Kẻ Vô Diện - Chương 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-07 10:10:27
Lượt xem: 505

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh : “Tấm bùa hộ mệnh tặng em, thường thấy .”

Chậc, giả thần giả quỷ.

Khi hoàng hôn buông xuống, nhuộm vàng cả gian, đến điểm hẹn với Đại Béo . Quán lẩu đông nghịt , hương thơm ngào ngạt. Vừa nướng lên, khuôn mặt Đại Béo tròn thêm một vòng, cô nhiệt tình vẫy tay gọi : “Tân Tân mau lên, tớ gọi món xong hết , sắp nhúng đó.”

“Sao hôm nay tự dưng mời tớ ăn lẩu ? Là ngày đặc biệt gì ?”

“Không… , chỉ là tớ thèm ăn nên tìm ăn cùng.” Đại Béo do dự, trả lời.

Trong bữa ăn, Đại Béo vô cùng nhiệt tình, nào là lòng bò, cuống họng, mực, nấm, rau xanh, nhúng xong dùng đũa gắp bát cho

tâm trạng của để tâm chuyện ăn uống. miễn cưỡng ăn vài miếng thì sắp đến giờ hẹn với Mễ Tuyết Lị thì chào tạm biệt Đại Béo.

Đại Béo giữ . Theo thường lệ, chắc chắn cô sẽ bảo ăn thêm chút nữa hẵng .

Có gì đó đúng nhưng chuyện gì xảy cả.

ngoài thấy Sở Vị đang ăn xiên nướng bên ngoài cửa hàng, thế là lắc đầu.

Trên taxi, nhắn tin kể tình hình cho , bảo đừng lo, sẽ một chiếc xe khác theo .

12

Đến chỗ hẹn với Mễ Tuyết Lị, đầu bắt đầu choáng váng, cảm thấy khó chịu.

Mễ Tuyết Lị từ xa thấy , vui vẻ chạy đến, khoác tay : “Tân Tân thôi, Prada mấy mẫu mới, giúp tớ xem cái nào hợp với tớ nhất.”

Cửa hàng chuyên dụng của Prada ở tầng cùng của trung tâm thương mại. Càng lên cao, đầu càng chóng mặt.

“Tân Tân, ? Không khỏe ?” Mễ Tuyết Lị hỏi.

ngẩng đầu Mễ Tuyết Lị, luôn cảm thấy tối nay trong mắt cô ẩn chứa một nụ quỷ dị.

“Không , tớ khỏe mà.” cố gắng gượng dậy xung quanh thì mới phát hiện bộ cửa hàng Prada một bóng nhưng bày đầy nến, giữa những cây nến là một trận pháp khổng lồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-vo-dien/chuong-7.html.]

Nếu nhớ lầm, cửa hàng Prada là tài sản của gia đình Mễ Tuyết Lị.

“Mễ Tuyết Lị là ?”

đau lòng Mễ Tuyết Lị.

Xem và Sở Vị đều sai .

“Gì cơ?” Cô một cách quỷ dị.

“Tiểu Tân Tân!” Sở Vị kịp đến nơi, ném thẳng một lá bùa chú bốc lửa về phía Mễ Tuyết Lị.

bỏ chạy, Sở Vị đuổi theo ngừng, liên tiếp ném mấy lá bùa chú về phía cô . Dường như ở một nơi xa, vang lên một tiếng kêu thảm thiết.

khi Mễ Tuyết Lị , vẫn chóng mặt dữ dội, bất ngờ thứ gì đó kéo lê và ném trong trận pháp, ngã sấp lên một đống đồ. kỹ thì thấy đó là đồ lót và tóc của , trong đó một chiếc kẹp tóc yêu thích nhất, nhớ nó biến mất một cách khó hiểu ở nhà.

hít sâu một ngụm khí lạnh, ngẩng đầu đó.

Khuôn mặt Tôn Quả Quả vặn vẹo vì phấn khích, chị xuất hiện mắt . Cánh tay của chị rỉ máu, hình như thương.

“Tân Tân, em họ của chị, thì cho trót, đưa Phật đến tận Tây Thiên chứ. Em cho chị một khuôn mặt  thì cho chị cả vận mệnh luôn .”

Chị nâng tay trái thương lên, nhẹ nhàng vuốt ve gò má trái của như thể vô cùng yêu thích khuôn mặt .

“Chị khuôn mặt còn đủ ? Sao còn cả vận mệnh nữa? Tại g.i.ế.c em?” gào lên.

Chị dùng một ngón tay chạm giữa trán , : “Thứ , ai chê nhiều chứ? Chị sống hơn là sai ?”

Theo lực nhấn của ngón tay chị , dần cảm thấy thứ gì đó đang rút khỏi cơ thể , đau, khổ sở như lột da lóc xương, đau đến mức cuộn tròn .

“Cô và chú em cũng c.h.ế.t trong tay chị đúng ? Tôn Quả Quả.” nghiến răng hỏi.

đó, nếu thì chị thể ở nhà em chứ? Em khuôn mặt của em ‘quyến luyến chủ’ , nên chị thể rời xa em quá lâu. Thực ban đầu chị hề đánh cắp vận mệnh của em nhưng chị còn cách nào khác, khuôn mặt của em ngoan! Chị thì thôi, nếu thì cho trót chứ nên cướp vận mệnh của em thôi.”

Trên thực tế khuôn mặt của và chị hợp lắm.

 

Loading...