Ta dẫn A Phúc trở về Quỷ Thị, tỷ tỷ tỉnh .
Nhìn thấy hai , nàng nhanh chóng ôm chúng lòng, nức nở.
“A Phúc, A Họa. Ta cứ tưởng kiếp bao giờ gặp các ngươi nữa!”
Ta nghẹn ngào, nên lời.
Chỉ tham lam ngửi mùi hương quen thuộc tỷ tỷ.
Mười năm , ai ngờ chúng còn thể tái ngộ.
Khi tìm công bằng cho nàng trong suốt thời gian qua, tỷ tỷ đầy vẻ xót xa.
“A Họa, lỗ mãng như .”
“Những kẻ đó, ai là dễ đối phó.”
“Chỉ cần sơ sẩy, sẽ rơi kết cục như .”
Thấy tỷ tỷ càng càng gấp gáp, vội vàng mở lời.
“Tỷ tỷ, đừng suy nghĩ lung tung nữa. Người xem, chẳng trở về bình an ?”
“Giờ đây, tỷ, , A Phúc, chúng cùng sống một cuộc đời .”
Thấy lành lặn, thể thương tích, nàng cuối cùng cũng thở phào.
“Tốt, , hôm nay là đêm Giao Thừa, gia đình chúng cuối cùng đoàn tụ.”
“Các đợi đó, một bữa thật ngon cho các .”
Nghe lời , nhanh chóng sang Giang Nương.
Bà gật đầu hiệu, mới yên tâm để tỷ tỷ bếp.
Sau nhiều năm, thể thấy tỷ tỷ cơm cho nữa, thực sự chút mơ hồ.
Ta kéo A Phúc, cùng xổm cửa bếp, tận hưởng khoảnh khắc an nhàn .
Nghĩ đến Giang Diễn, kẻ suýt chút nữa khiến bao giờ gặp tỷ tỷ, vẫn hết giận.
“Tỷ tỷ, luôn cảm thấy, Giang Diễn c.h.ế.t quá dễ dàng.”
“Hắn hại c.h.ế.t bao nhiêu nữ tử vô tội, , nên để đau đớn mười ngày nửa tháng mới c.h.ế.t.”
Ta với vẻ bất mãn, nặn bột cùng A Phúc.
Hoàn nhận , tay tỷ tỷ dừng một chút.
Chẳng bao lâu, bàn ăn đầy ắp sơn hào hải vị.
Toàn bộ đều là món yêu thích.
Thì tỷ tỷ vẫn còn nhớ rõ.
Ta nhét cơm miệng, rơi lệ.
“Tỷ tỷ, tay nghề của tỷ còn giỏi hơn mười năm .”
“Nếu phụ , chắc chắn khoe khoang nửa ngày ở đầu hẻm.”
Nghe lời , đôi mắt tỷ tỷ dường như cũng rớm lệ.
nhanh, nàng A Phúc.
Sau đó, như hạ quyết tâm, nàng đưa chiếc bánh bao nhân thịt lò cho .
“Đây, A Họa. Đây là bánh bao nhân thịt mà và phụ yêu thích nhất, mau nếm thử, vị giống năm xưa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hoa-bi-nuong-tu/8.html.]
A Phúc vội vàng chen đến mặt , chia sẻ chiếc bánh bao mà tỷ tỷ cho .
tỷ tỷ quyết cho thằng bé.
“Đây là bánh bao mà Di Di Họa yêu thích nhất, ai tranh giành với nàng .”
A Phúc thấy tỷ tỷ giận, chút tủi , chỉ ngoan ngoãn về chỗ của .
Ta nhận lấy bánh bao, mỉm với tỷ tỷ.
“Tỷ tỷ, tỷ thật với .”
Nói , rưng rưng nước mắt, chẳng chút do dự ăn hết bánh bao.
Giang Nương bên cạnh tiến lên ngăn cản, nhưng lắc đầu cản .
Nhìn thấy ăn sạch cả đĩa bánh bao, tỷ tỷ thu dọn đĩa, lấy cớ bày một đĩa mới.
thấy, nàng lén lút lau nước mắt cánh cửa.
nhanh, tầm trở nên mờ ảo.
Cuối cùng, một tiếng "rầm", ngã xuống đất.
Lần nữa tỉnh , Giang Nương đang bên cạnh .
Thấy mở mắt, nàng , đ.á.n.h .
“Ngươi là kẻ ngốc ? Biết rõ độc, mà vẫn cố chấp ăn!”
“Ngươi cứu mạng nàng, ngươi báo thù cho nàng, ngươi rốt cuộc còn nợ nàng cái gì!”
Ta ánh mắt tối sầm, ngoài cửa sổ, lầm bầm :
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
“Mười năm , nàng vì , rơi tay kẻ , ngày ngày chịu đựng thống khổ.”
“Mười năm , g.i.ế.c c.h.ế.t yêu của nàng, g.i.ế.c c.h.ế.t cha của hài tử nàng.”
“Nàng hận , cũng là lẽ đương nhiên.”
Tóm , tỷ tỷ vẫn là yêu Giang Diễn một cách méo mó, những giày vò dài đằng đẵng của .
Nàng òa lên .
“Những lời đều là vô nghĩa, vô nghĩa!”
“Chẳng lẽ mười năm qua của ngươi, là những ngày ?”
“Ngươi , suýt chút nữa, suýt chút nữa cứu nổi ngươi.”
Thấy nàng đau khổ như , ôm chặt lấy nàng.
“Giang Nương, Yển Thành quá nhỏ bé, chúng đổi sang nơi khác chơi .”
Quả nhiên, Giang Nương lấy hứng thú.
Nàng lau nước mắt.
“Thế thì gì , hai tiền bản lĩnh, ở cũng như .”
“Ngươi xem, chúng ? Ta sai chuẩn .”
Ta mặt mày tươi rói.
“Chúng Kinh Thành !”
(Hết)