KHỞI NGHĨA Ở CĂN TIN - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2024-10-09 16:21:27
Lượt xem: 383

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước đây, khu đầy các hàng quán, nhưng giờ dẹp sạch.

 

Một đứa bạn xổm giữa con phố trống vắng, cầm túi nhựa hít lấy hít để, rằng vẫn còn mùi bún huyết vịt, hỏi chúng hít chung .

 

Đứa khác thì chằm chằm thùng rác, mắt sáng rực.

 

Đến mức mèo hoang còn tưởng nó gặp đối thủ.

 

Chúng còn cách nào khác, tiếp tục tìm, hy vọng gặp một quán đóng cửa.

 

Kết quả là giữa đường, chúng gặp thầy chủ nhiệm.

 

Thầy tưởng chúng trốn ngoài chơi game.

 

Thầy kéo chúng rừng cây và bảo chúng ký túc xá ngay.

 

Để giải thích thêm, trường chúng quản lý nghiêm ngặt, học sinh nội trú chỉ về nhà mỗi tháng một . Trường ở nơi hẻo lánh, xung quanh ít nhà dân. Bảo vệ trực 24/24, nếu bắt học sinh ngoài chơi game, sẽ đuổi học ngay.

 

Trường học giống như một nhà tù, hiệu trưởng là vua tối cao ở đó.

 

: “Thầy , thầy nhầm , chúng em đói quá, chỉ ngoài kiếm chút gì ăn thôi.”

 

Thầy chủ nhiệm vẻ sững sờ, cho đến khi vững, ngã xuống đất.

 

—-------

 

, thầy chủ nhiệm dẫn chúng về nhà thầy.

 

Cô giáo vẫn ngủ, đang chuẩn một bát mì cho thầy bữa ăn khuya.

 

Thầy hiệu cho chúng ăn.

 

Không đùa , một bát mì ăn sạch trong ba giây.

 

Mì trơn tuột trôi xuống, nước nóng đến mức rát cả cổ họng.

 

Làm cho cổ họng kịp phản ứng, dày bỏng rát biểu tình, đẩy ngược lên miệng, cuối cùng não lệnh gấp để nuốt ngược .

 

Thầy chủ nhiệm cởi áo thì chúng ăn xong.

 

Chữ “ăn” còn dứt khỏi miệng thầy thì hết sạch .

 

Ba cặp mắt chằm chằm cô giáo.

 

Cô giáo bật bếp bật bếp ga.

 

Cô nấu món nào, chúng ăn món đó.

 

Đũa và bát như đấu , đĩa thì l.i.ế.m sạch khỏi cần rửa.

 

Trong lúc , thầy chủ nhiệm xắn tay áo bếp nấu cùng.

 

Cuối cùng, chúng ăn no căng cả bụng.

 

3

 

Thầy chủ nhiệm lau mồ hôi thở dốc, : “Nhà các em cũng đến nỗi đủ điều kiện ăn cơm, tiền sinh hoạt để gì, thật xem nào!”

 

liên tục xua tay và đặt thẻ ăn lên bàn, tiêu đồng nào.

 

Thật sự là chúng kén ăn, mà đồ ăn căng tin dành cho ăn.

 

Thịt mỡ xào ớt thối, cải thối nấu miến hỏng, thậm chí cơm cũng còn sống.

 

Thầy chủ nhiệm xong chỉ nhăn mặt.

 

Thầy thầy đồ ăn ở căng tin , nhưng ngờ nó tệ đến thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khoi-nghia-o-can-tin-yjwd/chuong-2.html.]

 

, chúng vẫn còn may mắn, chứ những bạn khác một tháng mới về nhà ăn một bữa cơm đúng nghĩa.

 

Thầy chủ nhiệm lắc đầu thở dài.

 

Trước khi rời , cô giáo đóng gói vài phần đồ ăn cho chúng và dặn chúng cẩn thận, đừng để bảo vệ và quản lý ký túc xá phát hiện.

 

cảm động .

 

Ngày hôm , giờ chơi tiết học buổi sáng.

 

Thầy chủ nhiệm bất ngờ xuất hiện, yêu cầu cả lớp ở trong lớp học, kéo rèm cửa và đóng chặt cửa lẫn cửa .

 

Sau đó, thầy rút một chiếc ba lô một cách bí mật.

 

Vừa mở , mùi thịt thơm nức mũi!

 

Bên trong đầy ắp bánh bao nhân thịt!

 

Cả lớp reo hò sung sướng!

 

Thầy liền hiệu im lặng, đừng để lãnh đạo nhà trường thấy.

 

Sáu mươi cái bánh bao nhân thịt nóng hổi, ba mươi , mỗi hai cái.

 

Bánh nóng hổi, dầu mỡ thấm ngoài, lớp vỏ dai mềm, cắn một miếng, nước thịt chảy thẳng xuống dày, ngon đến mức l.i.ế.m cả ngón tay!

 

Không ai một lời.

 

Mọi đều trang trọng thưởng thức món ngon hiếm .

 

Thầy chủ nhiệm dựa bục giảng, mỉm chúng ăn, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

 

Sau đó, thầy chủ nhiệm thỉnh thoảng mang đồ ăn cho chúng .

 

Thường thì hai mươi phút cuối của buổi tự học tối, chúng kéo rèm , ghép bàn với ăn những món ăn nóng hổi mà thầy mang đến.

 

Sau đó, chúng dọn dẹp sạch sẽ, chia rác nhiều túi và vứt các thùng rác khác trong trường.

 

Cả lớp giữ bí mật ngọt ngào một cách thầm lặng.

 

Thầy chủ nhiệm chúng khi ăn trông thật đáng yêu, giống như những con chim sẻ ríu rít.

 

Chúng đưa tiền cho thầy để trả tiền ăn, thể để thầy cứ chi tiền mãi.

 

Thầy chủ nhiệm khoát tay, vài bữa ăn thì là gì, chỉ cần các em học giỏi là coi như trả ơn thầy .

—--------

 

Thế nhưng đời bức tường nào mà gió lùa qua.

 

Tên quản lý căng tin c//hế//t tiệt cuối cùng cũng chuyện .

 

Buổi trưa hôm đó, thầy chủ nhiệm mãi đến.

 

Thầy buổi sáng rằng thầy sẽ mang đồ ăn cho chúng và bảo chúng về lớp ngoan đợi thầy.

 

quá giờ hẹn hơn hai mươi phút mà vẫn thấy bóng dáng thầy .

 

liền ngoài tìm thầy.

 

Sau khi tìm khắp nơi, thấy thầy chủ nhiệm ở cổng trường.

 

Dưới ánh nắng gay gắt, thầy cúi đầu ngừng, liên tục cúi chào.

 

Trước mặt thầy là tên quản lý căng tin với ánh mắt khinh bỉ, miệng thì lớn tiếng chửi rủa, nước bọt b.ắ.n tung tóe.

 

Thầy chủ nhiệm của gần năm mươi tuổi, tên béo c//hế//t tiệt đó chửi mắng như một đứa trẻ.

Loading...