Hồng Y Che Giáp Sắt - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-22 05:33:36
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẫu giơ tay day day thái dương:

“Ta mệt , chuyện gì hãy . Con ở đây mấy năm nay, sức khỏe ngày càng sa sút, đừng nghịch ngợm tức giận nữa.”

Một câu nhẹ nhàng chặn lời thú nhận mà trưởng sắp .

“Hoan Nhi, con cho dọn dẹp một viện tử cảnh quan một chút, đưa Tiêu Nhi qua đó, tiện thể dạo trong phủ luôn.”

Ta đành gật đầu.

Phụ , chẳng mấy cơ hội xen , cuối cùng cũng tìm dịp: “Nhi tử, đến thư phòng, chuyện với con.”

Ta trưởng thất thểu theo phụ , tâm trạng vui vẻ trở .

Tuy ăn đòn, nhưng cũng đả kích tinh thần nặng nề, lỗ.

Thế là, mỉm đến mặt “tẩu tẩu”: “Vậy chúng thôi, tẩu… tẩu.”

Người dậy, tầm mắt của chỉ thể chạm đến n.g.ự.c “nàng”.

Ta lặng lẽ lùi mấy bước, đối diện với đôi mắt thôi của “nàng”.

Rõ ràng xung quanh “nàng” thể chuyện, vẫn cố ý hỏi: “Sao thế tỷ tỷ?”

“Nàng” lắc đầu, yên lặng theo .

Ta cho dọn dẹp viện tử gần nơi ở của trưởng nhất, đầu với “nàng”:

“Dọn dẹp cũng cần chút thời gian, tẩu tẩu là đến viện của nghỉ ngơi một lát .”

12

Về đến viện, cho tất cả lui ngoài.

Ngay giây tiếp theo, “tẩu tẩu” liền giật khăn che mặt xuống, ung dung xuống bên bàn.

Nhìn động tác phóng khoáng của “nàng”, nhịn : “Huynh sợ ?”

“Nàng” rót một chén , nhưng vội uống, mà đặt mặt , mới rót cho chén thứ hai.

“Nàng” uống một ngụm mới sang, trúng tim đen: “Vậy chẳng đúng ý ?”

Ta cũng : “Vốn là thế, nhưng giờ thấy trưởng kết hôn với cũng tệ.”

“Sau trong phủ sẽ còn nhàm chán nữa.”

“Nàng” nhíu mày, vẻ mặt lập tức trở nên đau khổ: “Đừng…”

Ta nhịn , cũng lắc đầu theo, thở dài một : “ là tạo nghiệt mà.”

Ta chống cằm “nàng”, hôm nay lẽ vì khăn che mặt nên trang điểm, khuôn mặt sạch sẽ.

Lúc “nàng” lên, một đôi mắt phượng khẽ nhếch, dịu nét sắc bén giữa hai hàng lông mày.

“Rốt cuộc các gì?” Ta chằm chằm biểu cảm của “nàng”.

“Nàng” nhướn mày sang: “Chuyện hỏi trưởng của .”

Ta khẩy một tiếng, đổi câu hỏi: “Huynh tên gì?”

Huynh trưởng gọi “nàng” là “Tiêu Nhi”, và với phụ mẫu rằng “nàng” họ Lý tên Tiêu.

Rõ ràng tên thật, dù thì đến cả giới tính cũng là giả.

“Nàng” im lặng vài giây: “Lý Tiêu.”

Ta lập tức cảm thấy mất hứng, dậy định ngoài, “nàng” gọi từ phía : “Muội… giận ?”

Ta đầu với “nàng”: “Sao thể chứ?”

Nói xong nán nữa, thẳng đến phòng của mẫu .

“Mẫu ! Người mà trưởng mang về rõ ràng là nam nhân!”

Mẫu lúc đang cửa trêu chim, mày mắt hớn hở, nào vẻ gì là mệt mỏi như lúc nãy.

Nghe lời , sắc mặt bà đổi, chậm rãi : “Mắt nhưng cũng mù, đương nhiên là .”

Ta: “…”

Vậy là bây giờ ngay cả việc trưởng là đoạn tụ bà cũng thể vui vẻ chấp nhận ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/hong-y-che-giap-sat/chuong-3.html.]

