Hồng Y Che Giáp Sắt - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-22 05:33:02
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã khiến trưởng nghẹn ngào bắt đầu kể lể từ cái đêm trèo tường bỏ nhà ba năm .

“Đêm đó trăng mờ gió lớn…”

Vừa mới mở đầu, mẫu mất hết kiên nhẫn: “Nhi tử , con đường vất vả , cứ nghỉ ngơi cho khỏe , chuyện chúng từ từ .”

Phụ cũng nắm c.h.ặ.t t.a.y gật đầu: “ thế, hôm nay là ngày vui, nên nhắc chuyện xưa, dễ ngứa tay.”

Huynh trưởng: “…”

Cảm xúc dâng trào của nghẹn ở cổ họng, lên xuống, chỉ đầy mong đợi.

Ta nhướn mày hiệu: Đừng dài dòng, thẳng vấn đề chính.

Huynh lúc mới níu phụ và mẫu đang định dậy: “Phụ , mẫu , thật con còn một chuyện .”

“Con ở ngoài ba năm, một cô nương trong lòng.”

Mẫu xuống ghế, mắt sáng lên: “Nói xem nào.”

Huynh trưởng: “…”

Huynh trưởng sững sờ, mấp máy môi len lén .

Ta cong môi với , vẻ ngoài là khuyến khích nhưng thực chất là hả hê.

9

Huynh trưởng cứ ngỡ trong lòng, phụ và mẫu sẽ nổi trận lôi đình.

thì cũng hôn ước.

ở kinh thành ba năm, nên đương nhiên phụ và mẫu sớm thương lượng với nhà họ Tống hủy hôn ước .

Nguyên văn lời của mẫu là: “Cứ coi như thằng nhóc đó c.h.ế.t , thể lỡ dở nghĩa nữ của !”

À, nghĩa nữ của bà chính là trưởng nữ nhà họ Tống, Tống Trân.

Huynh trưởng ngập ngừng, lời thoại chuẩn sẵn cũng trở nên lắp bắp: “Tiêu Nhi nàng cứu con một mạng.”

“Nàng xinh , lương thiện, rộng lượng, đối xử với con .”

“Gia đình nàng còn ai, nơi nương tựa, nên con đưa nàng về đây.”

Huynh càng càng nhập tâm, càng càng kích động: “Mẫu ! Tiêu Nhi mới là con yêu!”

Chưa ai gì, tự nhập vai vở kịch chia rẽ uyên ương.

Mẫu xong liền bật dậy, trưởng theo phản xạ ôm đầu, bên cạnh thầm mong đợi.

“Sao con sớm?! Sao thể để khách chờ lâu như , mau, mau mời !”

Huynh trưởng ngây : “Hả?”

Ta nín : “Huynh trưởng, còn mau ?”

Huynh trưởng ngơ ngác đáp một tiếng mời khách.

Ta sang mẫu , lén hiệu: “Mẫu , con thấy thể khiến trưởng yêu say đắm, chắc chắn thường.”

Mẫu hiểu ý , thở dài một : “Còn , để xem cô nương nhà nào mắt mù như thế, cứu một một .”

Phụ bên cạnh chép miệng một tiếng: “Hai gì thế! Nhi tử chỗ nào ! Chẳng chỉ đầu óc lanh lợi cho lắm thôi ?”

Mẫu một câu dập tắt khí thế của phụ : “ , giống hệt ông.”

Phụ : “…”

Thương phụ quá.

Ngoài sân đột nhiên trở nên náo nhiệt, vội thẳng lưng, trưởng mời vị “tẩu tẩu” đến.

10

Tim đập thình thịch. Ba năm trưởng ở đây, hiếm khi lúc nào kích động như thế .

thì cũng chẳng còn ai để mà gài bẫy nữa.

Từ xa “tẩu tẩu” cẩn thận bước tới, mặt che một lớp lụa mỏng, từ xa cũng dáng hình lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hong-y-che-giap-sat/chuong-2.html.]

Ta vội cầm chén bên cạnh lên che miệng, sợ nhịn phá lên.

“Tẩu tẩu” run rẩy quỳ xuống, cùng trưởng hành một lễ tiêu chuẩn.

