KHI ĐÃ MUỘN MÀNG - CHƯƠNG 7

Cập nhật lúc: 2024-09-09 11:52:00
Lượt xem: 1,335

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

13.

 

Sầm Sơ suy sụp tinh thần ghế như thể mất hết sức lực.

 

Thực hề cố ý.

 

những chuyện riêng tư đó của quan tâm chút nào, cũng tìm hiểu.

 

Ngoại trừ ừ ừ ồ ồ , thể nào nghĩ gì để mà trả lời nữa.

 

Ôi đàn ông!

 

Thật là một sinh vật kỳ lạ.

 

sẽ bao giờ hiểu .

 

Tiếc là bệnh viện là nhà của .

 

Nếu sẽ lịch sự mà mời vị hôn phu cũ rời ngay lập tức.

 

Ngay khi đang do dự nên tìm cớ lẻn ngoài một lúc thì thấy vị bác sĩ tâm lý điều trị cho đây.

 

“Ôn Lê?” Ông tình cờ ngang qua hành lang, thấy liền dừng chào hỏi: “Mấy hôm về nước, ngờ nhanh như gặp . Dạo cơ thể cô hồi phục thế nào ? Có xuất hiện vấn đề cảm xúc nào nữa ?”

 

còn kịp gì thì Sầm Sơ bên cạnh dậy , phản ứng còn kịch liệt hơn cả .

 

“Cơ thể hồi phục, vấn đề cảm xúc? Ông đang Ôn Lê , em ?”

 

“Anh là Sầm Sơ?” Bác sĩ cau mày, đánh giá từ xuống .

 

Trong thời gian đầu điều trị, từng cho bác sĩ xem bức ảnh của .

 

cảm thấy hai nên hết với , như sẽ càng để giữ cho trạng thái cảm xúc của cô định.”

 

“Dù thì cũng là nguyên nhân khiến cô phát bệnh.”

 

Sau khi suy nghĩ một lúc, bác sĩ với những điều , sang với Sầm Sơ:

 

“Anh vẫn đúng ? Chuyện Ôn Lê chướng ngại nhận thức cảm xúc .”

 

“Chuyện chủ yếu là do .”

 

14.

 

Đối với việc Sầm Sơ bệnh của , thực quan tâm.

 

Đối với cũng , cũng ..

 

khi xong lời của bác sĩ, tâm trạng của nháy mắt sụp đổ.

 

Anh chậm rãi xuống.

 

Giống như một con cờ hó bỏ rơi, dựa bên cạnh chân .

 

Trông vẻ nhếch nhác và cô đơn.

 

“Ôn Lê.” Anh nhỏ giọng lẩm bẩm, vươn tay nắm lấy tay .

 

rút về.

 

Sầm Sơ sửng sốt, đầu càng cúi thấp hơn.

 

“Anh sai tới mức thể tin .”

 

“Lúc đó là do cứng miệng, nghĩ một đàng một nẻo, lúc còn đang cái gì nữa.”

 

“Ôn Lê…Em thể… tha thứ cho ?”

 

Câu cuối cùng , hỏi vô cùng cẩn thận.

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

 

từ đầu tới cuối dám ngẩng đầu lên một cái.

 

Mấy năm ở nước ngoài, ít khi nghĩ về Sầm Sơ.

 

Cho dù những năm tháng đó mang đến cho ngọt ngào vui vẻ đau khổ tổn thương, thì bây giờ tất cả đều là chuyện qua.

 

Vậy nên, thể tha thứ tha thứ.

 

thì trong lòng còn dấu vết  nào của nữa.

 

ừm một tiếng.

 

Anh lập tức ngẩng đầu lên, ánh mắt cũng sáng bừng:

 

“Thật ? Ôn Lê, em thể tha thứ cho ?”

 

“Chúng , chúng cơ hội từ đầu ?”

 

Uhm.

 

khẽ mím môi: “Không , Sầm, chúng , thể đừng dùng giọng điệu chuyện với ?”

 

15.

 

“Không , .”

 

Sầm Sơ lặp lặp hai từ một lúc.

 

Sau đó cuối cùng cũng rời .

 

Dáng vẻ như mất hồn phách, lưng cũng khọm xuống.

 

Hoàn giống hình ảnh vị chủ tịch trẻ tuổi tích cực hăng hái trong các bức ảnh tạp chí.

 

đồng hồ, Mạnh Hàng phòng khám gần một tiếng .

 

chớp mắt dựa tường, tranh thủ nghỉ ngơi một lúc.

 

Cánh cửa phòng khám cuối cùng cũng mở .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khi-da-muon-mang/chuong-7.html.]

Cô y tá dìu xui xẻo bước khỏi phòng.

 

“Thủy tinh văng trong chân, sạch và khử trùng xong còn lấy mảnh vụn nên thời gian lâu.”

 

đỡ lấy Mạnh Hàng từ y tá, để dựa cánh tay .

 

“Vận động khiêu vũ thì ảnh hưởng gì ?” vội vàng hỏi.

