6.
Cả đường , chột dám ngẩng đầu lên , đang thở hồng hộc, cố nén cơn giận.
Trần Niên thực sự tức giận , cho đến khi về đến nhà vẫn luôn trầm khuôn mặt lời nào.
Ánh mắt lạnh lùng, cả đầy tàn bạo.
Mặc dù những khác sợ , nhưng bao giờ sợ hãi, vì là trai của , đối với là kiên nhẫn nhất.
Mỗi chọc giận chỉ cần ngọt miệng một chút, hoặc ủy khuất rơi vài giọt nước mắt, liền hết cách.
, hình như thật sự chọc tức giận thật .
“Anh ơi, đừng nóng giận, em là em sai .”
kéo kéo góc áo :
“Trần Tuế, em hàng năm bao nhiêu đua xe c.h.ế.t con đường đó ? Anh từng với em, cho em chơi cái ? Hả?”
“Có chiều hư em quá , em đem lời coi như gió thổi qua tai ? Hả?”
Hơi thở nặng nề của Trần Niên tràn ngập trong khí, tràn ngập sự tức giận.
Từ khi ký ức, Trần Niên bao giờ tức giận đến như , nhất thời dọa sợ hãi lên:
"Nếu em c.h.ế.t thì nó !!!"
“Em… ơi em sai , em cứ tưởng sẽ ảnh hưởng gì……”
nức nở giải thích, giật giật góc áo :
“Anh đừng nóng giận, em thực sự sai , sẽ bao giờ dám nữa”.
“Không dám nữa? Anh thấy em bây giờ bản lĩnh lớn lắm đấy chứ, còn cái gì dám ? Không chỉ dám cưỡng hôn, còn trở mặt nhận , đều là học từ ai hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khong-ngoan-bkiv/phan-4.html.]
“Anh dạy em mấy thứ ?”
Tiếng gầm giận dữ của Trần Niên vang vọng trong phòng khách.
Anh trực tiếp khóa lấy tay , thẳng mắt . hổ sợ hãi:
“Anh… là tránh mặt em …”
"Thì cũng là do em thấy tỏ tình thất bại xong hổ, nên, tự tìm cho lý do bù đắp tí thôi mà..."
đỏ mặt nhỏ giọng giải thích. Anh sững sờ mất mấy giây.
Sau đó cúi đầu khẽ.
Ngay khi vẫn còn đang bàng hoàng.
Anh đột nhiên giơ tay đỡ đầu , cúi đầu hôn lấy :
"Trình độ như em mà còn chơi trò cưỡng hôn , đây dạy em hôn như thế nào. "
ngu luôn….
5 phút , buông :
Nguyệt
“Học ?”
Trong thanh âm khàn khàn mang theo một tia ngả ngớn chê .
che đôi môi đang tê dại, nước mắt lưng tròng:
"Huhu... học đến phế luôn ..."
"Ngày nào cũng chỉ chọc tức ."