HỨA THẮNG NAM - CHƯƠNG 3

Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:36:57
Lượt xem: 610

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 3:

 

Bạch Kính Văn , Trình lập tức tỏ vẻ vui:

 

“Thắng Nam, con đừng vì lên đại học mà bỏ rơi A Phong. Đừng học theo ba con đó.”

 

Câu đó khó chịu, nhưng phản bác.

 

Hay đúng hơn là… chẳng buồn phản bác nữa.

 

đến đại học để học hành t.ử tế, để yêu đương.

 

năn nỉ quản lý ký túc xá nhiều, cô mới đồng ý cho Trình ở tạm một tuần.

 

Tối đó, Trình chen ngủ chung một giường.

 

tải ứng dụng tìm việc về điện thoại.

 

Ở quê, từng : lớn tuổi ngoài thì đàn ông công trình hoặc bốc vác, phụ nữ giúp việc hoặc dọn dẹp.

 

định ngày mai đăng ký, nhân lúc còn một tuần nữa mới khai giảng, đưa Trình tìm việc định.

 

Ngày hôm , đăng ký và nộp học phí, nhưng Trình cứ ậm ờ, chịu đưa tiền thưởng của .

 

đầu tiên trong làng thi đậu Đại học Thanh Hoa.

 

Nên làng và trường cấp ba đều thưởng tiền cho , đủ chi trả bộ học phí và sinh hoạt phí trong bốn năm.

 

đủ 18 tuổi, mở thẻ ngân hàng , nên bộ tiền thưởng đều để ở sổ tiết kiệm tên Trình.

 

gằn giọng hỏi:

 

“Tiền ?”

 

“Hết .” - Trình với cái thái độ đúng kiểu chai lỳ.

 

Một luồng tức giận bốc thẳng lên đầu .

 

xông đến lục túi của bà , Trình vội vàng nhào tới ngăn.

 

Trong túi bà , chỉ tìm đúng hai trăm đồng.

 

đưa tay giật . còn trẻ, sức khỏe hơn bà, bà hất một cái liền loạng choạng ngã xuống đất.

 

Thế là Trình lập tức lăn ăn vạ:

 

“Đánh c.h.ế.t ! Con dâu cực khổ nuôi lớn, giờ cứng cánh , định g.i.ế.c cái bà già vô dụng đây!”

 

gào , gây ồn ào đến mức nhiều kéo đến xem.

 

Quản lý ký túc xá chạy khuyên nhủ, chuyện gì thì từ từ .

 

bật , còn lớn hơn cả Trình:

 

“Bà lấy hết tiền thưởng của , giờ chịu đưa để nộp học phí!”

 

Chuyện cuối cùng ầm ĩ đến mức đưa lên thẳng phòng hiệu trưởng.

 

Mẹ Trình thì giữ nguyên tư thế c.h.ế.t cũng trả, giỏi thì lấy mạng .

 

gầy nhăn nheo, đáng thương, khiến hiệu trưởng cũng nỡ trách mắng quá nặng.

 

Cuối cùng, trường đồng ý cho chậm học phí, miễn là khi năm học đầu tiên kết thúc nộp đủ.

 

 

Trình bắt đầu chiến tranh lạnh.

 

thì sớm về khuya, gần như chuyện với bà .

 

Mà thật cũng chẳng còn sức .

 

từng nghĩ chỉ cần đậu đại học, tương lai sẽ sáng rực như mặt trời.

 

lên đại học mới phát hiện, giống như đứa nhà quê lạc thế giới văn minh, trông nực đến t.h.ả.m hại.

 

Bạn bè trong lớp chuyện về lý tưởng, thế giới sống, các quyển sách…

 

đó là gì.

 

Ở cấp ba, chỉ cần đề, chép bài, luyện tập ngày đêm là thể đầu.

 

đại học thì khác hẳn.

 

Toàn là kiến thức từng qua.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hua-thang-nam/chuong-3.html.]

Giáo sư giảng bục như nước chảy mây trôi, còn thì cảm giác như đang một thứ ngôn ngữ ngoài hành tinh.

 

Lần đầu tiên theo kịp mà hoảng đến mức rơi nước mắt.

 

Bạn cùng bàn bảo :

 

“Cậu tự tìm tài liệu tiên tiến mạng, để theo .”

 

Lúc mới phát hiện chỉ laptop.

 

Cho dù , cũng chẳng bắt đầu tìm từ .

 

Học hành thì mù mịt.

 

Cuộc sống cũng rối tung rối mù.

 

cần tiền.

 

Khu quanh trường nhiều nhà hàng, chạy từng nơi hỏi tuyển nhân viên thời vụ .

 

Người là sinh viên Đại học Thanh Hoa liền từ chối ngay lập tức.

 

năn nỉ họ rằng lương giảm một nửa cũng .

 

họ bảo đang đùa.

 

Cuộc sống của như tàu lượn siêu tốc, rơi thẳng từ đỉnh núi xuống đáy vực.

 

lúc , Trình Phong gọi điện hỏi mượn tiền.

 

Anh mua máy tính để học, đóng phí tài liệu, tiền đủ.

 

gằn giọng:

 

“Mẹ đưa hết tiền học phí của cho . Giờ còn nợ học phí. Sao mặt mũi hỏi mượn tiền nữa?”

 

Đầu dây bên Trình Phong cũng nổi giận:

 

“Chúng là bạn trai bạn gái, giúp đỡ lẫn ! Sao mới khỏi làng, em đòi tiểu thư, thích xài tiền đàn ông hả!”

 

cúp máy ngay lập tức.

 

Mỗi ngày của chỉ học và đến thư viện.

 

Có khi nửa đêm tiệm net tìm tài liệu.

 

Khi về ký túc xá, trời tối đen như mực.

 

Giọng của Trình vang lên ngay trong bóng tối, giống như ma kêu giật cả :

 

“Sao về trễ ? Đi thêm hả?”

 

“Không.”

 

Giọng bà lập tức cao vút:

 

“Vậy cả ngày chạy ? Hay là… con đàn ông bên ngoài ?”

 

quá mệt, chuyện.

 

Không rửa mặt, đồ, xuống giường ngủ luôn.

 

Trình vẫn buông tha:

 

“Nói cho bác , con chuyện với A Phong ?”

 

lưng , trả lời, tiếp tục ngủ.

 

“Con thêm, con định để bác c.h.ế.t đói hả!”

 

Tiếng bà vang lên trong căn phòng yên tĩnh, chói tai kinh khủng.

 

Ký túc xá bốn ở.

 

Có bạn bực “hừ” một tiếng:

 

“Cho ngủ với chứ!”

 

đây cũng nhà riêng.

 

Ảnh hưởng giấc ngủ của khác, đuổi khỏi ký túc xá thì cũng chẳng ai giúp nổi bà .

 

Mẹ Trình lập tức im bặt.

 

Sáng hôm , còn tỉnh hẳn, bà khăng khăng đòi chuyện với .

 

Hai ngày nay bà cũng ngoài hỏi kiếm việc, chắc hiểu vật giá Bắc Kinh quá cao, nên lập tức đổi giọng:

Loading...