Giữ Lấy Màu Hạ Cho Riêng Tôi - Chương 1:

Cập nhật lúc: 2025-11-02 12:08:12
Lượt xem: 7

  một bạn trai tên Trần Hạ Vũ,  hình cao gầy cùng với làn da ngăm đen bao cô gái để mắt tới. Anh là học sinh cá biệt của lớp, thường bắt nạt trêu chọc bạn bè trong lớp, trong đó cả .

 

 Anh và chia tay hơn một tuần , buồn chỉ là hụt hẫng, đôi khi chút tiếc nuối cho mối tình mà thôi.

 

 Môi trường sống rộng lớn như , quả thật lòng sẽ dễ đổi, nhớ   thời gian học cấp ba của , lúc  hạnh phúc bao, vui sướng đến nhường nào.

 

 Hôm giải đề cương cho kỳ thi cuối cấp, tiếng ve bất ngờ kêu vang một tràng dài khiến vô thức mà ngước những tán cây ngoài cửa sổ. Hạ vũ đang cắm mặt nghịch điện thoại di động, chắc là đang chơi trò Rắn Săn Mồi trông vẻ như tập trung.

 

  sang mà mách với : “Anh xem, mấy cái con ve thật là ồn ào.”

 

 Anh căn bản là đang tập trung con rắn màn hình nên cứ ờ với ừ, thấy thế liền với lấy cây thước kẻ bàn mà đ.á.n.h lên tay một cái trời giáng. Hạ vũ bỏ chiếc điện thoại xuống đột ngột xoa xoa mấy cái ở phần đ.á.n.h mà than trách: “Sao em đ.á.n.h ?” Nhìn cái bộ dạng dám lớn tiếng với của , thật tình nỡ chút nào.

 

  vẫy vẫy tay lơ , : “Anh chơi tiếp .” Bộ giọng trách quan tâm đến .

 

 Trẻ con hết sức trẻ con.

 

  thở dài một cái, thấy sang trêu rằng: “Tiếng thở dài của em còn rầu hơn tiếng ve kêu.”

 

  trừng mắt một cái trở về giải đề tiếp tục.

 

  là thế gần là tìm đủ chuyện để trêu chọc, xem là như nước với lửa nhưng khi xa một tí thì nhớ vô cùng.

 

 Giờ chơi Hạ Vũ mang theo một cái lọ thuỷ tinh đưa đến mặt : “Bé yêu, tặng em.”   cầm lên xem đó giận đỏ mặt mà đá một cái để xả cục tức trong lòng, lọt tai những gì mà bắt con ve thả lọ thuỷ tinh đưa đến tặng .

 

 Lúc đó nhận lấy lọ thuỷ tinh tuy bên ngoài phản đối nhưng thật chất bên trong như thể cả mùa hè trong tay.

 

 Anh giấu nụ mà bảo: “Người ồn ào nên sống gần một chút.”

 

 Anh là đang chê ồn ào, ngó lơ mà tiếp tục giải đề, nhưng lòng ngừng thầm vì quá vui sướng.

 

 Thi xong là thời gian nhàm chán nhất đối với , bài tập để , lên lớp cũng chỉ chơi, tiếng  mặc ai nấy thật sự là quá ồn ào. Giáo viên cũng mặc kệ mà lo tập trung chấm thi phía .

 

 Hôm bắt một con ve sầu đưa đến tặng , giả vờ cáu gắt trừng mắt với : “Em mượn tặng nó cho em ?”

 

 Hạ Vũ nhăn nhó như cam tâm: “Anh tặng, bán.” Anh đưa tay túi quần của , theo phản xạ đưa tay ngăn cản, “Một con hai mươi nghìn đồng, bắt cho em 8 con.” Sau đó đưa mấy ngón tay lên bắt đầu tính toán, “20 nhân 8…” lẩm bẩm.

 

 Thấy tính mãi thở dài : “180.”

 

 Anh gật đầu lia lịa: “ đúng, là 180 nghìn.”

 

 Lúc đó hiểu tại thể yêu một tên ngu ngốc như thế , tuy nhiên ngoài cái ngu ngốc của thì những thứ còn đều xem như gật đầu chấp nhận.

 

 Anh cao gầy, dáng  , ăn lúc nào cũng dịu dàng  gì mà chê.

 

Càng nhớ, càng nghẹt thở.

 

 Lần đầu gặp là lúc lớp 10, lúc đó cạnh thấy một sức hút vô cùng mãnh liệt, nhưng khi thấy trêu chọc thì thấy con vô cùng đáng ghét.

 

  Không thể nào dung thứ mà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/giu-lay-mau-ha-cho-rieng-toi/chuong-1.html.]

