Hậu kỳ chi nhân - Chap 3
Cập nhật lúc: 2025-07-30 02:26:43
Lượt xem: 130
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
7
Mưa tạnh ngày tàn, đám dần tản .
Cố Tử Tiên sớm xe ngựa, chờ chút còn kiên nhẫn nữa.
Ta lên xe, phu xe vội vàng đánh xe rời .
Chúng suốt một đường chuyện.
Hoàng hôn mênh m.ô.n.g khắp bầu trời, nô bộc của đích tỷ phóng ngựa đuổi theo, “Cố đại phu, tiểu thư nhà phát bệnh, kêu đòi nhảy vực…”
Cố Tử Tiên sắc mặt đại biến, lập tức lệnh phu xe dừng xe ngựa , “Có cái gì kích thích ? Nàng đang ở ?”
Ta phu quân .
Thiếu niên tài tuấn cả Kinh thành quanh trăng sáng, ôn nhuận như ngọc, quân tử như tùng sinh quế hoa, tuổi còn trẻ chấp chưởng y quán tổ truyền, thanh danh thậm chí sánh ngang với thái y ngự tiền của Thái y viện.
Ánh tà dương vàng nhạt chiếu sườn mặt , mĩ như cổ thần.
Giờ phút , thần sắc kích động, trong mắt xẹt qua tia đau lòng.
Nô bộc , “Đang ở vách núi đen, ai khuyên cũng thể lay động nàng…”
Cố Tử Tiên lập tức : “Quay ….”
Thấy sẽ , khẽ gọi, “Phu quân”.
Lúc mới ý thức trong xe ngựa vẫn còn , cho rằng đang ngăn cản , tròng mắt co , ẩn ẩn hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Ta lạnh nhạt , “Để xuống .”
Ta rộng lượng hơn nữa cũng ngốc tới mức theo trở về để chứng kiến cảnh hai họ dây dưa.
Cố Tử Tiên chần chờ một chút, “Phu nhân, là nàng…”
Ta để tiếp.
Chúng vốn định tới Hộ Quốc tự cầu phúc. Nghe đích tỷ cùng Thái tử du xuân, Cố Tử Tiên lập tức chạy tới, mặt là vẻ mừng rỡ khi hẹn mà gặp.
“Nếu sớm các ngươi ở trong , nhất định sẽ tới!” Nhìn thấy đích tỷ trợn mắt với , Cố Tử Tiên lập tức thu ngàn vạn tâm tình ngọt ngào, vội vàng buông một câu chán ghét đau ngứa.
Trước đó mới dùng qua điểm tâm, vì bụng đau đến khó chịu, mới vội vã hồi phủ.
Cho dù như , cũng giải thích rằng đích tỷ từ tới giờ yếu đuối mảnh mai, nay kích thích, cần chăm sóc.
Ta chẳng qua là đau bụng, cũng chẳng là chuyện sống ch.ết nguy hiểm gì, cần cũng thể tự xử lí.
Ta cần giải thích, mỉm dậy.
Qua khoé mắt thoáng thấy chần chờ vươn tay, nhưng nhanh chóng rụt .
“Phu quân yên tâm, sẽ chiếu cố chính .” Ta bình tĩnh , nha đầu Tiểu Điệp đỡ xuống xe.
Người trong xe ngựa im lặng vài giây, đó vang lên tiếng “Ta sẽ sớm trở ” phân phó phu xe đầu, chạy như bay rời .
Trong lòng dậy nổi một tia gợn sóng, theo xe ngựa biến mất, cùng với chút ánh sáng cuối ngày cũng tắt.
Trong nháy mắt, đêm tối phủ xuống, nuốt trọn cả và chốn núi rừng hoang dã .
8
Đích tỷ Tần Tư Vi, trong đêm hội đèn lồng Nguyên tiêu liếc mắt một cái thấy Cố Tử Tiên, liền nhất kiến chung tình.
Nàng nam nữ ngang hàng, nữ tử cũng quyền theo đuổi nam nhân ngưỡng mộ.
Nàng ép dùng tài năng thi từ ca phú của một phong thư.
Ban đầu, thư gửi cũng như đá chìm đáy biển.
