Hề Hề Và Lời Thì Thầm Từ Cõi Chết - Chương 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-09-26 15:00:04
Lượt xem: 734

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

CKhụ... Đến bên cũng việc ?

"Đổi một thành phố thôi, biến thành thiếu phu nhân , việc thì nuôi tớ ?"

Nói xong, Thường Dĩnh còn cấu nhẹ eo .

Thôi , xem Thường Dĩnh hiểu "bên " mà .

Quán ăn cách nhà Trần Nhất Hằng gần, mười phút là chúng tới.

Trước khi đến, nhắn tin cho Trần Nhất Hằng, việc buổi tối, ban ngày đều ở nhà.

Đứng gõ cửa nửa ngày, Trần Nhất Hằng mới từ từ mở cửa với mái tóc bù xù như tổ chim, dụi mắt.

"Hai tới , tùy tiện nha."

Trần Nhất Hằng ngáp dẫn chúng nhà, để ý nửa của đang trần trụi. Cơ bụng phân tầng rõ ràng như đang khoe khoang lấp lánh.

Lúc nhà, vẫn thể thấy tiếng Thường Dĩnh nuốt nước bọt.

Được lắm, dù cô là ma quỷ gì nữa, hết cũng là kẻ háo sắc.

"À, Trần, đây là bạn của , chủ cũ của Cola."

chỉ Thường Dĩnh và giới thiệu với Trần Nhất Hằng.

Trần Nhất Hằng ngáp tùy tiện vẫy tay với Thường Dĩnh, tay trái thò túi, châm một điếu thuốc.

"Dù là ai, bây giờ Cola là mèo của , hai mang nó ."

Dứt lời, nhả một làn khói, bao phủ lấy bên trong.

"Không , Trần hiểu lầm , chúng chỉ tới thăm Cola thôi, lát nữa sẽ ngay."

Trần Nhất Hằng - làn khói che khuất - nhàn nhạt gật đầu, tùy ý chỉ về phía ban công.

Trên một chiếc cây cào móng mèo khổng lồ, Cola đang ngửa mặt đó, khuôn mặt béo tròn hướng về phía chúng mà ngủ say sưa.

Ánh nắng ban chiều rải Cola như một ngọn núi vàng nhỏ.

"Cola! Cola!"

Thường Dĩnh gọi Cola. Cola giật giật, duỗi một cái dài mới chậm rãi mở mắt chúng .

"Meow~ meow~"

Con mèo lười biếng vẫn như .

Cola nhảy từ cây cào móng mèo xuống, kêu chạy về phía chúng .

"Cola! Lại đây!"

Thường Dĩnh vẫn đang sốt ruột gọi Cola.

"Meow ~"

Cola dừng chân , ân cần dụi đầu . bĩu môi, đầu Thường Dĩnh.

bất lực, mắng: "Đồ lương tâm."

"Cô gái, thể , dù cũng là cô vứt bỏ nó ."

Trần Nhất Hằng dập tắt điếu thuốc nghiêm túc phản bác Thường Dĩnh.

Thôi , xem Trần Nhất Hằng thực sự coi Cola như con ruột, xem sự bảo vệ đến tận xương tủy của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/he-he-va-loi-thi-tham-tu-coi-chet/chuong-4.html.]

Thường Dĩnh liếc một cái, gì.

Lúc Cola lăn lộn sàn nhà, lộ cả bụng . Nó lăn lộn kêu meow meow với , chỉ thiếu điều : "Nhân loại, mau xoa !"

Nói thì thật lạ, lúc đến thăm, Cola bao giờ nhiệt tình như hôm nay. Nếu là vì thấy Thường Dĩnh nhiệt tình thì nó cũng nên chạy sang nũng nịu với Thường Dĩnh chứ, trưng vẻ quyến rũ với ?

cúi xuống ôm lấy Cola, đó đưa tay về phía Thường Dĩnh: "Này, cục cưng của đây."

Thường Dĩnh giơ tay định chạm , nhưng Cola "meow" một tiếng nhảy lên cây cào móng mèo, lập tức xổm như một con gà mái.

Thường Dĩnh thở dài: "Ai, mèo cho nhưng bát nước hắt !"

định đầu an ủi Thường Dĩnh, nhưng thấy Trần Nhất Hằng với nửa trần trụi đang Cola cây cào móng mèo với vẻ mặt hiền từ như , vô cùng âu yếm.

nháy mắt với Thường Dĩnh, hiệu cô đầu .

Lại một tiếng nuốt nước bọt nữa.

Đồ háo sắc xác nhận.

7

Sau khi thăm Cola xong, Thường Dĩnh và mỗi về một nơi.

Lúc chia tay, Thường Dĩnh công ty cho cô nghỉ phép nửa tháng, cô mấy việc trong nửa tháng , xong sẽ .

Ừm... Lời cũng thấy kỳ lạ.

giường, trần nhà mà trong lòng trăm mối cảm xúc.

Thường Dĩnh qua đời ba năm , đó là sự thật thể chối cãi. cuộc gặp gỡ, ăn uống, xe, xem mèo ngày hôm nay giữa và cô là những chuyện thực sự xảy .

một dung mạo giống Thường Dĩnh, cũng kẻ lừa đảo như từng tưởng tượng.

chính là Thường Dĩnh.

Vậy thì trong lăng mộ ở ngoại ô phía Tây là ai?

mấy việc sẽ , chẳng lẽ cô là oan hồn siêu thoát?

"Hề Hề, hôm nay tớ thật sự vui!"

Thường Dĩnh gửi một tin nhắn, kèm theo đó là một biểu tượng cảm xúc [em bé ngoan] mà thích nhất.

"Cuối tuần tớ tàu lượn siêu tốc một , với tớ ?"

Tiếp theo là một biểu tượng cảm xúc [tội nghiệp].

Thực , nghĩ , khi trải qua cả ngày hôm nay, cũng hiểm nguy chuyện kỳ quái nào như tưởng tượng.

Thường Dĩnh cũng giống như bạn ba năm gặp của . Chúng gặp , hàn huyên, mặc dù gần như lời nào.

Trên đường đến nhà Trần Nhất Hằng, chúng chuyện thời đại học. Thôi , chủ yếu là Thường Dĩnh lải nhải.

Chúng thăm Cola, Cola thể hiện sự đáng yêu điên cuồng với chúng . Ừm... Có lẽ Cola đang giận chủ cũ bỏ rơi ?

Tóm , đối với bạn “ma” WeChat , thực sự còn sợ hãi nữa, dù rốt cuộc cô là ai.

Hơn nữa, điều quan trọng nhất là, thực sự nhớ Thường Dĩnh.

nhiều bạn bè ở thành phố , mỗi dịp cuối tuần, chỉ thể trốn trong phòng thuê, hoặc là ườn sofa xem TV, hoặc là cuộn tròn trong chăn lướt điện thoại.

Ánh đèn rực rỡ bên ngoài, tiếng nô đùa ngoài cửa sổ, tất cả đều chẳng liên quan gì đến .

 

Loading...