Kết cục về sau của chuyện sủng... - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-05-01 15:10:41
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4.

Bình thường Bạch Tiểu Tiểu không mấy khi tham gia tiệc tùng, Mặc Dạ cũng chiều theo cô nhưng lần này dù sao cũng là giao tình của bậc trưởng bối, không thể thoái thác.

Mặc Dạ chuẩn bị rất nhanh, lúc stylist lựa váy cho cô, anh đích thân chọn một bộ lễ phục xẻ tà có phần gợi cảm. Ngày thường Tiểu Tiểu đã hay ngượng ngùng, lúc này mặc bộ lễ phục đó càng thấy xấu hổ. Mặc Dạ nhìn cô bằng ánh mắt thâm trầm chan chứa tình ý, khẽ cong môi cười: “Tiểu Tiểu, tự tin lên một chút, như vậy trông em rất đẹp.”

Bạch Tiểu Tiểu nhìn mình trong gương, sau khi trang điểm tỉ mỉ, dung mạo nhỏ nhắn càng thêm tinh xảo, bộ lễ phục màu champagne khiến cô thêm vài phần quyến rũ. Tuy không phải phong cách thường ngày nhưng cũng khiến cô có thể xứng với hai chữ “xinh đẹp”.

Đến khi Mặc Dạ đích thân đeo lên cổ cô sợi dây chuyền giá trị xa xỉ, Bạch Tiểu Tiểu càng cảm thấy không nỡ rời người chồng này: “A Dạ, anh thật tốt với em.”

Mặc Dạ chỉ khẽ gõ nhẹ lên sống mũi cô, cưng chiều đáp: “Ngốc à, đây là điều anh nên làm.”

Bữa tiệc nhà họ Tiết quy tụ không ít nhân vật nổi tiếng. Bạch Tiểu Tiểu từ một cô gái lọ lem trở thành phu nhân tổng tài, lễ nghi xã giao cũng chưa từng học qua, chỉ có thể cố gắng ít nói, luôn giữ nụ cười. Mặc Dạ còn phải giao tiếp với một vài đối tác thương mại nên cô đành tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, chậm rãi thưởng thức ly rượu vang vốn không quen uống.

Khi Tiết Tiếu Ngưng đẩy lão gia nhà họ Tiết ra, toàn bộ ánh mắt trong sảnh tiệc đều dồn về phía cô ta.

Tiết Tiếu Ngưng giống như một đóa hồng rực rỡ, từng cử chỉ nụ cười đều mang phong tình mê hoặc. Một đại mỹ nhân như vậy còn có thể giữ chức tổng giám đốc của công ty nhà họ Tiết, khéo léo trong từng lời ăn tiếng nói, thật sự khiến người ta vừa ngưỡng mộ vừa khâm phục.

Sau khi trò chuyện với vài đối tác quan trọng, Mặc Dạ bắt đầu tìm kiếm bóng dáng Bạch Tiểu Tiểu trong đám đông. Ánh mắt anh lướt qua Tiết Tiếu Ngưng đang mỉm cười, anh khẽ gật đầu đáp lễ, phía đối diện cũng nở nụ cười đáp lại. Bạch Tiểu Tiểu nhìn thấy, chỉ cảm thấy giữa họ như có một thứ ăn ý không thể nói rõ. Tuy cô biết mình nghĩ hơi nhiều nhưng lòng vẫn thấy chua xót.

“Tiểu Tiểu, ngồi một mình sao?” Chu Tử Đình đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, ánh mắt thâm trầm nhìn vẻ thẫn thờ và yếu đuối của cô, thực khiến người ta sinh lòng muốn che chở.

Dù sao cũng trong cùng một giới, gặp Chu Tử Đình ở đây cũng là điều nằm trong dự đoán. Bạch Tiểu Tiểu vội điều chỉnh tâm trạng, hơi ngại ngùng chào hỏi: “Không đâu, A Dạ cũng ở đây. Tử Đình, dạo này anh khỏe không?”

Chu Tử Đình có tướng mạo hào hoa, cố ý làm ra vẻ u buồn khiến người ta rung động. Anh ấy nhìn cô đầy ẩn nhẫn: “Không có em bên cạnh, thì còn có thể tốt đến đâu?”

Bạch Tiểu Tiểu khẽ chau mày, ánh mắt lộ vẻ áy náy xen lẫn xấu hổ: “Xin lỗi…”

Chu Tử Đình còn định nói thêm gì đó thì đã thấy Mặc Dạ sắc mặt khó coi bước đến gần, anh ấy đành thôi, chỉ khẽ cười: “Hôm nay em thật đẹp, anh rất thích.”

Mặc Dạ bước đến rất nhanh, kéo Bạch Tiểu Tiểu vào lòng, không khách sáo nói với Chu Tử Đình: “Chu tiên sinh, Tiểu Tiểu không phải là người anh nên tiếp cận — mời đi cho.”

Bạch Tiểu Tiểu nhận ra Mặc Dạ đang ghen. Trước đây anh đã từng nói với cô rằng: Chu Tử Đình không phải người tốt, tốt nhất nên tránh xa.

Tuy lời đó mang theo cảm xúc cá nhân nhưng quả thật anh không muốn cô thân cận với người đàn ông khác.

Với tính hay ghen của Mặc Dạ, Bạch Tiểu Tiểu chỉ còn cách dịu dàng giải thích thật lâu, anh mới chịu dịu lại: “Tiểu Tiểu, em là của một mình anh.” Cô chỉ biết gật đầu đáp lời.

