HỐI HẬN - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-08-06 16:34:19
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4
, ném bánh kem thùng rác.
Bởi vì trong lòng vui, buổi tối hẹn các bạn đến bar uống rượu.
“Không là thích con ? Được, con sẽ tất cả những chuyện thích!”
Hôm , cố ý tùy hứng, chỉ là trả một cái giá quá đắt.
Đắt tới mức dùng cả cuộc đời cũng chuộc hết tội.
Mới uống rượu một nửa, cha tìm đến.
Ông mắng , dùng bàn tay to rộng ấm áp nắm lấy tay , “Để cha xem cô bé nào đây, còn học uống rượu ? Đi thôi, cha đưa Noãn Noãn mừng sinh nhật.”
Chúng ghé một quán ăn nhanh bên đường, ánh nến rực rỡ, ông dịu dàng.
“Chúc công chúa Noãn Noãn nhà sinh nhật vui vẻ, trường mệnh trăm tuổi.”
“Hy vọng Noãn Noãn thể thực hiện giấc mơ của , trở thành một cảnh sát giỏi giang hơn cha.”
“Cũng hy vọng chúng cùng trừ gian diệt ác, cống hiến cho xã hội ngày càng .”
Thật đáng tiếc, nguyện vọng của ông thể thành hiện thực, thậm chí kịp thấy thổi tắt nến.
Một chiếc xe đột nhiên lao tới đ.â.m thẳng chúng .
Hơn mười mặc áo đen vác gậy hung hăng xuống.
Cha liều mạng che chở cho , nhưng thể địch bọn chúng, cuối cùng chúng đánh gục mặt đất.
hôn mê, đến khi tỉnh đang trong bệnh viện, nhiều cảnh sát vây xung quanh.
cha .
Ông mất tích.
Khi tìm ông, ông còn đầu, đều là vết thương.
Hung thủ rõ tung tích.
Nhàn cư vi bất thiện
Mẹ mắt đỏ như máu, cầm di ảnh của cha nện xuống , hung hăng gào thét, “Tất cả là tại mày, vì mày chạy ngoài?! Sao mày ích kỷ như , chỉ vì một sinh nhật mà khiến cha mày mất mạng! Vì c.h.ế.t là mày?!”
quỳ đất, nước mắt ào ạt rơi như mưa.
Ở thời khắc , cảm thấy, lẽ c.h.ế.t .
tham dự lễ tang của cha.
Mẹ cho phép.
“Cút, cút ngay! Đừng đây bẩn mắt chúng tao!”
Khi , ánh mắt Tống Từ Từ , cũng giống như bây giờ.
Thỏa mãn, đắc ý…
5
Mẹ ôm Tống Từ Từ càng chặt hơn, “Chúng cứ coi như nó c.h.ế.t . Sau chỉ một con gái là con, con chính là con gái ruột của .”
Mẹ vô nguyền rủa chế//t, nhưng thật sự chế//t.
Chế//t vì sự tự tin của .
Sau khi thi đỗ ngành An ninh, thành tích của đều luôn đạt hạng nhất, thể coi là năng lực hơn .
Tội phạm một cứu , thật sự .
Tống Từ Từ bắt cóc, hung thủ gọi điện chỉ đích danh đến.
Mặc dù thích cô , nhưng thương nó. Cha còn, bà đau lòng thêm nữa.
Mà nguyên nhân quan trọng nhất là, kẻ đó nhắc tới chân tướng về cái chế//t của cha.
tự nhận là chuẩn vẹn , nhưng kết cục thê thảm hơn ngàn vạn thể tưởng tượng.
Điện thoại còn kịp thành nhiệm vụ của nó, cuộc gọi cắt đứt.
Dao lạnh, đau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/hoi-han-zwxu/chuong-2.html.]
Một nhát, hai nhát, ba nhát…
“Đừng dừng tay, đ.â.m đủ ba mươi hai vết d.a.o tao sẽ thả mày .”
“Các em, hôm nay các báo thù .”
“Dám một chữ, kết cục hôm nay của nó chính là kết cục ngày mai của mày.”
Tống Từ Từ , vẫn tiếp tục nhận sự trừng phạt, đến tận buổi tối hôm .
Thừa dịp tên bắt cóc ngủ, tìm cách nhặt điện thoại quăng xuống đất, nhấn gọi cho .
Rất lâu , mới máy, ngữ khí là chán ghét, “Đang sinh nhật của Từ Từ, mày đừng mất hứng. Nó mới hoảng sợ, cần an ủi.”
Sau đó, đợi lên tiếng, cuộc gọi ngắt ngang.
Cũng cắt đứt đường sống duy nhất của .
.
Ngày hôm say, bàn công tác của xuất hiện một bó hoa cẩm chướng.
