"Đột ngột mất con, thật sự thể chấp nhận , nên tìm một con nộm theo hình dáng Hạo Hạo."
cũng vòng vo với chị nữa, thẳng:
"Con nộm vấn đề."
Người phụ nữ thể chối cãi, chỉ thể cúi đầu thừa nhận:
"Chúng tìm một vị đại sư."
" cô đừng hiểu lầm nhé, chúng chỉ Hạo Hạo ở bên cạnh chúng thôi."
"Đại sư , chỉ cần lặp những việc Hạo Hạo khi còn sống, linh hồn của thằng bé sẽ ở ."
hỏi chị tìm đến là để tìm bạn vong cho Hạo Hạo nhà chị .
Chị sững sờ một chút, vội vàng lắc đầu:
"Không, , cô hiểu lầm Tiểu Lưu."
"Sở thích duy nhất của Hạo Hạo nhà khi còn sống là học bài, ngày nào thằng bé cũng bài tập đến tận khuya mới ngủ."
"Chúng tìm cô, chỉ là lặp những sinh hoạt quen thuộc của thằng bé thôi."
Xạo sự.
Ham chơi mới là bản tính của trẻ con, hiếm đứa trẻ nào bản tính là ham học.
Vả , một đứa trẻ mười hai tuổi, lấy nhiều bài tập đến mức đến tận khuya mỗi ngày chứ.
Lời giải thích của chị hề giải đáp thắc mắc của , trái còn khiến cảm thấy càng lúc càng .
Đây đều là lời một phía của chị .
Chị Trần vấn đề lớn.
Hơn nữa, nãy Hạo Hạo đột nhiên mất kiểm soát, ném khỏi phòng, cũng là khi chị quở trách.
Hành động của nộm giống như đang phản kháng điều gì đó.
Lúc , tiếng máy móc trong phòng khám vang lên, đến lượt khám.
Bác sĩ cánh tay , đột nhiên ông nhíu mày một cái, phát tiếng "Hừm?".
vội vàng hỏi ông chuyện gì.
Ông chỉ một vị trí mấy nổi bật ở mặt trong cánh tay và hỏi:
"Sao ở đây một lỗ kim ?"
"Trông vẻ mới tiêm, cô thấy đau ?"
ngơ ngác lắc đầu.
Thật lòng mà , cảm thấy gì cả.
Bác sĩ gì, chỉ kê cho vài xét nghiệm.
Vừa nãy duy nhất chạm là chị Trần.
Chẳng lẽ chị tiêm tay ?
Chị để gì?
giả vờ như chuyện gì, bước khỏi phòng khám. Vừa thì chị nhận một cuộc điện thoại.
Hình như đầu dây bên chuyện gấp, chị vội vàng sang đầu hành lang bên , để quên chiếc túi xách.
nhân lúc chị để ý, lén lút mở túi của chị .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hinh-nom/chuong-5.html.]
Quả nhiên bên trong một chiếc kim tiêm dính máu! Và một con búp bê cầu nắng.
Mặt con búp bê cầu nắng cảm xúc, giữa trán còn vài vệt máu.
Là m.á.u của ?
Trong đầu chợt hiện bốn chữ "bí thuật Nam Dương"!
lúc , điện thoại của cũng reo lên.
Số điện thoại gọi đến là Vương.
nhấc máy, giọng Vương chút lo lắng:
"Xin em nhé, em đúng, chủ nhà quả thật vấn đề!"
12
Không bận tâm đến việc lấy giấy xét nghiệm nữa, nhân lúc chị Trần , cứ chuồn !
theo lời hẹn trực tiếp đến cửa hàng của Vương.
Hôm nay Vương khách, đang cúng Quan Công trong tiệm.
chẳng màn gì đến kiêng kỵ, bước thẳng cửa.
Khoảnh khắc thấy , sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng:
"Sao thế? Sao mi tâm của em đen thế ?"
"Chẳng lẽ cô dùng tà thuật với em ?"
"Ôi trời! Đều tại ! Tiểu Lục, xin !"
sững sờ, đầu gương.
Trong gương, mắt vô hồn, sắc mặt xám xịt, trông như một xác sống.
Anh Vương vội vàng bảo xuống.
Anh thở dài, mấy hôm hết đến khác tìm , khiến cũng sinh nghi.
Anh lén lút đến gần nhà chị Trần, chỉ cần lên một cái là nhà vấn đề.
Anh thấy cửa sổ phòng Hạo Hạo khác với những nhà khác, nó lát gạch bít kín.
Anh vội vàng hỏi han trong nhóm các thầy.
Không ngờ thật sự hỏi .
" cũng ngờ , Tiểu Lục ."
"Gia đình thật sự quá hiểm độc! Con cái mất còn phong ấn tam hồn thất phách của nó trong con búp bê nộm."
"Giờ thì hồn phách của nộm sắp tan rã , nên họ để mắt đến em đấy."
lập tức hỏi :
"Tại họ cứ chọn ? Chỉ vì sinh thần bát tự của hợp với Hạo Hạo ?"
Anh Vương trầm mặc một lát, gật đầu.
Tiếp đó, thở dài:
"Chuyện là do mà ."
"Giờ thành thế , giúp em giải quyết, thể để gia đình hại em nữa."
thấy Vương cũng coi như thành khẩn, lập tức hỏi giải quyết , giờ Hạo Hạo ám .
Vẻ mặt Vương nghiêm túc gật đầu: