Nó lướt qua bụng thẳng đến mặt .
"Đồ ngốc!"
"Mày chui bụng cô ! Không chui lên đầu cô !"
Anh Vương tức điên lên.
Dứt lời, định tiến lên giữ lấy Hạo Hạo.
hiểu , hai bước cứng đờ .
"Hạo Hạo! Con gì bố ?"
Vẻ mặt Vương đột ngột đổi, sắc mặt trắng bệch.
Lúc , chị Trần cũng chỉ lưng Hạo Hạo mà hét lên:
"Hạo Hạo! Trên lưng Hạo Hạo!!"
"Lão Vương, mau xem! Lá bùa và sợi dây lưng Hạo Hạo đều còn nữa !"
Dứt lời, mắt chị đầy sợ hãi Hạo Hạo, bắt đầu từng chút một lùi ngoài phòng.
Hạo Hạo để ý đến họ, mặt nó áp sát mặt .
cố gắng trợn mắt, chỉ thể thấy hai cái lỗ giống như vực sâu mặt nó.
giây tiếp theo, cái lỗ đen đó biến thành lỗ máu, ba giọt nước mắt m.á.u chảy từ mắt nó.
"Không! Không!"
Anh Vương phát tiếng than .
"Con sẽ hồn siêu phách lạc đấy, con trai!"
Khoảnh khắc ba giọt nước mắt m.á.u đó nhỏ mắt , lập tức thể cử động .
Cảm giác đau đớn cũng biến mất.
Bụng cũng như quả bóng bay xì , trở nên xẹp lép.
Cùng lúc đó, Hạo Hạo dậy, lưng với .
thấy lưng nó d.a.o rạch nát tươm.
đột nhiên hiểu con d.a.o đó gì khi đưa cho .
Lúc , Hạo Hạo vặn cổ, 90° về phía .
lập tức lơ lửng, như hôm qua bay vút ngoài.
Đôi mắt đen ngòm của nó vẫn dõi theo , cho đến khi chạm đất, nó vẫn giữ nụ , với một chữ.
Lần rõ.
Nó :
"Trốn!"
dùng hết sức lực bò dậy, bận tâm nhiều, dùng cả tay chân, một nữa xông khỏi cửa.
16
trong công viên vắng hoe suốt một đêm.
Cho đến khi trời sáng, thấy xe cảnh sát khu chung cư, đỗ nhà .
vội vàng chạy tới, hóa là hàng xóm của báo cảnh sát.
Nói rằng nhà cướp.
Chủ nhà vội vàng chạy đến, nổi trận lôi đình với trong bộ dạng quần áo xộc xệch, bảo đến xem để tính toán bồi thường.
bước nhà, cả căn nhà bừa bộn.
Đồ gia dụng, nội thất đổ la liệt khắp nơi.
sàn vết máu, cũng dấu vết xô xát.
Chỉ một con nộm tàn tạ, úp sấp đất, tứ chi đều rời .
Là Hạo Hạo.
"Cái thứ đồ bỏ là của cô ?"
Chủ nhà ghét bỏ con nộm một cái.
gật đầu, vội vàng tiến lên ôm lấy con nộm thiếu hụt.
đôi mắt của con nộm còn là hai cái lỗ đen ngòm nữa, mà là một đôi mắt đẽ thể chuyển động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hinh-nom/chuong-8-full.html.]
Nó vẫn mỉm .
Cảnh sát đưa lấy lời khai.
giải thích chuyện với họ thế nào.
chỉ rằng trộm cắp đột nhập.
May mắn là báo cảnh sát kịp thời, gây thiệt hại về tiền bạc.
17
Sau đó, cùng nộm Hạo Hạo chuyển khỏi thành phố .
Chuyển đến một nơi chẳng ai quen để bắt đầu cuộc sống mới.
Hạo Hạo hỏng , còn năng gì, cũng chẳng biểu cảm nữa.
Có lẽ, Hạo Hạo thật sự thoát khỏi cái xiềng xích .
Đến một nơi mà nó thực sự tìm thấy niềm vui.
Thời gian trôi qua, thoáng cái một năm .
Một đêm nọ, mơ một giấc mơ.
Trong mơ, vẫn là căn phòng tối om om ở nhà Hạo Hạo.
Hạo Hạo lưng về phía , một giọng khô khốc như dây cót vang lên:
"Chị ơi, em xin ."
"Bố cho em . Em thi là họ đánh, nhốt em ở đây bắt bài tập mãi ngừng."
"Em hận lắm, nhưng em thể chống bố. Bố dùng chỉ đỏ và bùa chú trói em , bắt em lời."
"Họ cho em chuyện, em chỉ thể dọa chị thôi."
" phát hiện , thế là lập tức đẩy nhanh kế hoạch, dùng bụng chị để sinh em, để em lấy tất cả thứ của chị."
"Chị đừng sợ, em mang họ ."
"Nếu chị tha thứ cho em, hãy vẽ một lên giấy. Nếu , hãy vẽ dấu X."
cúi đầu xuống và phát hiện, tay nhiều tro giấy, mặt thì đặt một tờ giấy A4.
khom lưng vẽ xong.
Hạo Hạo đầu , mỉm với :
"Cảm ơn chị."
"Tạm biệt."
Mắt lập tức ướt đẫm.
vội vàng viện cớ nhà vệ sinh, gọi điện cho môi giới:
"Chỉ..."
18
Tỉnh dậy, nắng ấm từ ngoài cửa sổ rọi , tràn ngập khắp căn phòng ở căn nhà mới của .
Người nộm bên cạnh biến mất dấu vết.
Hạo Hạo .
Có lẽ, nó bố mới.
Đang vui vẻ sống ở một nơi nào đó mà .
Nhiều năm , vì lý do công việc, về thành phố đó.
Tình cờ ngang qua cửa hàng của Vương, nơi đó một nhà hàng khác thế.
nhớ đến Hạo Hạo, bèn cố ý đường vòng, đến lầu nhà Hạo Hạo.
Những viên gạch cửa sổ nhà Hạo Hạo còn nữa, ánh đèn vàng cũng chuyển thành màu trắng.
Từng tràng đùa và tiếng đùa vang từ bên trong.
Lũ trẻ con vui vẻ chạy qua cửa sổ.
Một gia đình mới chuyển đó sinh sống.
Mọi dấu vết về sự tồn tại của Hạo Hạo đều xóa bỏ .
Cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn.
Chỉ còn nụ thiện của nộm in sâu trong ký ức.
- Hết -