Tiết Tiếu Ngưng với dáng vẻ tự nhiên phóng khoáng, bưng ly rượu tới chào hỏi. Mặc Dạ nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường, còn dịu dàng giới thiệu Bạch Tiểu Tiểu với cô ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ket-cuc-ve-sau-cua-chuyen-sung/chuong-4.html.]

Bạch Tiểu Tiểu ngẩng mắt nhìn, chỉ cảm thấy ánh mắt Tiết Tiếu Ngưng lướt qua gương mặt và thân hình cô, mang theo sự đánh giá mà cô không hiểu rõ. Tiết Tiếu Ngưng hơi nghiêng người, cúi xuống nói nhỏ bên tai cô: “Bạch tiểu thư mặc bộ này thật đẹp.” Thấy cô có chút bối rối, cô ta liền cười khẽ, chuyển ánh mắt sang Mặc Dạ, nửa trêu nửa giận lườm anh một cái: “A Dạ, anh đúng là có phúc thật.” Mặc Dạ biết cô ta đang đùa, khẽ ho một tiếng: “Tiết tiểu thư, Tiểu Tiểu nhà tôi nhút nhát, em đừng trêu cô ấy.”

Cả hai trò chuyện vài câu về tình hình gần đây, rồi nói đến công việc. Bạch Tiểu Tiểu được biết, trước đây Tiết Tiếu Ngưng phụ trách một bộ phận kinh doanh của nhà họ Tiết tại quốc gia D, có hợp tác với nhà họ Mặc. Giờ cô ta đã về nước, sẽ đảm nhận đàm phán các dự án trong nước với nhà họ Mặc.

“Lâu rồi không về, vài hôm nữa em sẽ ghé thăm bác gái.” Tiết Tiếu Ngưng cảm khái: “Hy vọng sẽ không làm phiền hai người.”

Mặc Dạ mỉm cười lắc đầu: “Sao có thể chứ? Mẹ tôi thấy em nhất định sẽ rất vui.”

Cả hai trò chuyện không lâu, Bạch Tiểu Tiểu cúi đầu im lặng, không biết đang nghĩ gì.

Buổi tiệc hôm đó cũng không khác biệt mấy so với mọi lần, đến khi kết thúc thì đã gần chín giờ. Có lẽ vì phải tiếp xúc quá nhiều người, lúc lên xe Mặc Dạ đã có vẻ mệt mỏi.

Bạch Tiểu Tiểu đưa tay xoa huyệt thái dương cho anh, dịu giọng hỏi: “Không thoải mái à? Đầu lại đau sao?”

Mặc Dạ nhắm mắt lại: “Đỡ nhiều rồi, không sao đâu.”

Chứng đau đầu của anh là do những năm đầu tiếp quản công ty, khi ấy Mặc thị đã bắt đầu xuống dốc, công việc ngập đầu, Mặc Dạ thường xuyên thức khuya. Sau này trong lúc theo đuổi Bạch Tiểu Tiểu, danh hiệu “tổng tài si tình” đã giúp Mặc thị thu hút được không ít sự chú ý, có được cơ hội hồi phục, anh mới dần dần không còn quá vất vả, bệnh đau đầu cũng nhẹ đi.

Bạch Tiểu Tiểu thương chồng, thường xuyên massage cho anh. Kỹ thuật của cô rất dễ chịu, khiến Mặc Dạ chỉ một lát đã thấy buồn ngủ. Trước khi thiếp đi, anh còn nghe cô nhẹ giọng hỏi: “A Dạ, sao Tiết tiểu thư lại đột nhiên về nước vậy?”

Mặc Dạ sửng sốt một chút.

Ngoài cửa sổ xe là ánh đèn đường rực rỡ lấp lánh, Bạch Tiểu Tiểu ngồi quay lưng lại phía ánh sáng, nét mặt mơ hồ không rõ.

Cô đang hỏi anh: “Là vì anh sao… A Dạ?”

Bên trong xe phảng phất hương nước hoa nhè nhẹ. Mặc Dạ không nói lời nào, chỉ vươn tay kéo Bạch Tiểu Tiểu vào lòng.

Tại buổi tiệc khiến cô đứng ngồi không yên vừa rồi, Bạch Tiểu Tiểu đã nhìn thấy trong mắt Mặc Dạ là ánh nhìn thưởng thức dành cho Tiết Tiếu Ngưng. Cô cũng thấy được sự ăn ý và phối hợp giữa hai người họ – một điều trước nay chưa từng xuất hiện. Nỗi lo lắng chưa từng có kia, từ thần sắc thờ ơ giữa họ mà trồi lên từ đáy lòng cô, khiến cô bối rối và bất an.

Cô từng nghĩ rằng chỉ cần có được sự khẳng định và chở che của Mặc Dạ, cô có thể bỏ ngoài tai mọi lời dị nghị, yên tâm ở nhà chăm sóc gia đình, làm một người vợ dịu dàng hiền hậu, không sợ bất kỳ phong ba nào. Thế nhưng… nếu như Mặc Dạ không yêu cô thì sao? Cô còn lại gì nữa?

Cô chẳng có gì cả.

\Bánh Táo Vị Đào 🦊/

Cô hoàn toàn không thể mất đi Mặc Dạ.

 

Loading...