Hào quang đá quý của Lục tiểu thư - 03.
Cập nhật lúc: 2025-12-20 03:58:40
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
cầm khối đá xoay qua xoay mân mê, lòng đầy phấn khích, lắc lắc khối đá hỏi chủ tiệm: “Khối giá bao nhiêu?”
Chủ tiệm liếc : “Nếu thì tám ngàn lấy .”
.
“Ông chủ, ông cũng dám hét giá quá nhỉ, khối đá mà ông đòi tám ngàn?”
“Ông cho cái giá thật lòng !”
Chủ tiệm bước xem xét hỏi: “Cháu bao nhiêu?”
sờ khối đá trong tay, thầm ước lượng giá trị, mở miệng : “Hai ngàn.”
“Không , đây là hàng từ mỏ Mạc Tây Sa đấy, cháu kỹ mà xem, thủy tinh chủng chứ!”
bật : “Thủy tinh chủng gì chứ, ông đừng lừa . Thật sự hàng như thế ông bày ở đây ?”
“ trả thêm cho ông ba trăm nữa, giá chốt hai ngàn ba, nếu thì lấy.”
Chủ tiệm giả vờ c.ắ.n răng đắn đo, cuối cùng gật đầu : “Hai ngàn rưỡi, cháu trả thêm cho hai trăm nữa, coi như ưu tiên trẻ tuổi.”
gì, lấy điện thoại từ trong túi , chuyển khoản trực tiếp qua WeChat cho ông .
Đây là tiền thêm kiếm , tổng cộng cũng chỉ ba ngàn, nếu ông chịu hạ giá thì cũng đành bỏ lỡ thôi.
May mà chủ tiệm cũng đ.á.n.h giá cao khối đá nên mới để nhặt món hời.
Ông cụ bên thấy cố chấp, tặc lưỡi lắc đầu: “Người trẻ bây giờ tâm cao khí ngạo, , trong mà đồ thật thì cái già bằng đầu.”
Gã đàn ông đen gầy cũng hì hì, giọng điệu giấu nổi sự mỉa mai.
“ là bố nào con nấy, loại đá nát cũng dám mua, nhà cô phá sản thì ai phá sản?”
“Liên quan gì đến ông? Không phục thì báo cảnh sát .”
thiếu kiên nhẫn đáp trả một câu, sang hỏi chủ tiệm xem ở đây cắt đá .
Chủ tiệm bảo cắt , nhưng trả thêm ba trăm tệ tiền công.
thương vụ sẽ lãi bao nhiêu, nên cũng chẳng thèm mặc cả thêm, đưa thẳng khối đá cho ông .
“Cắt .”
Thấy cắt đá, mấy đang chọn đá xung quanh đều xúm xem.
Ai cũng xem khối đá là “cắt lên” ( ngọc) là “cắt sập” (đá trắng).
Đa vẫn tin tưởng khối đá , một đàn ông trung niên máy cắt đá lắc đầu:
“Cháu gái, cháu nên lời khuyên của ông Chu, khối đá , lớp vỏ đó là gì , mắt của cháu kém quá.”
Một khác cũng gật đầu: “ thế, thực sự là , hai ngàn tệ coi như đóng học phí .”
Gã đen gầy tranh thủ hạ nhục: “Nhà họ Lục cũng đến thế là cùng, chẳng cái gì cả! Mà cũng , trình độ của bố cô cũng chỉ đến thế, cô thì khá hơn .”
lờ ông , lát nữa mặt ông sẽ vả cho sưng lên thôi.
gật đầu với chủ tiệm: “Cắt ạ.”
Khối đá nhỏ bằng bàn tay cắt tốn mấy công sức, máy cắt dây chẳng mấy chốc cắt đôi khối đá.
Tất cả đều dán mắt khối đá, ai câu nào, nín thở chờ đợi kết quả.
Ông cụ vẫn một bên lắc đầu lầm bầm:
“ bảo là mà, trẻ bây giờ lời, lời già chỉ thiệt thôi.”
Máy cắt dần đến đoạn cuối, chủ tiệm ngắt điện, giữ lấy khối đá từ từ buông tay, để lộ mặt cắt .