“Vậy mẫu còn để hai thành ? Thật sự để hai nam nhân kết hôn ?”

Ta xem trưởng bẽ mặt, nhưng tình hình bây giờ ngày càng khó hiểu.

Mẫu ranh mãnh: “Lúc nãy để trưởng con thành , con thấy biểu cảm của hai đứa nó ?”

“Cả hai đứa mắt đều trợn tròn, giống như lời nó thành ?”

“Nếu là sợ cản trở mà giả gái, tin thành thì mừng rỡ mới , kinh hãi như thế?”

Bà “chậc chậc” hai tiếng lắc đầu: “Nhi tử đầu óc , còn tưởng chúng cũng ngốc.”

Mẫu dỗ dành con chim bộ lông sặc sỡ: “Cục cưng của chúng còn ngốc như thế, nào?”

Con chim phối hợp kêu một tiếng, mẫu phá lên.

Ta: “…”

Thương cho trưởng.

Mẫu tủm tỉm: “Nếu nó cưới, thì cứ chiều theo ý nó là .”

Ta hiểu: “Nếu trưởng thú nhận đó là nam nhân thì ạ?”

Mẫu chớp mắt: “Nam nhân ở ? Chẳng qua là nó trông đô con một chút, cao một chút, đen một chút, chân to một chút thôi mà.”

Ta há hốc miệng, nhất thời thể phản bác.

“Ta nó là nữ nhân thì nó là nữ nhân, chẳng lẽ nó còn thể cởi đồ cho xem ?”

Ta ngộ , quả nhiên là mẫu !

Mẫu nheo mắt hừ một tiếng: “Huynh trưởng của con cũng nên lớn .”

Để cho sự thâm hiểm của mẫu ?

Ta học hỏi nhiều, khi hứa với mẫu sẽ cho trưởng , vui vẻ trở về viện của .

Trên đường tâm trạng đến nỗi ngân nga hát, thậm chí còn tưởng tượng vẻ mặt đau khổ của hai khi ép bái đường, nhịn mà bật .

13

Lúc trở về, trong phòng ngoài Lý Tiêu còn cả trưởng.

Huynh trưởng lưng về phía , Lý Tiêu nhíu mày cúi đầu đang gì đó, thấy liền ngừng .

Huynh trưởng thấy , mắt sáng lên: “Muội ! Vừa từ chỗ mẫu về ? Mẫu ?!”

Ta nhún vai: “Không gì cả, chỉ hai là lang tài nữ mạo, trời sinh một cặp. Còn phụ thì ? Gọi qua đó gì?”

Huynh trưởng ôm mặt, giọng sắp đến nơi: “Còn thể gì nữa? Mắng ngoài học cái tật đoạn tụ!”

Ta nhịn : “Vậy chuyện cưới xin thì ?”

Huynh mặt mày tê dại: “Ông sự đến nước , thể nhận là nhi tử , bảo đối xử với Tiêu Nhi.”

Ta đến mức suýt thì bò bàn, lau nước mắt: “Vậy xin chúc hai vị trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử! Ha ha ha ha ha.”

Lý Tiêu im lặng một lúc: “Hay là trốn .”

Bị trưởng của ấn : “Còn là ?! Khổ tận cam lai!”

Lý Tiêu mặt cảm xúc rút tay về: “Ta theo ngươi từng ‘cam’ (ngọt ngào).”

Huynh trưởng lườm : “Cứu ngươi một mạng để ngươi tái sinh còn đủ ngọt ?”

Lý Tiêu cam chịu nhắm mắt : “…”

Ta xen : “Vậy trưởng cứu như thế nào?”

Hai đang cãi ầm ĩ bỗng im bặt, trưởng đột nhiên : “Không , tìm mẫu ! Mẫu chắc chắn sẽ tin !”

Nói xong liền vội vàng chạy ngoài.

Để Lý Tiêu đó cùng mắt to trừng mắt nhỏ.

Ta nheo mắt sang: “Hai thật sự gì đó chứ?”

Lý Tiêu mặt đổi sắc: “Cái gì?”

Người miệng một lời thật, thật sự nhàm chán.

Loading...