Không tích trữ vật tư lúc mạt thế - 2
Cập nhật lúc: 2025-11-24 07:11:08
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một khi con thật sự tay với ai đó, khí tức sẽ đổi.
Đó gọi là “ý“.
“Ý” tỏa từ khiến Trần Hạo và Lý Tầm rợn tóc gáy.
Lý Tầm định lực kém, khí thế của dọa sợ, lập tức nổ s.ú.n.g về phía .
“Ý“ của ngay lập tức khóa chặt .
Đến nước thì chẳng còn đường lui nào nữa.
Con d.a.o nhỏ màu bạc lạnh lùng đ.â.m về phía .
cúi né tránh.
“Đùng!” Lý Tầm b.ắ.n thêm phát nữa.
Cùng lúc đó, Trần Hạo đổi thế tấn công, d.a.o bạc như bóng với hình đ.â.m thẳng n.g.ự.c .
mặc kệ, dùng tốc độ mà mắt họ kịp thấy, lướt đến mặt Lý Tầm tung một cú đá.
Gã đàn ông cao to một mét chín đá bay ngoài, nện mạnh tường, tiếng xương gãy “rắc rắc“ vang lên.
Ánh mắt Lý Tầm đầy hoảng sợ.
Hắn nhưng mở miệng phun đầy máu.
*
Có lẽ sợ lấy mạng Lý Tầm, Trần Hạo kịp thời lao tới, một tay ghì lấy vai .
trở tay bắt lấy cổ tay , động tác liền mạch tước luôn con d.a.o bạc nhỏ của vứt xuống đất, nhân tiện bẻ trật khớp hai tay , đó thêm một cú quét ngang chân.
Trần Hạo đè úp xuống đất, chế ngự.
Nét mặt đầy phức tạp.
nghiến răng ken két, cảnh cáo : “Đừng nhúc nhích! Nhúc nhích linh tinh là đ.á.n.h gãy chân đấy!”
Dù rơi thế bất lợi, vẫn giữ lý trí, ngoan ngoãn im, giãy giụa, ánh mắt suy xét từ đầu.
May mà đến mức quá biến thái, chứ với bộ dạng hành hạ t.h.ả.m hại của giờ phút , khéo khiến nảy sinh lòng “thương yêu”.
phịch lên lồng n.g.ự.c Trần Hạo, giọng điệu nỗi đau khác: “Giờ thì tin ? mấy viên tinh hạch đó là tự tay săn zombie mà , đ.á.n.h cho một trận là chịu tin.”
Trần Hạo khẽ rên một tiếng đau đớn.
toe toét: “Cũng may chị đây dễ tính, chiêu đãi các ăn uống lẫn chỗ ở, những còn cứu cả em gái , đối đãi dịu dàng hiền lành. Nếu theo cách tận thế, thì cũng coi là một vị thần nhân từ nhỉ?
thao thao bất tuyệt, miệng lưỡi liến thoắng ngừng.
Mái tóc rũ từ vai rơi xuống, khéo quét mặt Trần Hạo.
Có lẽ vì nhột, nghiêng đầu né.
thấy bèn lấy một lọn tóc, thành hình cái chổi nhỏ, quét tới quét lui mặt .
Trần Hạo liều mạng chống cự, cố chấp nghiêng đầu sang bên .
vẫn tự chơi vui vẻ: “Chị đây là lý lẽ, chị đây cứu em gái của thì em trai cũng nên cảm ơn chị một tiếng, đúng ?”
cố vẻ mềm mỏng, từng bước dụ dỗ nhưng tên đàn ông thấu luôn ý đồ của , đáp ngắn gọn: “Có gì thì thẳng.”
tít mắt: “Chị con d.a.o bạc của em trai.”
Con d.a.o phát là món đồ yêu thích của .
Nhóm dám tay với , đương nhiên cũng đòi chút lợi ích chứ!
Quả nhiên, Trần Hạo do dự. chỉ vẻn vẹn hai giây , liền đồng ý: “Được.”
Anh cũng đó, đủ quyết đoán, dáng đàn ông.
hí hửng nhặt con d.a.o bạc đất tháo luôn vỏ d.a.o đeo ở thắt lưng .
Dao tra vỏ. Lưỡi d.a.o sắc bén giấu bên trong, vẻ ngoài đẽ vô hại, đúng kiểu thích.
ôm lấy nó trong lòng, mặt mày rạng rỡ vui vẻ.
Trần Hạo bỗng : “Nó hợp với cô.”
phẩy tay, chẳng thèm để tâm: “Một con d.a.o nhỏ thôi mà. Em trai dùng nó để vũ khí, còn chị thì giữ để ngắm nghía, gì mà hợp hợp?”
Trần Hạo , ánh mắt dừng con d.a.o bạc một lúc, cuối cùng vẫn lộ chút biểu cảm tiếc nuối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khong-tich-tru-vat-tu-luc-mat-the/2.html.]
đột nhiên ghé sát mặt gần, thở phả nhẹ lên mặt : “Còn xong , em trai .”
