8
Bất giác đến cung của Tĩnh phi, trong sân đầy những giàn leo bám đầy dây đậu.
Nằm ghế trong sân, cảm giác như còn là một hoàng đế gánh vác trọng trách nặng nề nữa, mà chỉ là một nông phu đang ẩn cư trong núi.
“Hoàng thượng tới đây?”
“Sao báo một tiếng?”
【Ngài cũng đến trộm rau của ?】
An Nhi giả vờ trách mắng cung nữ, khẽ nâng tay: “Là trẫm bảo , nơi yên tĩnh, trẫm thấy thoải mái.”
Nàng mang đến mặt : “Hoàng thượng đang chuyện phiền lòng?”
【Chắc hẳn là đang lo lắng về chuyện lũ lụt ở Thanh Hà…】
【Ta linh tuyền và cánh đồng vạn mẫu, sản lượng lương thực cao chất lượng.】
【Ta còn ít phương pháp canh tác, nhưng để khiến cho phép rời cung đến Thanh Hà đây…】
Ta khẽ nhíu mày. Chuyện lũ lụt ở Thanh Hà quả thật nghiêm trọng, ruộng đất của dân ngập , gây tổn thất nặng nề.
Chiến tranh kéo dài, quốc khố trống rỗng, ngay cả bạc cứu trợ cũng thể trụ bao lâu nếu ăn chặn.
Khi đó, khả năng dân chúng nổi loạn là cực kỳ cao.
Nghĩ đến đây, vội :
“Ruộng đất ở Thanh Hà tổn thất nặng nề, mà nàng giỏi về chuyện đồng áng, theo Đô Ngự Sử đến Thanh Hà một chuyến ?”
Ánh mắt nàng sáng lên, nhưng vẫn tỏ khiêm tốn: “Thần chỉ là một nữ tử yếu đuối, e rằng giúp gì.”
【Mấy lão già đó chịu lời ?】
“… Trẫm tin nàng, nàng vốn giỏi chuyện đồng áng, coi như về quê thăm nhà .”
Ta nắm tay nàng, để khích lệ.
Nếu nhớ nhầm, phụ hoàng từng đưa nàng từ vùng đó về.
An Nhi ngoan ngoãn đáp: “Thần xin theo hoàng thượng dặn dò.”
【Tuyệt quá~】
【…】
Ngày khởi hành, đặc biệt cho Hắc Liên giả một tỳ nữ bình thường bên cạnh An Nhi, cùng đoàn.
Ta tường thành đoàn xa dần, mong rằng nàng thể giúp dân chúng Thanh Hà thoát khỏi khó khăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hau-cung-ki-dieu-cua-tram/chuong-8-9.html.]
9
【Haha, hiệu quả của miếng ngọc bội thật tồi, chỉ vài ngày mà hảo cảm của hoàng hậu với tăng lên 20 !】
Đi dạo trong Ngự Hoa Viên, thấy Ninh phi đang ở góc sân.
Nghe thấy những lời , chầm chậm bước tới gần: “Ngọc bội gì ?”
Nàng giật , bật dậy như thể bay lên ba thước.
【Chẳng lẽ hoàng hậu thể tiếng lòng là thật?】
Các nàng .
“ , là thật.”
Ta thẳng thừng , che giấu nữa.
So với mấy bọn họ – là yêu ma quỷ quái – thì kỹ năng của cũng chẳng là gì cả.
Mắt nàng trợn tròn:
【Hoàng thượng hết ?】
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh!
Đây là công sức của team mèo con lười học, chúc các bạn đọc truyện vui❤️
“Biết hết .”
【Biết cả Tĩnh phi gian, Lệ phi xuyên , hoàng hậu trọng sinh ?】
“Biết tất.”
【Vậy cũng…】
Vì tình huống quá kỳ lạ, Chu Thanh Hải ở phía thắc mắc: “Hoàng thượng, ngài đang gì ?”
Ta phất tay cho lui tất cả ngoài, chuyện riêng với Ninh phi.
Khi trong sân chỉ còn hai , thẳng thắn hỏi: “Chuyện ngọc bội là thế nào?”
Nàng nắm chặt chiếc khăn tay, ngượng ngùng : “Đeo ngọc bội đó lên là thể tiếng lòng của khác.”
Không ngạc nhiên khi hôm đó hoàng hậu và Tĩnh phi…
Ta thử thăm dò tiếp: “Thứ đó nàng còn bao nhiêu?”
Tâm tư của hoàng đế ai cũng thể tùy tiện dò xét?
“Không, còn nữa.”
【Hu hu, sắc mặt đáng sợ quá, hệ thống, gì bây giờ?】
【Chẳng lẽ những lời chửi đều hết …】
Ta thầm kìm nén cơn giận dữ trong lòng, nghĩ rằng Ninh phi e rằng thể giữ nữa.