Huynh trưởng ở bên cạnh chủ động giải thích: “Tiêu Nhi lúc cứu con thương ở mặt, vẫn lành hẳn, mong phụ mẫu thông cảm.”

Phụ và mẫu xua tay tỏ vẻ thấu hiểu.

Mắt mẫu , hai dậy bà nheo mắt : “Nhi tử, con vẫn còn quỳ thế? Mau dậy ?”

Huynh trưởng, thấp hơn “tẩu tẩu” cả một cái đầu: “…”

Phụ , mắt kém nhưng tiện thẳng: “…Khụ, cô nương dáng cao ráo thật.”

Huynh trưởng sợ lộ tẩy: “ đúng, Tiêu Nhi ăn ngủ nên mới cao như !”

Phụ và mẫu : “…”

Mẫu rõ ràng cảm thấy gì đó : “Lại đây, con ngoan, đến gần đây một chút.”

“Tẩu tẩu” cứng đờ cả , trưởng nháy mắt với đến mức mặt sắp co giật.

Ta bên cạnh cố nén : “Mẫu , sẽ dọa đấy.”

Mẫu gật đầu : “Là nóng vội quá, mau xuống .”

Ta thẳng “tẩu tẩu” đang lén thở phào một , ngay khoảnh khắc “nàng” cong mắt lên, chạm đôi đồng tử đen láy đang ngước .

Ta khẽ nhướn mày với “nàng”, dường như thấy một tia lóe lên trong đáy mắt , nhưng chỉ thoáng qua, “nàng” cụp mắt xuống, im lặng theo trưởng sang một bên.

Chỉ điều, mới xuống, đôi chân ngoại cỡ còn vạt váy che đậy, cứ thế phơi bày mắt .

11

Ta thấy tiếng phụ và mẫu ở bên cạnh đồng loạt hít một .

Huynh trưởng và “tẩu tẩu” vẫn lộ , ngơ ngác sang.

Ta cong môi : “Tỷ tỷ lời nào ?”

Mẫu dời ánh mắt từ đôi chân to , nhíu mày, trưởng theo kịch bản soạn sẵn: “Mẫu , Tiêu Nhi còn thương ở cổ họng.”

Ta để ý nét mặt của mẫu , thấy bà nheo mắt ngay lời dối vụng về của trưởng, bà chẳng tin một chữ nào.

Thấy mẫu thẳng lưng, chăm chú , chờ đợi bà lên tiếng.

Không ngờ mẫu hiền từ: “Thì , Tiêu Nhi cô nương thương nặng thế , thể thấy tình hình lúc đó nguy hiểm đến mức nào.”

là một cô nương bụng dũng cảm.”

Huynh trưởng vui mừng mặt, đang chuẩn thì mẫu lên tiếng:

“Nếu là ơn cứu mạng, thì nhi tử , con chỉ thể lấy báo đáp thôi.”

Huynh trưởng mới thở phào một : “Hả?!”

“Tẩu tẩu” khen đến mức chột đỏ mặt: “…”

Phụ , gần như quyền lên tiếng: “…Mẫu con đúng.”

Còn , đang chờ xem trưởng ăn đòn ăn mắng: “…”

Huynh trưởng há hốc miệng, vẻ mặt trống rỗng, nhất thời lời nào.

Ta lặng lẽ sắp xếp suy nghĩ, bên cạnh khuyên: “Mẫu , chuyện ạ.”

Mẫu uống một ngụm : “Có gì mà , chẳng qua là cao một chút, ăn nhiều một chút, chân to một chút thôi, nhà chúng nuôi nổi.”

“Tẩu tẩu” bất giác cúi đầu: “…”

Mẫu giơ tay hiệu đừng nữa: “Tiêu Nhi đến , thì cứ yên tâm ở trong phủ .”

“Chuyện cưới xin chúng sẽ sắp xếp sớm nhất thể.”

Huynh trưởng suýt thì quỳ xuống: “Mẫu ! Chuyện … bên nhà họ Tống…”

Mẫu chút kinh ngạc sang: “Con vẫn ? Đã hủy hôn từ lâu .”

Ta im lặng ngẩng đầu trưởng, thấy nghiến răng : “Mẫu , thật Tiêu Nhi…”

Loading...