Chú Lục mỉm , “Hôm nay là ngày của , Noãn Noãn gửi đến.”
Mẹ chắt lưỡi, thẳng tay ném ngoài, “Cũng cần .”
“Có lẽ Noãn Noãn đang chuyện gì đó, nếu sẽ đích đến tặng, mấy năm nay đều như mà.”
, hàng năm đều đưa hoa cẩm chướng tới.
nào ngoại lệ, đều ném .
Chú Lục đưa cho một cốc cà phê, song song cạnh bà, “Mâu thuẫn lớn , mấy hôm nay Noãn Noãn đến phòng Hình sự. Lúc con bé thường xuyên tới, là đến thăm , nhưng kỳ thật nó thăm ai, chúng đều rõ. Có hôm cô đang việc, con bé liền chờ suốt mấy tiếng đồng hồ.”
“Là nó tự nguyện, liên quan gì đến .”
6
Chú Lục là kinh qua núi đao biển lửa, công tác mấy thập niên, cũng gặp qua nhiều cảnh sinh ly tử biệt.
“Khi còn trẻ cũng từng hành động theo cảm tính, vì một quan niệm bất đồng mà mấy em tình như thủ túc tranh cãi túi bụi, nhưng kết quả thì ? Chúng còn kịp bình tĩnh hòa giải, em hy sinh. Nếu ông trời cho cơ hội , nhất định sẽ nhất quyết tranh cãi đúng sai. Uống quá mấy chén cũng chẳng chuyện gì , như hiện tại, gặp thì đến nghĩa trang.”
Chuyện vẫn luôn là khúc mắc trong lòng chú Lục.
Mỗi năm đến ngày thanh minh, chỉ cần nhiệm vụ, ông sẽ mộ em của , uống rượu chuyện.
Thấy lên tiếng, chú Lục thở dài một , “Thật cô cũng nên hiểu cho Noãn Noãn, mấy năm nay nó chịu ít cực khổ. Cảm giác lưng đeo tội ác cực kỳ dằn vặt, đó là điều chúng khó thể tưởng tượng , nhiều con bé dường như thể tiếp tục cất bước. nghĩ lão Tống cũng hai vì mà mâu thuẫn như , nếu sẽ đau lòng.”
Nói xong những lời , Đội trưởng phòng Hình sự ngày thường hô mưa gọi gió mà hoe hoe hai mắt.
Nước mắt của cũng nhịn mà trào .
Chú Lục còn lịch họp, khi quên nhắc nhở, “Một đời cũng chỉ dài mấy mươi năm, với cô những lời cũng là hai con cô nuối tiếc. Lại , ao ở ngoại ô cũng là hiện trường đầu tiên của vụ án, phiền cô khám nghiệm tử thi một xem phát hiện thêm manh mối nào .”
Mẹ trả lời, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Sau đó, bà chút kiên nhẫn mà rút điện thoại , mở box chat của và bà.
Hôm nay gửi tin nhắn đến.
Hàng năm mỗi khi đến ngày , vẫn đều đặn nhắn tới một tin chúc mừng, [Chúc luôn vui vẻ, nhớ giữ gìn sức khỏe.]
Cuối cùng, khi thấy cuộc gọi năm ngày , bà cau mày tắt điện thoại cất trong túi.
Trợ lý mới trường bao lâu, thấy nhiều trường hợp thê thảm thế . Sau khi t.h.i t.h.ể của , lắc đầu thở dài, “Đáng thương quá, mới hơn hai mươi tuổi, chừng còn học xong. Aiz, là con cái nhà ai, nếu cha cô , chắc sẽ đau lòng chế//t mất.”
Mẹ là pháp y chuyên nghiệp, quen những án kiện kiểu nên vô cùng bình thản, “Nếu đòi công bằng cho nạn nhân thì nghiêm túc việc, giúp cho nhanh chóng phá án.”
Lần thứ hai khám nghiệm bắt đầu, khi thấy nhân thể mổ , cũng lãnh đạm.
Như đang một miếng thịt ngoài chợ.
Động tác của trợ lý chợt dừng , cần thận lấy từ dày một mẩu giấy nhăn nhúm dính đầy chất nhầy, “Thưa cô, phát hiện mới!”
Mẩu giấy mở , bên mấy chữ to rõ ràng: Đoán xem là ai?
Mẹ khưng , đồng tử co rút, bàn tay vịn bàn gồ lên đầy gân.
Nét chữ từng quen khiến bà thể trấn tĩnh nữa.
, những chữ đó xuất phát từ chính tay .
lúc , chú Lục đẩy cửa phòng pháp y , “Trường học của Noãn Noãn gọi tới, con bé mấy ngày đến lớp.”