Tôi kinh hãi đến toát mồ hôi lạnh sau lưng, vội vàng rụt tay đang vịn trên khung cửa sổ lại.
"La Hữu Lâm, hay là chúng ta hợp tác đi, tôi giúp anh tìm chứng cứ, xong việc anh đảm bảo tôi bình an rời đi."
Người đàn ông cười lên đẹp trai tà mị.
"Trước khi hợp tác, hay là chúng ta nghĩ xem làm sao đối phó với bác sĩ gia đình sáng mai đã."
Tôi chớp chớp mắt, tự tin đáp lời anh ta, "Chuyện này dễ thôi, trùng hợp là sở trường của tôi."
Người đàn ông nghi hoặc nhìn tôi từng bước tiến về phía anh ta, yết hầu to lớn bất giác lên xuống cuộn trào.
Không kịp đoán xem anh ta là đang căng thẳng hay mong chờ.
Tôi nhoài người về phía anh ta, cúi đầu hôn lên cổ anh.
Dùng sức hút mạnh một cái, một vết cắn yêu có thể gọi là hoàn mỹ đã ra đời.
La Hữu Lâm hoàn hồn lại, cố gắng đẩy tôi ra.
"Cô làm gì vậy!"
Tôi giữ chặt hai tay anh ta, kiên nhẫn giải thích, "Một cái không đủ!"
Bốn chữ này đã thành công khuất phục người đàn ông anh tuấn đẹp trai này.
Thấy anh ta ngoan ngoãn nằm yên, cắn chặt răng gân xanh nổi lên cố gắng nhẫn nhịn, tim tôi đập mạnh một nhịp.
Đính hôn mười chín lần, đây là lần đầu tiên tôi gặp được người đàn ông ngoan ngoãn chính trực như thế.
Mười tám tên trước đó, đêm đầu tiên không thì vội vã như khỉ, không thì háo sắc, khiến người ta phát ghét.
Khi tôi in đủ mười chín vết cắn yêu lên người anh ta, đang hài lòng ngắm nhìn kiệt tác của mình, bỗng dưng lại thấy thiếu thiếu gì đó.
Đúng rồi!
Thiếu của tôi!
Tôi chậm rãi cởi nút thắt chiếc sườn xám, lộ ra phần cổ ngọc và xương quai xanh mà tôi tự hào.
"Cắn tôi đi."
Người đàn ông có chút khó hiểu, "Hả?"
Trước mặt tên xử nam không hiểu phong tình này, tôi lại thấy hơi xấu hổ.
Tôi chủ động nhích lại gần anh ta, "Diễn kịch thì phải trọn bộ chứ, anh cũng phải để lại chút gì đó trên người tôi chứ."
Nói xong câu này, tôi thấy rõ đồng tử người đàn ông run lên, anh ta nhìn chằm chằm vào xương quai xanh của tôi, cúi xuống hôn mạnh lên bớt đỏ đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huy-hon-muoi-tam-lan-van-con-trinh/chuong-5.html.]
La Hữu Lâm vụng về l.i.ế.m mút cắn vào đúng vị trí đó, giống như có hàng ngàn con kiến đang bò trên đầu trái tim tôi vậy, khiến tôi suýt chút nữa không giữ được mình.
"Dừng, dừng lại, thế là được rồi."
Tôi vội vàng đẩy anh ta ra, nhanh chóng cài lại nút thắt.
Không hiểu sao, trước mặt anh ta, tôi lại liên tục thấy ngại ngùng, một thân tuyệt kỹ không dám thi triển.
La Hữu Lâm l.i.ế.m liếm môi, ánh mắt u tối.
"Thế là xong rồi à?"
Thấy bộ dạng 'biết mùi' của anh ta, tôi lấy lại sự tự tin, lôi từ trong túi xách ra một lọ dầu bôi trơn.
Cô dâu chuyên nghiệp mà, dụng cụ chuyên nghiệp thế này vẫn phải chuẩn bị chứ.
Tôi thoăn thoắt vặn nắp chai, đổ toàn bộ lọ dầu bôi trơn lên vùng háng của La Hữu Lâm và ga giường.
Người đàn ông thất sắc kinh hãi, vội vàng dùng tay lau đi, "Cô làm gì vậy!"
"Đừng lau, sáng mai hữu ích đấy."
Tôi đưa tay ngăn động tác của anh ta, "Chỉ có làm cho thật chân thực, hai kẻ độc ác kia mới không sinh nghi."
Nghe tôi giải thích như vậy, La Hữu Lâm mới mặt mày lúng túng buông tay ra, nằm trở lại.
Đêm động phòng hoa chúc thứ mười chín của tôi, cứ thế nằm nguyên quần áo, ngủ một cách trong sáng.
Cả đêm "chay tịnh".
Lúc trời tờ mờ sáng, Lâm Thúy Thúy đã gõ cửa phòng.
"Đinh Nhi, hai đứa dậy chưa? Bác sĩ gia đình đến rồi."
Tôi khinh bỉ nhìn về phía cửa phòng, bà ta lại nóng lòng đến mức này sao?
Để diễn cho giống thật, tôi cố tình giả vờ hoảng loạn thẹn thùng cất giọng.
"Mẹ ơi, bọn con dậy ngay đây, mặc đồ xong mẹ hãy mở cửa vào nhé."
"Không vội, tối qua hai đứa chắc mệt lắm rồi, dậy muộn chút cũng bình thường."
Từ giọng nói, tôi nghe ra sự phấn khích mừng rỡ của Lâm Thúy Thúy.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Chắc hẳn bà ta đã nóng lòng muốn biết tin La Hữu Lâm không được rồi nhỉ.
Hừ, lần này sợ là phải khiến bà ta thất vọng rồi.
Đang nói chuyện, La Hữu Lâm cũng đã dậy, đôi mắt tỉnh táo thoáng chốc thay bằng vẻ ngây ngô ngốc nghếch, bàn tay to thản nhiên mặc lại chiếc yếm rồi co ro ở góc giường.
Tôi cố tình làm cho tóc tai rối bù, cởi hai chiếc nút thắt, để lộ những dấu vết "ân ái" trên người.