HUYỄN ẢNH PHI - Chương 4: Lửa cũ chưa tàn, sóng ngầm dậy khắp cung

Cập nhật lúc: 2025-08-14 01:10:02
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điện Túc An, giờ Tỵ.

Triều đình yên lặng trong tiết xuân, nhưng từng cây bút lông án thư của Lạc Trầm xuống những nét chữ lạnh lùng như sương tuyết.

“Phượng Tố Cầm – lập hậu năm Thiên Trị thứ mười sáu.

Sinh mẫu: Phu nhân Phượng thị, quý tộc cựu triều.

Vào cung năm Thiên Trị mười lăm.”

Bàn tay dừng .

Cùng năm.

Cùng thế gia.

Một sống hiển hách. Một … đến cả tên cũng xóa khỏi sử sách.

– Phong Hàn.

– Có thần.

– Lặng lẽ điều tra bên cạnh Hoàng hậu. Tập trung năm đầu nhập cung.

– Có nào cụ thể?

Lạc Trầm nhếch môi:

– … Kẻ sống sót trong vụ hỏa hoạn ở Tuyết Lê điện.

Đêm hôm , mộng về.

Dưới gốc lê trắng, thấy Dạ Hân đó — mái tóc rũ xuống, tay vẽ vòng tròn nền đất.

Không . Không .

– Dạ Hân.

Nàng ngẩng đầu, chớp mắt , như ngạc nhiên vì vẫn còn đến .

– Ngươi sợ ?

– Ta .

– Biết điều gì?

– Ai g.i.ế.c . Và vì .

Dạ Hân im lặng. Một lát , nàng khẽ hỏi:

– Ngươi tin kiếp – kiếp chứ?

– Không.

– Vậy nếu … ngươi từng gặp khi còn nhỏ, ngươi tin ?

Hắn khựng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/huyen-anh-phi/chuong-4-lua-cu-chua-tan-song-ngam-day-khap-cung.html.]

Một ký ức mơ hồ lướt qua… hoa tuyết, một bóng trắng ôm lấy khi đẩy xuống hồ băng.

đều đó chỉ là cơn ác mộng lúc lên bảy.

– … Là ?

Dạ Hân trả lời. Chỉ mỉm nhẹ như gió xuân thoảng qua.

– Ngươi từng c.h.ế.t , Lạc Trầm. cứu.

Gió thổi mạnh.

Nàng lưng.

– Ngươi nên quên .

– Không.

– Ta là oan hồn triều đình xóa sổ.

– Càng là oan hồn, càng cần đòi công đạo.

– Sự thật sẽ khiến ngươi hối hận.

– Ta sợ.

Nàng .

Lần đầu tiên… ánh mắt nàng chao đảo, như sắp .

– Vậy ngươi thể… đưa sự thật ánh sáng, vì ?

Sáng hôm , một tin lan khắp cung:

Một cung nữ cũ của Tuyết Lê điện – tên là Tiểu Thược – treo cổ c.h.ế.t trong phòng.

Đêm , nàng từng một áo đen hỏi chuyện.

Trên nền đất, để một mảnh giấy thấm máu:

“Nàng c.h.ế.t vì bệnh.

Nàng c.h.ế.t vì thấy quá nhiều.”

Tin đến tai Hoàng hậu.

Phượng Tố Cầm lư hương, cầm chuỗi tràng ngọc mà siết đến kêu răng rắc.

– Kẻ nào… đang điều tra chuyện năm xưa?

– Có thể là… Tứ hoàng tử.

Ánh mắt Hoàng hậu lạnh như băng, sắc như đao.

– Đem bản báo cáo hàng ngày của đến đây.

Bà nghiêng , về phía cây hoa ngoài điện — cây lê trắng.

– Dạ Hân… ngươi cam lòng ?

Loading...