Không tích trữ vật tư lúc mạt thế - 4
Cập nhật lúc: 2025-11-24 07:12:42
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhiệm vụ hôm nay của chúng là đến một bệnh viện bỏ hoang cách đây năm mươi cây để tìm kiếm vật tư y tế.
Khoảng cách xa, nếu thuận lợi thì chúng thể về trong ngày.
Tuy nhiên, đến bệnh viện, phát hiện điều .
Trước tận thế, bệnh viện bỏ hoang từng là bệnh viện lớn tiếng ở khu vực Tây Nam.
Mỗi ngày vô bệnh nhân từ khắp nơi cả nước danh mà đổ về đây, thể tưởng tượng bên trong bệnh viện chứa bao nhiêu zombie?
Tuy nhiên, điều khiến để ý là lượng mà là cảm nhận khí tức của một con zombie cấp cao trong tòa nhà 5, hơn nữa một nhóm đang săn g.i.ế.c nó.
Hai bên đang đ.á.n.h với khí thế ngút trời.
phát hiện với lão Lâm, chỉ nhắc nhở họ đừng đến tòa nhà 5, tìm kiếm ở tòa nhà 1 là .
hợp tác với đồng đội lâu đủ để họ cũng tin tưởng .
Lời nhắc nhở của thường thì họ sẽ theo.
*
Nhiệm vụ tìm kiếm diễn khá suôn sẻ.
Lục soát vật tư xong, ngay khi chúng chuẩn rời thì tòa nhà 5 thất thủ.
Cũng hẳn là thất thủ, vì nhóm săn zombie cấp cao dụ con zombie khỏi tòa nhà 5.
chứng kiến một đàn ông nhảy xuống từ lầu, lưng là một con quái vật với hình thù kỳ quái.
Người đàn ông chạy nhanh như gió hướng về phía tòa nhà 1, trong tay còn cầm ngược một thanh trường kiếm.
Từ xa, nhóm lão Lâm trông thấy cảnh tượng , vô cùng sợ hãi kêu lên: “Cái thứ gì ?”
Hiển nhiên họ từng thấy zombie cấp ba.
bụng nhắc nhở: “Lát nữa các tránh xa một chút.”
Trong lúc chuyện, đàn ông đang dụ zombie thấy , ngẩn , mà vẫn dư thời gian để hỏi: “Sao cô ở đây?”
hì hì, vẫy tay chào : “Yo~ em trai, lâu quá gặp.”
Mấy lão Lâm phía sững sờ.
“Người đó là Trần Hạo ? Con trai của trưởng căn cứ Trần Kiến Hưng?”
“ là , từng gặp qua, thể nhầm.”
“ là dị năng giả cấp ba, thực lực siêu cao luôn!”
“Mãn Nguyệt quen với ?”
Mọi đồng loạt sang .
rời mắt, đầy hứng thú chằm chằm con zombie cấp ba đang truy sát đến bên cạnh Trần Hạo.
Em trai nhà họ Trần đúng là gây họa thật.
Lần là một con zombie biến dị cơ đấy.
*
Trần Hạo xem như xứng đáng là con cưng của trời đất.
Chúng chỉ mới gặp một hai tháng, sức mạnh của tiến bộ hơn .
Hình như trong đội bọn họ mới gia nhập, là một dị năng giả hệ khống chế, tư duy chiến đấu khá , phối hợp với Trần Hạo ăn ý.
Chẳng trách dám săn zombie biến dị? Xem chuẩn .
Chỉ là thanh trường kiếm , rõ ràng Trần Hạo dùng thuận tay nên bỏ lỡ một cơ hội tuyệt vời để c.h.é.m đầu nó.
Mặc dù khá tiếc khi bỏ lỡ nhưng Trần Hạo cũng thiếu niên bình thường.
Anh sợ thất bại, cũng sẽ vì một thất bại mà rối loạn trận tuyến.
Anh bình tĩnh.
Gần như ngay khi thất bại, chuẩn kỹ cho đòn tấn công tiếp theo.
Người tâm tính như thế, mạnh là chuyện đương nhiên.
xem đủ trò vui, vươn vai hét về phía Trần Hạo: “Em trai, cần chị giúp ?”
Trần Hạo trả lời điềm tĩnh.
Anh : “Không cần.”
“Không cần thật ? chị thấy em đ.á.n.h vất vả quá đó nha!”
Trần Hạo phân tâm.
Con zombie biến dị hung hãn vả cho một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khong-tich-tru-vat-tu-luc-mat-the/4.html.]