Cho dù theo lời đích tả, “Nguyện đắc nhất tâm nhân, bạch đầu bất tương ly”, cũng hề hồi âm.
(*) Nguyện đắc nhất tâm nhân, bạch đầu bất tương ly (Mong một lòng đổi, đến khi đầu bạc chẳng xa ): Trích từ bài thơ “Bạch đầu ngâm” của Trác Văn Quân.
Thẳng đến khi lật nhàu sách thuốc, bắt đầu nhắc đến các tạp chứng trong thư, Cố Tử Tiên mới đột nhiên bừng tỉnh, còn là hình bóng hư bảo trong lòng đích tỷ nữa, mà trở thành một trái tim nóng bỏng nhiệt huyết, những ý niệm rõ ràng.
Đáng tiếc, lòng đổi, từ khi lớn lên, mục tiêu của nàng biến thành Thái tử phi.
Cố Tử Tiên đau lòng đến độ hoài nghi nhân sinh, những tháng ngày dựa rượu tìm quên.
Đích tỷ sợ chuyện trở nên phức tạp, tiếc tính kế , ném lên g.iường Cố Tử Tiên, đó tuyên bố với bên ngoài rằng, kẻ ngưỡng mộ Cố Tử Tiên đến c.h.ế.t sống chính là .
Cố Tử Tiên vì tỷ tỷ cũng nén giận ch.ấp nhận, còn theo yêu cầu của đích tỷ cưới thê.
Trước khi xuất giá, đích tỷ ngạo mạn với , hẳn nên cảm ơn nàng , đây là kết cục nhất mà một thứ nữ như thể với tới.
Phụ mẫu của Cố Tử Tiên mất sớm, một quản chưởng y quán rộng lớn. Sau khi gả qua đó thể quản chưởng gia tộc cần hầu hạ phụ mẫu của phu quân, sống dựa sắc mặt bọn họ.
Kì thật, vốn cũng kháng cự mối hôn sự .
Ta vô cùng tỉnh táo ý thức , đây quả thật là cơ hội hiếm để đổi vận mệnh chính .
Từ nhỏ thấy di nương ở đại viện nhận hết khuất nhục, sớm rằng tình yêu của nam nhân chỉ là chớp nhoáng, như ảo ảnh trong mơ, bao giờ là thật.
Vì thế, cố gắng học hỏi để thể quản lí Cố phủ gọn gàng ngăn nắp, cố gắng học cách thích Cố Tử Tiên, chăm sóc đúng nghĩa vụ của một thê tử.
Nể mặt mũi đích tỷ, Cố Tử Tiên cùng tuỳ hành động, khi còn chỉ điểm một hai điều.
Tuy rằng tính là một phu tử .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hau-ky-chi-nhan/chap-3.html.]
Cũng vì đích tỷ, thái độ của với luôn là kính nhi viễn chi. Dưới sự lạnh nhạt vô tình của , cũng dần đổi bản .
Chúng coi như bình an vô sự.
Thẳng đến khi tin tức truyền từ phủ Thái tử, đích tỷ nhiều nhục mạ mà thất vọng chán ngán, nữa xuất hiện bên cạnh Cố Tử Tiên.
Nàng bản ở phủ Thái tử chịu cảnh bắt nạt nên để bóng ma tâm lý, sinh ý niệm quyên sinh.
Cố Tử Tiên là lang y, trị bệnh chứ cứu mệnh.
tấm lòng của hành nghề y mới là đáng quý nhất, đích tỷ là bệnh nhân của , đành lòng bỏ mặc nàng.
Kết quả, cứ gọi là mặt, tùy ý đích tỷ đùa giỡn.
Ta chính tai thấy với nàng , “Nàng chịu khổ nhiều như , đáng yêu thương che chở.”
9
Ta cũng chẳng hi vọng xa vời Cố Tử Tiên sẽ trở về đón .
Chỉ cần đích tỷ nguyện ý, chắc chắn sẽ lưu bên nàng rời.
Tiểu Điệp chầm chậm đỡ về phía .
