Trở về cung.
Sương Vi nhịn tặng Tuyết Linh một cái bạt tai. Nàng : “Ngươi sẽ hối hận, Chúc Tuyết Linh, đồ ngốc c.h.ế.t tiệt!”
Chậc chậc, nữ tử của , thật sự chọc tức . Đến cả c.h.ử.i tục cũng miệng.
10.
Chuyện xảy trong yến tiệc nhanh chóng lan truyền khắp đường lớn ngõ nhỏ. Đoan vương cuối cùng cũng lộ diện mặt .
Trong mơ, Đoan vương luôn ẩn kỹ. Mãi đến khi sự thật phơi bày, mới lộ bản chất thật.
Trong suốt thời gian đó, luôn giữ vẻ quân tử đoan trang (chính trực, đoan chính), luôn là chịu oan ức, nhưng vẫn rộng lượng tha thứ cho , kẻ gây họa. , dễ chịu .
Phụ hoàng thật sự sai lục soát phủ Đoan vương. Tuy tìm vật Vu thuật nguyền rủa nào, nhưng tìm thấy một danh sách.
Trên đó ghi chép danh sách gián điệp mà cài cắm các phủ khác . Trong đó ghi rõ tay trong cài ở phủ , phủ Thái tử, ngay cả trong cung cũng . Điều phạm điều cấm kỵ của Phụ hoàng.
Phụ hoàng luôn nghĩ vị trí Thái tử của Thái tử ca ca vô cùng vững chắc. Luôn cho rằng các hoàng tử của Người đều hiểu chuyện, là thực sự hòa thuận. Tuyệt đối thể xảy chuyện tương tàn.
Vạn vạn ngờ, Đoan vương tặng Người một bất ngờ.
Danh sách Phụ hoàng đập mạnh đầu Đoan vương. Đầu Đoan Vương nát, Phụ hoàng hả giận, đập thêm một chén lên đó.
Đoan Vương dám né. Cuối cùng lê lết ngoài với đầu đầy máu, cấm túc nửa năm, phạt bổng lộc ba năm. Hình phạt thấm đối với một Vương gia. Tuy nhiên, đó là một tín hiệu: Vị trí Trữ quân của đương kim Thái tử vững vàng, ai nhòm ngó, nếu kẻ mạo phạm, Đoan vương chính là bài học nhãn tiền.
Lúc Đoan vương rời , sâu một cái.
Ta mỉm nhẹ với : “Đoan vương ca ca, đừng sợ, sẽ xin Phụ hoàng tha thứ cho , Phụ hoàng nỡ nhốt lâu như .”
Hắn với một cái, bước nhanh rời .
Ô hô! Cũng mạnh mẽ đấy. Sao Phụ hoàng đập c.h.ế.t cái thứ xa ?
Phụ hoàng triệu .
Ta bước , thấy chén đĩa vỡ tan tành đất. Phụ hoàng giận dữ long ỷ, vẻ mặt đau đầu.
Ta nghĩ một lát, liền bước lên xoa bóp đầu cho Phụ hoàng. Chỉ cần Người trừng phạt , Người vẫn là một Phụ hoàng .
Phụ hoàng nhắm mắt, khí lạnh tan , cơ thể thư giãn , cuối cùng cũng dáng vẻ của một cha.
Sau một hồi lâu, Người phất tay. Ta lùi sang một bên, ngoan ngoãn Người.
Phụ hoàng thở dài một tiếng: “Phụ hoàng sai ? Lão Nhị như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hanh-trinh-cong-chua-thuc-an-kieu-diem/chap-7.html.]
“Năm đó, thằng bé ngoan ngoãn đến thế, mới ban cho chữ Đoan trong phong hiệu. Rốt cuộc thằng bé phong hiệu ý nghĩa gì ?”
Lòng cảm xúc lẫn lộn. Quả thực ngoan ngoãn đấy chứ! Khi g.i.ế.c , mặt vẫn mang theo nụ đoan nhã.
Ta nghĩ một lát, thẳng: “Phụ hoàng, Nhị ca là hoàng tử duy nhất phong hiệu. Người đối với quả thực khác biệt.”
Thân hình Phụ hoàng khựng . Người gọi Thái giám chấp bút (Thái giám ghi chép) đến.
“Viết chiếu thư, phế bỏ phong hiệu Đoan vương. Đổi đất phong của thằng bé từ Trần Địa thành Lương Châu.”
Trần Địa phong phú giàu . Sản vật ở đó, đủ để nuôi sống gia đình Nhị ca mấy trăm năm. Lương Châu thì giống. Nghèo lắm. Năm nào cũng cần triều đình cấp ngân sách cứu tế.
Trạm Én Đêm
Nhị ca , thật sự tiêu đời .
Ta mặt mày hớn hở.
Phụ hoàng khẽ trách một tiếng: “Vui mừng nỗi đau của khác. Đổ thêm dầu lửa. Con gây chuyện lớn như , màng tình . Con cũng phạt bổng lộc ba tháng.”
“Còn chuyện Quảng Bình Hầu Phủ...” Phụ hoàng lặng im một lát, lẽ Người ngẫm từ danh sách tay trong .
Lần , Vệ Hà thể xông viện tử lễ Phật của , tuyệt đối ngẫu nhiên. Là do tên thị vệ lơ . Mà thị vệ là của Đoan vương. Đoan Vương thực sự mưu tính nhân duyên của .
Phụ hoàng lạnh mặt, “Quảng Bình Hầu Phủ thật sự lớn mật, hành động bừa bãi.”
11.
Ta rời cung.
Quảng Bình Hầu cách chức. Từ một Hầu gia nắm giữ thực quyền, trở thành một Hầu gia nhàn rỗi. Đến cả tư cách lên triều chính sự cũng còn.
Quảng Bình Hầu đ.á.n.h Vệ Hà một trận thật đau. Vệ Hà bây giờ nửa sống nửa c.h.ế.t. Hắn vốn lành vết thương do gậy đánh, còn ngâm nước lâu đến thế. Sau khi về, liền sốt cao. Đến bây giờ vẫn hạ.
Quảng Bình Hầu phu nhân thật lòng cầu nguyện cho Vệ Hà. Quả là một mẫu .
luôn cảm thấy thật châm biếm.
Ta đến Quảng Bình Hầu Phủ để ban chỉ dụ. Phụ hoàng hạ chỉ, ban hôn Tuyết Linh cho Vệ Hà.
Quảng Bình Hầu mặt mày bực bội tiếp nhận chỉ dụ, gượng ép nở nụ với : “Điện hạ, Người xem chuyện nên tổ chức thế nào?”
Ta hờ hững : “Bản cung nhờ Khâm Thiên Giám (cơ quan xem ngày giờ) tính toán, ngày mai là một ngày , đến lúc đó việc đơn giản, Hầu Phủ cử đón về là .”
“Có quá gấp gáp ?”
Ta như ông , “Hầu gia, tổ chức lớn thế nào?”
Quảng Bình Hầu nhíu mày suy nghĩ một lát, thở dài một : “Vậy thì như lời Công chúa, việc đơn giản.”