Trần Hạo , ánh mắt lạnh nhạt, bình tĩnh đến mức mê .
rạng rỡ: “Chuyện lục ba lô của chị, tính đây?”
Vào giờ phút , vì cố tình áp sát nên cách giữa và Trần Hạo gần, gần đến mức thở quấn quýt.
Nếu ngoài , kiểu gì cũng nghĩ giữa chúng sự mập mờ.
Trần Hạo vẫn giữ vẻ bình tĩnh như một thái giám.
Anh chuyện thẳng thắn: “Nếu một nữa, vẫn sẽ để Lý Tầm âm thầm điều tra cô. , sẽ đ.á.n.h giá thấp bất kỳ ai, cho dù đó vô hại đến mấy.”
chống cằm : “Đấy, quả nhiên đàn ông chỉ trưởng thành khi chị gái dạy dỗ.”
Nói còn tặng thêm một cái nháy mắt và cái hôn gió: “Không cần cảm ơn nha, em trai~”
Trần Hạo ngửa đầu thẳng lên trần nhà: “Đến nước , cô yêu cầu gì thì cứ thẳng.”
“Há~” nhịn giễu cợt: “Em trai , ngay cả tinh hạch cấp ba cũng nổi, gì đáng để chị để mắt tới chứ?”
chỉ tiện miệng chơi thôi, ai dè Trần Hạo từ tốn đáp: “Hai năm , khí hậu đổi thất thường, zombie hoạt động dị thường, biển zombie ngày càng nhiều.”
“Tuy cô thực lực mạnh nhưng suy cho cùng cũng chỉ một .”
“Dù cô đ.á.n.h thắng zombie, đấu kẻ nhưng tài nguyên khan hiếm như lương thực và nước uống dễ kiếm.”
“Nếu cô bằng lòng tới Liêu Kinh, thể cung cấp điều kiện thuận lợi cho cô, đảm bảo cô lo chuyện ăn mặc, cuộc sống định.”
: “Cảm ơn em trai nhưng chị hứng.”
từ chối dứt khoát đến mức Trần Hạo sửng sốt chớp chớp mắt.
Sau đó, vẫn vẫn từ bỏ ý định, hỏi tiếp: “Vì ?”
vẻ đắn đo thương lượng với : “Thế nhé, em trai chẳng nổi một thứ đáng giá để trao đổi, mà chị cũng vô duyên vô cớ chịu thiệt, là thế …”
Ánh mắt sáng rỡ chằm chằm : “Em trai cho chị hôn cái nhá.”
Một giây đó, Trần Hạo vẫn còn giữ vẻ bình tĩnh nhưng giờ biểu cảm mặt lập tức rạn nứt.
Anh sững sờ, kiểu như hiểu tại chủ đề nhảy sang chuyện .
chả thèm quan tâm, nhắm đúng môi mà hôn một phát.
Trông bộ dạng vẻ rắn chắc như tấm sắt, thế mà môi mềm mại tưởng.
dùng lưỡi l.i.ế.m nhẹ môi , cơ thể bỗng chốc siết như cái đồng hồ lên dây cót.
hôn hít đủ kiểu, chơi đùa đến tận hứng, đến khi vẫn thỏa mãi mới chịu buông tha.
“Em trai ngon ghê, chị hài lòng.”
Tâm trạng sảng khoái, tiếc lời khen ngợi.
Trong mắt Trần Hạo hiện lên tơ máu, tai đỏ rực như ứ máu.
Nhìn nụ thỏa mãn “cuộc vui” của , cũng đang nghĩ gì, ánh mắt thất thần một lúc, mới lấy bình tĩnh thốt một câu: “Nếu cô quậy đủ thì ơn gọi Trương Quả lên, cần nối khớp .”
“Tí việc cỏn con , cần gì khác?”
“Để chị lo!”
nịnh nọt nối khớp tay giúp .
Anh chậm rãi cử động cánh tay từ từ dậy.
xổm cạnh bên, hiền từ như dì.
Anh hề liếc mắt , chỉ thong thả giơ cánh tay lên, dùng ngón cái lau môi , động tác mạnh nhẹ, thái độ dửng dưng như thường.
Đôi môi do do lau mà biến dạng.
ở bên cạnh thấy, nhịn nhớ đến cảm giác mềm mại hồi nãy, nuốt nước bọt.
Trong phòng yên ắng đến nổi tiếng nuốt nước bọt vang lên rõ ràng và chói tai.
Trần Hạo phắt , thấy đang dán mắt môi , gương mặt vốn đang bình thường của bỗng chốc tràn đầy vẻ ngượng ngùng.
Để che giấu cơn hổ, bật dậy như lò xo, bước nhanh tới bên cửa sổ, hét xuống lầu: “Trương Quả, lên đây một chuyến!”
Anh hét to, thèm quan tâm thu hút zombie .
Sắc trời dần tối nhưng thị lực cực .
Cho dù đàn ông chạy cách ba mét nhưng vẫn rõ ràng gương mặt trai của đỏ ửng, sắc đỏ từ cổ lan lên tận trán.