24
Hay ghê!
Quả hổ danh là cha và các của !
Chu Tĩnh An bịch một tiếng quỳ xuống mặt , ôm chặt đùi rống lên: "Tức phụ, nàng bỏ mà ? Chẳng nàng yêu nhất ? Chẳng sẽ ở bên cả đời ? Ta sai điều gì, nàng đối xử với như ?"
Đại ca cau mày: "Người , lôi thứ ngoài cho !"
Hiện trường một mảnh hỗn loạn.
Chu Tĩnh An trông thật đáng thương.
"Ai da, thôi bỏ . bỏ ." Ta với Chu Tĩnh An: "Chàng... là , nhưng sẽ về với nữa, nhà quá nhàm chán, ở đủ . Ta về nhà của . Mỗi đến dịp lễ tết, cả nhà thì vui vẻ ăn cơm đoàn viên, chẳng thể nổi. Đoàn viên là của , của . Mẫu còn thường xuyên biểu hiện khinh thường với . Tuy cũng chẳng chịu thiệt gì, nhưng thể sống cả đời ở nhà . Nếu cứ sống kiểu đó mãi, còn sống gì nữa? Được , cũng đừng khổ sở như , mẫu của cũng , bà sẽ cưới một tức phụ mới cho . Sau , chúng đường ai nấy , liên quan đến nữa."
"Sao nàng thể như ?"
Chàng lo lắng gì đó, nhưng cứ ấp úng mãi, cuối cùng : "Nàng về nhà, sẽ ở đây với nàng. Dù đại ca sẽ Hầu gia, cũng ngoài tự lập. Được ?"
25
"Chàng thật sự nguyện ý chuyện phân gia với phụ và mẫu của ?" Ta ngạc nhiên hỏi: "Vậy mà đây bàn chuyện với , chẳng luôn đồng ý ? Chàng nghề nghiệp, phân gia , chúng sẽ tiền tiêu. Còn đợi thi xong mới phân gia."
Ta tin lắm đầu óc của Chu Tĩnh An, thi đỗ .
"Lúc đó là lúc đó, lúc là lúc ," Chàng lau nước mắt, vội vàng : "Bây giờ về nhà chuyện phân gia với phụ và mẫu ."
"Thôi , đến lúc đó nhà gà bay chó sủa mất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/khue-nu-cua-tho-phi/chuong-10.html.]
"Sẽ , nếu nàng , còn tức phụ nữa, còn sống để gì?"
Nói xong, kéo tay .
Người gác cổng chuẩn xe ngựa sẵn.
Cha và đại ca, nhị ca cùng chúng về Chu gia.
Bà bà thấy vết thương mặt Chu Tĩnh An, bà lập tức đau lòng.
"Vương Tòng Tâm, là sẽ hưu ngươi, ngươi còn dám đánh nhi tử ! Ngươi quả nhiên là khuê nữ của thổ phỉ..."
Cha bước xuống từ phía , trừng mắt bà bà , cha mắng: "Chính là bà già suốt ngày bắt nạt khuê nữ của , đúng ?"
Cha cao lớn uy mãnh, lưng hùm vai gấu, đôi mắt cha mà chằm chằm một , tuyệt đối là bằng uy áp của vạn quân.
Bà bà sợ đến mức dám lời nào.
Chu Tĩnh An vội : "Nhạc phụ đại nhân, đều là của con rể, đánh mắng gì con cũng ."
Bà bà giận nhưng bà dám , chỉ thể trừng mắt chúng .
26
Công công tươi bước đón, ông như thể chuyện gì xảy , việc cha đến chỉ là thông gia đến thăm hỏi.
Sau khi xuống, cha : "Người minh bạch chuyện ám , khuê nữ của gả nhà các chịu nhiều uất ức, các còn hưu nó?"