 

“Không , cũng thương nặng gì, nhưng mà mấy ngày chú ý nghỉ ngơi, nếu cẩn thận thì vết thương thể hiễm trùng.”

 

Trận chung kết diễn hai tuần , vẫn còn kịp.

 

Có lẽ Mạnh Hàng thực sự sinh nhật của giày vò đến mệt mỏi, lúc lái xe đưa về, dựa ghế lái phụ mà ngủ .

 

Trên chân vẫn quấn đầy băng gạc.

 

Khiến cho nhớ đến một cảnh trong tiết mục khiêu vũ của chúng ở vòng chung kết, là cảnh hoàng tử gặp nạn truy đuổi, đó một mũi tên từ xa b.ắ.n xuyên qua ngực.

 

Hoàng tử ngã xuống một vách đá.

 

Nhân vật nữ mà thủ vai quỳ xuống bên cạnh , hoảng sợ và đau thương.

 

cảnh cuối cùng cứ mãi thể diễn .

 

Rõ ràng là động tác vấn đề, nhưng cảm giác luôn thiếu một chút gì đó.

 

Bởi vì vấn đề cảm xúc, vẫn thể tiến xa hơn trong sự nghiệp vũ đạo của .

 

Thậm chí vài năm còn từng nghĩ đến việc từ bỏ sân khấu, giải nghệ sớm dấn lĩnh vực giảng dạy.

 

Vào thời gian đó, Mạnh Hàng vẫn luôn ở bên cạnh .

 

Anh ngừng động viên :

 

“A Lê, đừng những lời chán nản như , em thử nữa .”

 

“Người tài năng trời phú như em lẽ nào chuyện đánh gục ?”

 

“Cái gì mà hỷ nộ ái ố, vui buồn lẫn lộn, tin cảm xúc của em sẽ thể đổi, em chắc chắn sẽ cảm nhận ?”

 

16.

 

Mạnh Hàng ở nhà điều dưỡng ba ngày.

 

Sau đó vội vàng chạy đến nhà gõ cửa ầm ĩ.

 

“A Lê, đừng lười biếng nữa, chúng còn thi đấu”

 

thật phục .

 

vẫn còn hơn Sầm Sơ một chút, ít nhất là đến đây lúc 6 giờ sáng để phiền khác..

 

mở cửa, cau mày : “Chân của xác định là vấn đề gì chứ?”

 

“Chỉ là vết thương ngoài da thôi, bôi chút thuốc xóa sẹo là , vấn đề gì.”

 

Mạnh Hàng xong liền lập tức biểu diễn một màn đá chân cho xem.

 

Đá tới nỗi lông mày của cũng nhảy dựng lên.

 

“Được , đừng để lát nữa tầng gọi 12345 khiếu nại em!”

 

Mục tiêu của và Mạnh Hằng là giành huy chương vàng trong cuộc thi quốc tế .

 

Ban ngày chúng luyện tập trong phòng tập nhảy.

 

Lặp lặp những động tác quá quen thuộc đến mức gần như khắc sâu trong trái tim .

 

Đến tối, Mạnh Hàng sẽ lấy đoạn băng ghi hình mà chuẩn và cùng phân tích:

 

“A Lê em , những chỗ … ngôn ngữ cơ thể, thậm chí là ánh mắt, biểu cảm, sự run rẩy của những ngón tay, đều thể bày tỏ cảm xúc của em.”

 

nửa hiểu nửa gật gật đầu.

 

Một lúc , đột nhiên nghĩ điều gì đó và lên..

 

“Phải ! Giống như mấy ngày lúc thương ở quán ba, khi đó trông em lo lắng, cảm thấy một màn … em thể diễn tâm lý lúc đó xem .”

 

giống như trở tuổi 18, năm mà thi đại học.

 

Mỗi đêm khuya, cứ nghĩ nghĩ tâm trạng lúc đó là như thế nào, tại lo lắng và hoang mang đến thế.

 

Tại vì tình cảnh của khác mà luống cuống tay chân, gì.

 

Cho đến khi chúng sân khấu của vòng chung kết đến thời gian biểu diễn của chúng .

 

Mạnh Hàng , dịu dàng hỏi: “A Lê, hôm nay em cảm thấy trạng thái của thế nào?”

 

trả lời .

 

Tâm trạng khoảnh khắc bỗng bình yên vô cùng.

 

luôn cảm thấy dường như thể bứt phá một giới hạn .

 

Trận thi đấu đó theo cảm nhận của , chính là phát huy nhất.

 

Cảnh cuối cùng mà đây vẫn luôn thể nào diễn nhập tâm.

 

Lần , như thể cuối cùng tìm về cảm xúc của .

 

Đặt trong nhân vật.

 

Tận mắt thấy yêu bỏ mạng nơi sa trường, dùng những động tác vũ đạo để diễn tả sự đau thương, thống khổ, cô đơn và hoang mang.

 

Sau khi kết thúc động tác cuối cùng.

 

quỳ sân khấu.

 

Cùng với Mạnh Hàng tạo thành một khung hình tĩnh, chính thức khép màn biểu diễn tuyệt nhất trong cuộc đời .

 

Loading...