Anh tránh , khuôn mặt tuấn hiện rõ năm dấu ngón tay, m.á.u thịt lật ngược ngoài.
Chậc, gương mặt trai thế mà lỡ hủy dung thì đúng là phí của trời!
chút thương hoa tiếc ngọc : “Em trai, chị kiến tạo một cơ hội cho em nhé, nhớ nắm bắt cho đó nha!”
dứt lời liền nghiêng đầu con zombie biến dị, khí tức cả đột ngột đổi.
Con zombie khi nãy còn điên cuồng chiến đấu bỗng khựng một cách đột ngột.
Chỉ trong một giây ngắn ngủi, Trần Hạo vùng dậy phản công, thanh trường kiếm chút do dự đ.â.m thẳng đầu zombie.
Một đòn kết liễu.
*
Anh thậm chí chẳng thèm liếc xác zombie lấy một cái, rút kiếm một cách tiêu sái thẳng đến mặt .
“Vừa cô gì?”
giận dỗi với : “Biết còn cố hỏi, nãy chị dùng dị năng giúp em g.i.ế.c một con zombie biến dị cấp ba đó~”
“Cảm ơn.” Nói cảm ơn xong, Trần Hạo hỏi tiếp: “Dị năng của cô là gì?”
kiêu ngạo hất cầm: “Điều khiển, thậm chí dị năng của chị còn thể điều khiển zombie đó, đỉnh ?”
Trần Hạo tấm tắc hai tiếng, chân thành khen ngợi: “Đỉnh thật!”
nháy mắt với : “Đã giúp em trai một việc lớn như thế, chẳng lẽ chút hồi đáp nào ?”
Anh khựng .
nở nụ vô sỉ: “Muốn hôn một cái ?”
Trần Hạo theo phản xạ lùi một bước.
Anh gấp gáp xoay : “Tòa nhà 5 còn vật tư cần tìm kiếm, .”
khanh khách lưng : “Em trai, nhớ kỹ là em còn nợ một nụ hôn đó nha~”
*
Trên xe về căn cứ, các đồng đội bật chế độ tám chuyện.
“Chị Mãn, chị quen Trần Hạo như thế nào ?”
“Anh là dị năng cấp ba thật ?”
“Chị từng gặp em gái là Trần Tư ? Xinh ?”
“Có chị Mãn trong đội chúng , liệu thể nhiệm vụ cấp A luôn ?”
Câu cuối cùng khiến lão Lâm tức sôi máu.
Lão Lâm c.h.ử.i ầm lên: “Mơ mộng hão huyền! Sức của bản tới , bộ trong lòng tự hiểu ?”
“Đội chúng nhờ Tiểu Mãn mới sống dễ chịu hơn ngày tháng đây nhiều.”
“Con đủ! Không thì chẳng kết cục !”
Lão Lâm nổi giận, cả đội im thin thít.
Người mắng càng rụt như chim cút.
Trong xe nhất thời yên lặng, đột ngột lên tiếng: “Lão Lâm, dừng xe.”
Lão Lâm lập tức đạp phanh.
Chiếc xe rít lên một tiếng ma sát chói tai, để một vệt thật dài mặt đường.
Sau khi dừng khẩn cấp xong, lão Lâm hỏi: “Sao thế?”
Tất cả lập tức cảnh giác chăm chú xung quanh.
mở cửa xe, nhảy xuống: “Không , gặp một quen, xem thử một chút. Mọi cứ về căn cứ .”
Tên đàn ông nãy co rúm như con chim cút liền thò đầu khỏi cửa sổ: “Chị Mãn, bên cạnh là rừng cây, nguy hiểm lắm, chị đừng một .”
“ đó, Tiểu Mãn.” Cô gái bụng cũng lên tiếng can ngăn: “Trời sắp tối , trong rừng nguy hiểm lắm, chúng nên cùng về căn cứ .”
chỉ mỉm với họ đóng cửa xe.
Lão Lâm thấy thái độ kiên quyết, đắn đo một lúc liều mạng : “Tiểu Mãn, đợi , để với em.”
đè tay đang định tháo dây an : “Thôi , theo cũng chỉ vướng chân vướng tay thôi!”
Quyết tâm của lão Lâm cứ thế dội cho một gáo nước lạnh, mặt rầu rĩ, gì đó nhưng thôi.
khoanh tay, hì hì với : “Thôi mà, chuyện gì to tát . Mọi cứ về .”
vẫy tay chào chần chừ nữa, xoay tiến rừng cây bên cạnh.