 Trong tập tiểu thuyết “Tát Dã” gần đây cũng là kể về hai con xa lạ trở thành bạn cùng bàn dần dần trở thành yêu của , thoạt đầu chút suy nghĩ, nhưng mạch suy nghĩ nhanh chóng dùng con d.a.o lý trí cắt đứt. 

 

 Một ngày nọ, vô tình là  đồng tính, căn bản  bình thường xa lánh ghét bỏ .

 

 Chỉ là, chúng   còn trò chuyện nhiều như .

 

 Buổi chiều tan lớp với : “Đừng mà thích đấy nhé.” trừ mà cho một lá thư.

 

 Cái gì mà “ nhất định sẽ yêu , hứa đấy.”  nhớ cảm thấy da mặt chút ê buốt, thể ngờ  rằng Trần Hạ vũ trở thành yêu của

 

Đối diện với lá thư cam kết đó, thật sự ăn như thế nào, mạnh miệng như thế nhưng cuối cùng vẫn là vì Trần Hạ Vũ.

 

 Về , ngày nào cũng quan tâm một cách đặc biệt,  cũng dần dần thiện cảm với hơn, đó là đem lòng mà trao hết cho , quên mất lời hứa từng với .

 

  Hè năm ngoái trường tỉnh của chúng bất ngờ tổ chức trại đêm,  sắp xếp ngủ cùng , thật sự ngại đến đỏ mặt. Đêm đó bọn con trai của lớp lén chủ nhiệm đem mấy chai rượu nhập, đó họ chơi đủ loại trò chơi. Anh thằng bạn chí cốt chuốc say, đỡ hơn một chút vẫn còn tỉnh táo chỉ là choáng một chút.

 

 Thấy im thở phào,   một cái nhắm mắt định giấc ngủ.

 

 Anh đưa tay ôm lấy eo , chút hốt hoảng mà hất văng tay nhưng vẫn cố ôm lấy một nữa . Anh cao to hơn , chiếm thế thượng phong nên thể chống cự , thế là mặc cho hành động thôi. đó là đầu tình.

 

 Sáng hôm hai bên hông của đau mỏi, mà ôm bảo sẽ bù đắp, thật sự cần bù đắp thứ gì hết cứ xem như là tình một đêm , khăng khăng đòi chịu trách nhiệm, khó hiểu tra hỏi , thích từ khi gửi cho lá thư đó.

 

 Thế là chúng bắt đầu từ mùa hè năm đó.

 

  Chuyện là mấy hôm nay đang phân vân nên tiếp tục ở quán sữa ở gần trường  , sofa  sách mà mấy để tâm : “Làm tuỳ  thôi.”

 

  đang nghĩ gì, là đang dành nhiều thời gian cho cô bạn gái mới quen, lúc đầu còn khó chịu nhưng dần dần cũng bắt đầu tập bỏ hết thảy những thứ thuộc về .

 

 Có thể sẽ lâu mới thể buông bỏ , một năm hai năm hoặc mười năm, dẫu chăng nữa cũng từng là của mà.

 

 Nghĩ đến cặp tình nhân trẻ cùng sống trong một căn trọ nhỏ, đêm đêm cạnh kề vai là một khác , khiến chút chạnh lòng chua xót cho bản .

 

 Chủ nhật tuần sẽ dọn ngoài để sống cùng cô bạn gái mới, bắt đầu phân chia đồ đạc, những thứ từng dùng chung thì sẽ vứt hết chỉ giữ những gì cần thiết cho bản .

 

 Anh cầm lấy chiếc cốc đôi thuộc của hỏi: “Bé yêu em giữ ?”

 

  mấy để tâm mà quyết: “Vứt .” Bất chợt cách xưng hô thuộc đó chút đành buông tay .

 

 Dường như cũng nhận nên nhanh chóng sửa thành “em giữ ?”

 

  trách gì cả, thật, vốn dĩ từ đầu tình yêu của xem như là kết quả, chỉ là ngày nào ngày đó. Yêu đến giờ phút thật sự cũng đủ mãn nguyện lắm .

 

 Tối đến hai chúng cùng dạo một đoạn ngắn, hỏi khi thì định quen mới , trầm ngâm một lúc trả lời rằng: “Có thể.”

 

 Anh cái nhẹ nhưng thể giấu vẻ mặt buồn rầu của . thế chỉ là đang cố tình chọc tức thôi, thể dễ dàng quên mà đến bên một khác.

 

 Ngày cố kìm nén nước mắt mà vẫy tay chào tạm biệt, vứt bỏ bốn năm bên ngoảnh lấy một cái.

 

 Trần Hạ Vũ, vô tình đến thế ?

 

Loading...