Sau khi ánh sáng ban ngày đêm tối nuốt chửng, mãnh thú ban đêm bắt đầu hành động, vùng núi hoang vắng trở nên nguy hiểm khôn cùng.
Tiểu Điệp che chắn cho , nhưng nàng run rẩy ngừng.
Ta cố gắng nuốt lệ trong mắt xuống, ôm bụng cố gắng .
Nơi hoang vu, đại khái sẽ xe qua.
Ta sợ bóng tối.
Bởi đây, đích mẫu dẫn cả nhà dâng hương bái Phật, đường trở về cố ý ném giữa đường. Khi đó còn nhỏ, chạy đuổi theo, bóng đêm như dã thú gắt gao truy đuổi phía .
Nhàn cư vi bất thiện
Nếu di nương liều lĩnh nhảy từ xe xuống tìm , lẽ tiếng dã thú tru trong đêm dọa đến mất mạng.
Từ đó về , cố gắng sống chính là phần thưởng lớn nhất dành cho chính .
Đêm tối đen đặc, dường như khiến trở về đêm hôm đó.
tiểu nha đầu năm xưa nữa. Ta buông Tiểu Điệp , cố nén cơn đau quặn thắt ở bụng, một kiên định bước về phía .
Bỗng nhiên hạ nóng lên, chất lỏng chảy dọc theo đùi xuống .
Chân mềm nhũn, ngã xuống.
Ta thuận thế sờ lên đùi, đầu ngón tay dính dính, mùi m.á.u tươi xộc lên.
Ta ý thức điều gì, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Tiểu Điệp gì, khi đỡ dậy còn nức nở hỏi đông hỏi tay.
Lòng như rơi hầm băng.
Ta sợ ch.ết, đời , chuyện gì khiến để ý hơn là nhất định sống sót.
Hiện giờ, ở vùng hoang vu, là đêm đen tối đặc, dựa Tiểu Điệp, ít nhất chúng thể chống đỡ tới vùng ngoại thành, nơi ở.
Chỉ cần là một con đường sống, chắc chắn sẽ buông tha.
Ta cắn chặt răng, nhịn xuống cơn đau quặn thắt bụng, khó nhọc lê từng bước tiến về phía .
Cơn đau như sóng lớn, cuồn cuộn đánh ập , sức lực như rút sạch, mỗi bước đều vô cùng gian nan.
Hắc ám xâm nhập như đầm lầy đáy phủ chụp lấy , khiến hít thở thông.
Đường như điểm cuối, dần dần dập tắt ngọn lửa nhỏ bé trong lòng .
Cứ như cũng cách .
Ta hít một thật sâu, bảo Tiểu Điệp tìm , sẽ chầm chậm theo .
Tiểu Điệp chạy , tiếng và ảnh nhỏ bé biến mất trong màn đêm.
Trước mắt biến thành một màu đen đặc, rốt cục chống đỡ thêm , chậm rãi ngã xuống đất.
Phía truyền đến âm thanh của vó ngựa, còn tiếng hô dồn dập giục ngựa phi nhanh.
Xe ngựa nhanh, đảo mắt tới phía . Thậm chí thể cảm nhận ánh nến lay động từ chiếc đèn lồng treo xe.
Ta , đó chắc chắn Cố Tử Tiên.
Hắn sẽ thể nào hồi tâm chuyển ý.
Ta gian nan cựa , nghĩ bò sang một bên, nhưng cơn đau đớn như đánh úp , cảm giác cơ thể theo sự khống chế của nữa .
Ta đầu , xe ngựa gần trong gang tấc, ánh đèn theo vó ngựa thắp sáng màn đêm tối như mực đang bao phủ lấy .
Ta kêu lên, nhưng mất hết sức lực, thanh âm nghẹn ở cổ.
Ta liều mạng há miệng thật to, trong tình huống chỉ mành treo chuông, cảm giác sợ hãi cái ch.ết khiến rốt cục kêu lên , phát tiếng thét chói tai, “A!!!”
Tiếng vó ngựa đường còn lớn hơn tiếng kêu của . Dưới đôi mắt hoảng sợ mở lớn của , vó ngựa giương cao, hung hăng hạ xuống phía .
Hai mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.