Một đàn ông sốt ruột, cầm đèn pin soi thẳng mặt cắt.
Một vệt màu xanh da trời trong vắt lập tức hiện mắt .
Cả cửa hàng bỗng chốc im phăng phắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hao-quang-da-quy-cua-luc-tieu-thu-afmq/03.html.]
Một lúc , tất cả đồng thanh thốt lên những tiếng kinh ngạc.
“Đù! Đây là màu Xanh Bầu Trời (Sky Blue) ?”
“Trời đất ơi, Băng Chủng Sky Blue, còn lấy một vết nứt, cái đủ để bài !”
Ông cụ cũng xúm , chằm chằm hai nửa khối đá cắt .
Mặt ông đỏ gay, cổ họng như ai bóp nghẹt, thốt tiếng nào.
Nửa ngày ông mới lắp bắp chỉ hai khối đá: “Chuyện thể?”
Ngay khi còn kịp phản ứng, một đàn ông nhanh nhảu hét lên với :
“Cháu gái, khối đá cháu bán ?”
kịp trả lời, một khác cũng lên tiếng: “Cô bé, 10 vạn (100 nghìn tệ), bán khối đá cho nhé!”
“10 vạn mà ông cũng mở miệng , định lừa trẻ con ?”
Một khác giơ tay: “12 vạn, trả 12 vạn, bán cho !”
lúc , chủ tiệm phía cơn chấn động cũng nở nụ với , ông cầm nửa khối đá lên xem xem , ngẩng đầu :
“ trả 15 vạn, bán cho , coi như kết bạn! Trời ạ, vận may của cháu thật đấy.”
suy nghĩ một chút, khối đá tuy nhưng chất lượng chỉ đạt mức Băng Chủng, vì quá nhỏ nên cũng chỉ cắt một miếng bài, chỗ còn cùng lắm chỉ vài hạt vòng, 15 vạn thực sự là giá .
đồng ý với chủ tiệm, bán khối đá cho ông .
Khối đá “cắt lên” khiến khí trong tiệm lập tức nóng hầm hập.
Mọi đều vô cùng kinh ngạc, bằng ánh mắt ngưỡng mộ đố kỵ.
“Mẹ kiếp, cái vận cứt ch.ó gì thế ?”
“ thế, lúc nãy tay nhỉ, nó chứ, nãy cũng thấy khối đó …”
Gã đàn ông đen gầy vả mặt đau đớn.
Ông bàng hoàng khối đá, nghiến răng căm hận:
“Chẳng qua là gặp may thôi, gì mà tinh tướng?!”
ông với nụ nửa miệng, khiến ông đỏ bừng mặt mũi, lủi thủi lẻn khỏi tiệm trong lúc hỗn loạn.
Công việc ăn của chủ tiệm nhờ mà trở nên phát đạt, mấy khối đá nguyên liệu bàn của ông tranh mua sạch.
Ai cũng nghĩ rằng bên trong vẫn còn Sky Blue nữa.
chỉ mới , còn là hàng lỗ vốn.
chào chủ tiệm đạp chiếc xe điện của rời .
Lúc đến điện thoại chỉ đầy 3000 tệ, lúc trong tài khoản mười mấy vạn.
Đây chính là vốn khởi nghiệp của , Lục Nhiên sắp đổi đời !
03
Khi trường học, xuống bàn thì phía vang lên giọng mỉa mai.
“Đây chẳng là Lục Nhiên , nhà bạn phá sản mà vẫn còn tâm trạng học cơ ?”
“Nghe nhà bạn ngay cả biệt thự cũng đấu giá , còn học gì, bạn đóng nổi học phí ?”
.
Kẻ thù đội trời chung của , Bùi Giai, đang nhếch môi với vẻ mặt giễu cợt.
Các bạn học xung quanh đều dỏng tai ngóng như xem kịch, những từng là bạn cũng , nhưng chẳng một ai lên tiếng bênh vực lấy một câu.
“Trường chúng là trường tư thục, loại nghèo hèn bất lương nào cũng , bạn ở đây đúng là thấp đẳng cấp của chúng , thức thời thì tự thu dọn đồ đạc mà biến sớm cho rảnh!”