KHÔNG ĐỢI BỐ MẸ, TÔI TỰ MUA NHÀ CHO CHÍNH MÌNH - 2

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:53:11
Lượt xem: 1,086

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nước mắt rơi là rơi, đ.ấ.m n.g.ự.c giậm chân, đến mức thở .

 

“Mẹ ngay mà.”

 

“Con vẫn trách .”

 

“Trách mua bánh sầu riêng cho con.”

 

“Trong lòng con, một cái bánh quan trọng đến .”

 

“Con tự hỏi lương tâm xem.”

 

“Từ nhỏ đến lớn bố mua cho con bao nhiêu thứ, tiêu bao nhiêu tiền.”

 

“Chỉ vì một ý con mà con phủ nhận sạch công sức của bố .”

 

Bố đỡ lấy vai , mặt tràn đầy thất vọng.

 

“Chẳng chỉ là một cái bánh sầu riêng thôi .”

 

“Con cần gì ầm ĩ với con đến mức .”

 

“Con vì cái bánh sầu riêng của con mà con hôm nay chạy bao nhiêu tiệm bánh .”

 

khẽ một tiếng, cắt ngang lời ông.

 

cuối cùng chẳng vẫn mua .”

 

Bố tức đến mức râu cũng run lên.

 

“Mẹ con năm nay năm mươi lăm tuổi .”

 

“Tháng khám sức khỏe còn phát hiện cao huyết áp, cao mỡ máu, cao đường huyết.”

 

“Vì ảnh hưởng công việc của con nên còn dặn bố đừng cho con .”

 

“Vậy mà con chỉ vì một cái bánh sầu riêng mà ở đây dây dưa dứt với con.”

 

“Mạc Quyên, lương tâm con ch.ó ăn mất .”

 

dựa đầu giường, ngáp một cái.

 

.”

 

“Vậy hai tìm ch.ó mà xin lương tâm .”

 

Từ nhỏ là một đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện.

 

luôn chủ động đổ hết chuyện suôn sẻ của họ lên việc sinh .

 

phản xạ điều kiện mà cảm thấy với bố , tìm cách bù đắp.

 

Đây luôn là điều khiến bố tự hào nhất họ hàng.

 

khi câu đó, bố đều kinh ngạc há hốc miệng, thậm chí dám tin.

 

“Con cái gì.”

 

“Có giỏi thì một nữa xem.”

 

họ, mặt nở nụ đầy ác ý.

 

“Biết ba cao thì bớt học trẻ ngày nào cũng uống sữa.”

 

“Thứ đó nhiều đường caffeine.”

 

“Sầu riêng là thực phẩm nhiều năng lượng, già đúng là nên ăn hạn chế.”

 

“Sau hai ăn thì cứ ăn.”

 

“Không cần lén lút phòng con.”

 

“Cũng cần ăn sạch khi con về.”

 

“Táo trong tủ lạnh là do cháu trai hai tặng dịp Tết đúng .”

 

“Để gầm giường hơn nửa năm vẫn ăn hết, vỏ nhăn cả .”

 

“Sợ ăn thì hỏng, sợ lãng phí nên mới lấy cho con ăn đúng .”

 

“Còn nữa.”

 

“Đừng mấy câu kiểu đồ của hai cũng là của con.”

 

“Con gánh nổi .”

 

“Con cũng từng nghĩ sẽ lấy bất cứ thứ gì của hai .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khong-doi-bo-me-toi-tu-mua-nha-cho-chinh-minh/2.html.]

Mới vài câu, chịu nổi.

 

“A.”

 

Bà hét lên lao về phía .

 

Bà túm tóc , tát liền hai cái.

 

Rồi dí thẳng ảnh chụp màn hình buổi tiệc sinh nhật với đồng nghiệp mắt .

 

“Con còn dám khác.”

 

“Sao bản .”

 

“Rõ ràng tăng ca mà còn lừa bố .”

 

“Thực là lén chơi bời với đám bạn bè xa.”

 

Kết quả sớm đoán .

 

Từ nhỏ đến lớn từng chút riêng tư nào trong ngôi nhà .

 

Năm lớp hai, giáo viên giao bài tập nhật ký mỗi ngày.

 

Bài nhật ký đầu tiên tiếp tục đôi giày thể thao cũ của họ rách một lỗ mà mang về từ nhà .

 

chỉ một đôi giày thể thao trắng mới của riêng .

 

Bài tập đó tối hôm xong xé nát.

 

Bố cố ý họ mất mặt.

 

Họ phạt quỳ úp mặt tường hai tiếng đồng hồ.

 

Sau đó bắt một bài nhật ký khác.

 

Bài nhật ký mới kể về một cô bé hiểu nỗi vất vả của bố nuôi gia đình.

 

Cô bé bẩn hỏng đôi giày mới mua mấy ngày liền hối hận thôi.

 

Từ ngày đó học cách che giấu và tô vẽ cuộc sống của .

 

Bởi vì giỏi bóc tách từng lớp.

 

thể dễ dàng từ giáo viên, bạn học và hàng xóm mà vạch trần lời dối của .

 

Hôm nay xảy chuyện trong dự liệu của .

 

Cho dù bây giờ gần như bạn bè.

 

Mẹ vẫn theo tài khoản QQ của , tìm ảnh tiệc sinh nhật công ty đăng trong gian của đồng nghiệp kiêm bạn học.

 

Thế nên bà giống như , sốt ruột chạy phòng ngủ trừng phạt thuận theo lời bà.

 

Cơn đau da đầu giật mạnh cùng cảm giác nóng rát mặt khiến hưng phấn.

 

Lần còn tê dại chờ bà đ.á.n.h cho hả giận.

 

theo phản xạ đẩy mạnh đang đ.á.n.h ngã xuống đất.

 

Bố ở cửa miệng chảy m.á.u với ánh mắt giận dữ.

 

Ông giậm chân quát lên.

 

“Mạc Quyên, con điên .”

 

Mẹ vì hành động của mà nửa nửa đất, há to miệng sững sờ nên lời.

 

Một lúc lâu bà mới gào .

 

“Trời ơi khổ thế .”

 

“Vất vả mấy chục năm, dám ăn dám mặc mà nuôi một đứa con gái bất hiếu.”

 

Lần hoảng loạn lóc như .

 

cúi đầu hai bàn tay ngẩn ngơ.

 

Đôi tay mạnh mẽ hơn tưởng.

 

Cảm giác sợ hãi tránh khi đ.á.n.h hồi nhỏ lập tức tan biến.

 

dậy, cúi đầu chậm rãi bước đến mặt .

 

Tiếng c.h.ử.i rủa liên hồi đột ngột dừng ánh mắt lạnh lẽo của .

 

lên nhưng hét lên một tiếng ngã quỵ xuống đất.

 

 

Loading...