thứ tình cảm của , liệu đáng để em đầu tư nhiều tâm sức và nhiệt huyết đến thế ."

Những lời của trai giống như những hạt mưa lạnh giá rơi trái tim .

*

vẫn thẳng lưng, đón lấy ánh mắt của .

"Anh."

Giọng nói của rất khẽ nhưng lại vô cùng rõ ̀ng, hề run rẩy.

"Em đối xử tốt với ấy là chuyện bây giờ em muốn làm nhất. Em nỗ lực vì em sẵn lòng, em vui vẻ, để đổi lấy một sự đền đáp tương xứng từ ."

Chân mày của trai nhíu chặt , định điều gì đó, nhưng cho cơ hội ngắt lời.

"Anh em sẽ bắt đầu suy nghĩ rằng "Có do em đủ "."

"Em sẽ nghĩ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/gio-mua-thoi-qua-bang-nguyen/chuong-7.html.]

Giọng điệu của đầy quả quyết: "Em . Em rõ bản tuyệt vời đến nhường nào."

"Năng lực chuyên môn, sự nhiệt huyết, lòng can đảm dám yêu dám hận của em... Tất cả đều là những thứ quý giá nhất mà em ."

"Nếu cuối cùng Lục Chỉ cho rằng em đủ , xứng với tình cảm của , thì đó là tổn thất của , chứ là khiếm khuyết của em."

hít một thật sâu tiếp tục nói.

Không hề hoang mang, chỉ còn sự cố chấp đầy tỉnh ́o: "Anh nói là phí công, có lẽ vậy."

" nếu vì sợ phí công mà dám thử, vì đoán sẽ tổn thương mà chùn bước, thì đó là em."

"Em đủ dũng khí để chịu trách nhiệm cho lựa chọn của ."

"Cho dù... Cho dù cuối cùng thực sự đ.â.m đầu đá đến sứt đầu mẻ trán, em cũng chấp nhận."

"Đây là con đường em tự chọn, mỗi bước em đều giá trị của nó."

"Em sẽ hối hận."

Giọng dịu lại, nhưng mang một sức mạnh to lớn hơn: "Anh, xin hãy tin rằng, em trưởng thành ."

"Em thể trả giá cho những rung động của , cũng bản lĩnh để gánh chịu bất kỳ kết cục nào."

"Đối với Lục Chỉ, em sẽ tự mình tìm đáp án cho chuyện này."

mặt , lóc, cũng chẳng cầu xin.

Anh trai nhìn .

Sự phản đối và đau lòng trong mắt dần bị sự d.a.o động khó mà phát hiện thế.

*

Tiến độ dự án bắt đầu trở nên khó khăn một cách bất thường.

thấy những tiếng xì xào bàn tán:

"Tập đoàn Hãn Hải cướp mất mảnh đất cốt lõi mà chúng theo sát bấy lâu."

"Giá chào thầu và phương án của họ tính mục tiêu cực cao, cứ như thể họ nắm thấu bộ bài tẩy của chúng ."

Tập đoàn Hãn Hải?

Đó là công ty của trai .

Lục Chỉ gần như ở lỳ tại công ty. Mỗi rời ban đêm, ánh đèn trong văn phòng vẫn còn sáng.

Qua khe cửa khép hờ.

thấy tựa lưng ghế, ngửa đầu , đầu ngón tay day nhẹ giữa chân mày. 

Ánh đèn mờ ảo phác họa nên những sợi râu lởm chởm mọc cằm và nét mệt mỏi thể xua tan nơi đầu mày .

Trái tim như thứ gì đó thắt .

, đây chỉ đơn giản là vấn đề cường độ công việc, mà còn là áp lực khổng lồ mà trai đang tạo cho .

yên, trai công kích như vậy cuối cùng cũng vì .

cầm chìa khóa xe, đến công ty của trai.

Khi đẩy cửa bước , trai đang cửa sổ sát đất điện thoại. Khi thấy , ngạc nhiên. 

Anh dặn dò vài câu đơn giản với bên rồi cúp máy

"Khách quý đến

Anh ghế, ung dung tự tại .

"Sao thế, dự án gặp khó khăn nên đến tìm trai giúp đỡ ?"

 

Loading...