Phù Hựu như gỡ nút, ánh mắt sáng bừng:
“! Ngươi chẳng là gì cả, mẫu an giấc trong hoàng lăng!”
Sắc mặt Tống Như Cẩm biến đổi, quát lên:
“Ngươi dám nhận ? Đồ bất hiếu!”
Phù Hựu nhếch môi, day day lỗ tai:
“Tiện tỳ to gan, dám mắng hoàng tử. Mẫu phi…” kéo tay , “Đem ả xuống Hoán y cục .”
“Được.” - vẻ phẫn nộ của Tống Như Cẩm, khóe môi cong lên.
“Nhi tử của gì, mẫu phi liền theo.”
9
Tống Như Cẩm c.h.ế.t . Người g.i.ế.c nàng là .
Ta hứng thú dày vò chậm rãi. Một kẻ thể cung đình tự tại như nàng, nếu thoát ngoài, chẳng hóa thành trò .
Ngày nàng giải đến Hoán y cục, tự mang theo một dải lụa trắng.
Không cho nàng mở miệng, cũng như kiếp nàng chẳng cho cơ hội nào.
Năm xưa, khi Phù Hựu đăng cơ, tuẫn táng. Tống Như Cẩm đưa cho dải lụa:
“Hiền chất , ngươi tham phú quý, chẳng ngờ rơi kết cục thế . À, còn phụ ngươi, kẻ đưa ngươi cung hại thể về, bảo hoàng nhi đày cả nhà các ngươi. Tội nghiệp tiểu chất nữ mới cập kê, còn kịp thành , gánh kiếp bi thương.”
Miệng nhét vải, chỉ thể vùng vẫy. Ta từng gì với hai mẫu tử bọn họ, phụ càng , chịu kết cục ? Trong cung , nếu nhờ cùng Tống gia, Tam hoàng tử sớm ghét bỏ, gì đến lượt nàng thái hậu?
Tiếc , chẳng thể cãi, chỉ thấy câu cuối cùng:
“Thứ thuộc về , mãi mãi sẽ thuộc về . Nếu kiếp , hãy nhớ sinh lấy một đứa con thuộc về .”
Nay, khi dải lụa trắng siết chặt cổ Tống Như Cẩm, đôi mắt nàng trừng trừng, dường như còn nhiều lời kịp .
Ta cúi xuống, ghé tai nàng thì thầm:
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
“Con trai ngươi, cũng sẽ buông. Nếu kiếp , hãy nhớ mà nuôi con cho tử tế.”
Hoán y cục mất một cung nữ hèn mọn, c.h.ế.t thế nào, xác xử lý , chẳng ai bận tâm.
So với Tống Như Cẩm, khó giải quyết hơn cả là Tam hoàng tử. Nhi tử của hãy còn nhỏ, mà nếu tính theo thời điểm hoàng thượng băng hà ở đời , lúc con mới chỉ bảy tuổi.
Ấu chúa kế vị, xã tắc khó yên. Hoàng thượng lúc đó ắt sẽ cân nhắc chuyện của Tam hoàng tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hoang-thien-bat-phu-hao-tam-nhan/chuong-6.html.]
Ta nhớ đến vụ thích sát mấy năm . Nếu hoàng thượng tránh , liệu thể kéo dài thêm mệnh chăng?
10
Năm Nguyên nhi sáu tuổi, tiệc sinh thần hoàng thượng, quả nhiên thích khách xuất hiện.
Hai năm phong quý phi, gần nhất bên cạnh hoàng thượng. Khi bóng đen lao đến, lập tức nhào tới, đẩy ngoài.
“Bệ hạ!” Cánh tay nhói buốt, nhưng vẫn gắt gao giữ chặt, “Bệ hạ, mau chạy!”
Hoàng đế đè xuống, ngước , bất đắc dĩ thở dài:
“Được , cả.”
Dĩ nhiên . Sau khi nắm quyền lục cung, tăng gấp đôi thị vệ bảo hộ. Thêm đó, vốn nhớ rõ nơi xuất hiện của thích khách từ kiếp , nên vết thương chỉ sượt qua, m.á.u kịp chảy, đủ để ghi thêm một ân tình lòng ngài.
Dẫu , là quý phi, tương lai nhiều khả năng sẽ thành thái hậu, thật sự đem mạng liều?
Hoàng đế dịu giọng:
“Nguyên nhi ở cạnh ngươi, ngươi xông tới che cho trẫm, còn thể thống gì? Mẫu nào ?”
Lời trách thì nghiêm, song ánh mắt và nụ của ngài đều rõ một điều: ngài hài lòng vô cùng. Hoàng đế là đế vương, đương nhiên bản là lựa chọn đầu tiên.
Nguyên nhi cũng thoát khỏi tay cung nữ, nhào đến ôm , nước mắt đầy mặt:
“Mẫu phi từng , hoàng tử thì nhiều, nhưng phụ hoàng chỉ một. Nguyên nhi cũng sẽ giống mẫu phi.”
Hoàng đế tâm tình khoan khoái. Sau vụ thích sát, đến tháng thứ bảy, Lục hoàng tử vốn c.h.ế.t yểu vẫn sống yếu ớt mà định, còn Nguyên nhi chính thức lập thái tử.
Ngày tin chỉ ban xuống, Tam hoàng tử đập nát cả một sảnh cung, nhưng chẳng ai buồn để ý nữa.
11
Ta bảo vệ Nguyên Nhi nghiêm mật kẽ hở, mấy Phù Hựu tay đều thất bại, cuối cùng chọc giận Hoàng đế, giam trong kinh thành.
Hoàng đế kiếp sống thêm mười một năm, khi băng hà, trưởng tử của Nguyên Nhi kịp chào đời. Ngài nắm lấy tay , khẽ :
“Nguyên Nhi, . Nàng… cũng .
Trẫm tất cả những gì nàng với Tống Như Cẩm. Phù Hựu đố kỵ Nguyên Nhi, Thái tử, cũng chẳng cam lòng để Nguyên Nhi . Hắn vạch trần chuyện của Tống Như Cẩm mặt trẫm, mưu toan khiến trẫm phế bỏ mẫu tử nàng.
trẫm tin nàng, tin đứa trẻ do chính tay trẫm nuôi lớn. Hôm thích khách tập kích, nàng nhào tới ôm trẫm, đầu tiên trẫm thấy một nữ tử vốn luôn thủ lễ như nàng cuống quýt, quên cả quy củ.
Trẫm mới chợt hiểu, vì trẫm thích Hoàng hậu. Nàng vĩnh viễn cứng nhắc, với ai cũng như . Trẫm c.h.ế.t , chỉ cùng nàng đồng táng trong Hoàng lăng, nàng nguyện ý ?”